Trên đỉnh núi cao hiểm trở, những đám mây nhẹ nhàng trôi, gió mạnh thổi qua cuốn theo đám lá bay đầy trời,…
Lúc này, có hai thân ảnh một nam một nữ đứng đối diện nhau, y phục tung bay theo gió!
Nữ thì lạnh lùng điềm tĩnh, lam y bay phất phơ, gương mặt hoàn mỹ đến mức giống như được tỉ mỉ khắc họa, tạo cho người ta cảm giác nàng giống như không có thật, không nhiễm khói bụi phàm trần. Nam thì ngạo nghễ chắp tay sau lưng, một thân hắc bào, khóe miệng khẽ cong, ánh mắt khiêu khích cùng hưng phấn không hề che dấu hướng nữ tử mà nhìn.
Rõ ràng là một khung cảnh đẹp như vậy, hai cái thân ảnh tuyệt mỹ như vậy, đáng lẽ phải là một bức tranh lãng mạng. Nhưng mà không khí lúc này quả thật căng thẳng đến cực điểm, phá vỡ khung cảnh hữu tình xung quanh.
“Không nghĩ tới Nguyệt vương nữ mà ta hằng đêm nguyền rủa lại xinh đẹp như vậy!” Huyết ma vương rất thưởng thức nhìn dung nhan của nàng, cợt nhả lên tiếng.
“Nhiều lời! Huyết ma vương, ngươi năm lần bảy lượt gây chiến, là mục đích gì?” Lời nói ra băng lãnh, không một chút độ ấm.
“Đừng hung dữ như vậy! Nguyệt vương nữ, ta có một điều kiện!” Không để ý đến thái độ của nàng, hắn trực tiếp nói thẳng:
“Nếu như nàng chịu thua, làm phu nhân của ta, trận chiến sẽ kết thúc…”
“Câm miệng, lời ngươi nói có thể tin sao?” Không để hắn nói hết, nàng đã lạnh lùng cắt ngang, trong lòng tức giận không nhỏ.
“Đồng ý, sau này sẽ không có trận chiến nào gây tổn hại hai bên, không đồng ý…hừ…nàng chính là tự chuốc lấy.” Huyết ma vương nửa thật nửa giả nói, hắn chỉ là có chút thưởng thức dung mạo của nàng, chính là cực phẩm thế gian hiếm có, nếu có thể mỗi ngày nhìn thấy cũng đỡ chán, chỉ là…cái tính tình kia của nàng ta…
Mà thôi, cũng chỉ là một nữ nhân, sau này hắn có cả thiên hạ, còn sợ thiếu mỹ nữ sao?
“Thế nào?” Huyết ma vương khẽ cười hỏi lần cuối.
Chỉ thấy khóe môi nàng khẽ cong lên cười khinh thường một cái, rồi bất ngờ phong vân nổi lên, cuồn cuộn mạnh mẽ, không gian bắt đầu rung chuyển, đám lá xanh trở nên hỗn loạn.
Vung tay một cái, cả người nàng bay lên, một chưởng uy lực cường đại phóng tới Huyết ma vương.
Hắn không di chuyển, chỉ đợi đến khi chưởng kia đến gần, mới phất tay một cái, nhưng hắn nhất thời mở to mắt, kinh ngạc mà nhìn.
Không để cho hắn kịp trở tay, một chưởng cường đại của nàng ập đến khiến hắn lùi ra sau ba bước, khóe miệng chậm rãi chảy xuống một dòng máu tươi.
Huyết ma vương mỉm cười, đưa tay lau miệng, đáy mắt hiện lên một tia tán thưởng.
“Nghe qua Nguyệt vương nữ sức mạnh kinh thiên, hôm nay được chứng kiến, quả thật khiến ta mở rộng tầm mắt!” Vừa rồi là do hắn khinh địch, bản thân vốn là Huyết ma vương, là đại ma đầu khiến hàng vạn sinh linh sợ hãi, kiêu ngạo sát phạt bốn phương, hắn chưa từng nếm qua cảm giác thua cuộc. Hôm nay quyết đấu với Nguyệt vương nữ, hắn lại ỉ vào bản thân mạnh mẽ, tưởng rằng một chiêu nhỏ cũng có thể phá tan chưởng phong của nàng. Nhưng là để hắn không thất vọng, nàng là đối thủ duy nhất hắn coi trọng, đủ bản lãnh để đấu cùng hắn.
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn như phