Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 1614





Sau khi nhân viên của Bắc Trằn ngồi xuống, khách mời cũng lần lượt có mặt.

Không thể không nhắc lại “trận phong thần” của Tống Nhan, sau khi video clip xuất hiện, lại càng chấn động lòng người, chinh phục không ít người trong tòa nhà Sơ Hối, mấy công ty thậm chí là nhân vật cấp bậc tổng giám đốc tự mình đến đây, muốn tận mắt chứng kiến phong thái của vị mỹ nữ Tống tổng Bắc Trần này.

Đương nhiên, khi bọn họ nhìn thấy Tống Nhan, cũng không có thất vọng.

Cho dù Dược phẩm Bắc Trần chỉ là hôm nay mới chính thức gia nhập tòa nhà Sơ Hối, thế nhưng, nhan sắc Tống Nhan tuyệt đối là trần nhà của tòa nhà Sơ Hối.

Hạ Bắc và Hạ Ngôn Hoan chủ yếu phụ trách tiếp đãi khách.

Tống Nhan thình thoảng nhìn điện thoại, nhắn tin với Sở Trần.

Đôi mắt xinh đẹp càng lúc càng toát ra chờ mong.

Sở Trần còn nửa giờ nữa, liền có thể đến nhà hàng lớn Sơ


Hối.

“Tam tiểu thư, là cậu ba sắp tới?” Tiều Dũng chú ý tới vẻ mặt Tống Nhan.

Tống Nhan mỉm cười gật đầu.

Tiểu Dũng cũng vô cùng chờ mong.

Bởi vì mẹ hắn là bảo mẫu phụ trách sinh hoạt của Tam tiểu thư cùng cậu ba, hắn đối với sự tích truyền kỳ của vị cậu ba Tống gia này, so vói những người khác ờ Bắc Trần hiểu rõ hơn.

Tiểu Dũng cũng vô cùng ngưỡng mộ cậu ba.

Nửa giờ này, trong mắt Tống Nhan, quá dài.

Nhiều lần nhìn thời gian, chỉ hơn mười phút trôi qua.

Tống Nhan đã khồng đợi được nữa, cô đi qua, nói với Hạ Bắc một tiếng, mình muốn lên tầng một đón Sở Trần.

Nhưng Hạ Bắc vừa nghe cũng muốn đi theo, đối với hắn mà nói, đi đón anh Trần cũng là chuyện lớn hàng đầu.

Chỉ để lại Hạ Ngồn Hoan chiêu đãi khách, hai vị tổng giám

đốc Bắc Trần đều rời khỏi phòng tiệc.

Một màn này thu hút không ít người chú ý, rắt nhiều người đều nhìn bóng lưng hai vị tổng giám đốc Bắc Trần rời khỏi phòng tiệc “Bách Xuyên”, âm thầm suy đoán, bọn họ muốn đi đón người nào.

“Có thề để hai vị tổng giám đốc Bắc Trần tự mình nghênh đón, nhất định là nhân vật quan trọng.”

Trong khách khứa, ánh mắt có người nhao nhao sáng lên.

Bọn họ cỏ cơ sở ngầm của liên minh dược phẳm kinh thành, Dược phẩm Bắc Trần cường thế tiến vào kinh thành, rất nhiều người đều đang suy đoán đến tột cùng là ai ở sau lưng bọn họ làm chỗ dựa, xem ra, đáp án rốt cục cũng lộ roi.


“Tôi nhận được tin tức, Tiên Thảo Đường muốn tối nay, làm một vài chuyện, bước đầu tiên đã tập họp thành viên câu lạc bộ siêu xe, lúc này phỏng chừng cũng sắp đến nhà hàng Sơ Hối rồi.”

“Dược phẩm Bắc Trần tối nay, chỉ dựa vào hai vị tổng giám đốc từ bên ngoài đến, phỏng chừng còn không trấn giữ được cục diện.”

“Tôi ngược lại muốn nhìn xem, sau lưng Bắc Trần, đến tột cùng là người nào.”

“Thất lễ một chút, tôi đi vệ sinh.”

Có người bắt đầu thi triển thuật chạy trốn, âm thầm đuổi theo, muốn biết thân phận người thần bí sau lưng Bắc Trần trước.

Sảnh nhà hàng Sơ Hối.

Tống Nhan và Hạ Bắc vừa bước ra khỏi thang máy, nhìn thấy thần thái của vị mỹ nữ dáng người cao gầy kia Ngô quản lý tựa hồ không tốt lắm.

Nhất là sau khi nhìn thấy Tống Nhan và Hạ Bắc, khuôn mặt

theo bản năng biến ảo một chút.

Hạ Bắc không còn là vị tam thiếu gia Hạ gia bị người ta xem thường kém cỏi lúc trước nữa, hắn bắt được ánh mắt Ngô quản lý, ánh mắt theo bản năng liếc mắt nhìn bên ngoài, tiếng xe thể thao ầm ầm vang vọng…

Thật ồn ào… Hạ Bắc nhíu mày một chút: “Ngô quản lý, bên ngoài là tình huống gì?”

Ngô quản lý cuối cùng cũng là người chuyên nghiệp đã quen cảnh này, thần sắc rất nhanh khôi phục bình tĩnh, khuôn mặt nổi lên nụ cười: “Bọn họ đến từ câu lạc bộ siêu xe, là vòng tròn thứ hai nổi danh ở kinh thành… Nếu như cùng bọn họ giao tiếp tốt mà nói, ở kinh thành, làm rất nhiều chuyện, đều sẽ thuận lợi rất nhiều.”

Giám đốc Ngô đang ám chỉ nhắc nhở Hạ Bắc và Tống Nhan.

Ngụ ý là đừng trêu chọc phú nhị đại của nhóm siêu xe này.

Bọn họ là hướng về phía Bắc Trần?

Trong đầu Tống Nhan hiện lên suy nghĩ này, từ vẻ mặt Ngô quản lý có thề thấy được.


Tống Nhan quả thật không ngờ, đối phương lại còn mời ra một đám phú nhị đại như vậy tới đây.

“Cảm ơn nhiều.” Tống Nhan gật đầu ra hiệu với Ngô quản lý.

“Tống tổng, hai người sao lại xuống đây?” Ngô quản lý không khỏi hỏi.

Con ngươi Tống Nhan toát ra vẻ xấu hồ, trong lòng tràn đầy chờ mong cán bản khồng che dấu được: “Chồng tôi sắp tới rồi.”

Ngô quản lý sửng sốt một chút.

Nàng quả thật cũng không nghĩ tới, vị tổng giám đốc xinh đẹp trẻ tuổi quốc sắc thiên hương trước mắt này, lại đã kết hôn, hơn nữa còn ở trong thời gian này, cao giọng đi xuống nghênh đón chồng.

Ngô quản lý phục hồi tinh thần lại, nghĩ thầm chính là, đến tột cùng là người đàn ông nào, mới có thể xứng với một người phụ nữ mạnh mẽ ưu tú như vậy.

Quản lý Ngô cùng Tống Nhan và Hạ Bắc đi ra khỏi đại sảnh.

Trước đại sảnh khách sạn Sơ Hối có năm làn xe, tạm thời dừng xe cho xe ra vào khách sạn, giờ này khắc này, nám làn xe cơ hồ đều bị từng chiếc siêu xe chiếm cứ, bọn họ không tắt máy, thậm chí cũng không xuống xe, từng chiếc siêu xe phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp.

Trên một chiếc xe, khuôn mặt Vương Tái Khôn lộ ra ý cười, câu lạc bộ siêu xe đã lâu không xuất hiện cao cắp như vậy.

Từ sau lần trước, hắn bị anh trai Vương Tái Tiên nhốt lại, mãi đến đoạn thời gian trước, tai nạn thường xuyên xảy ra ờ nhiều nơi, anh trai bắt đầu bận rộn, cũng không rảnh đề ý tới hắn.

Vương Tái Khôn hôm nay có cảm giác trời cao mặc chim bay.

Cuối cùng cũng thoải mái.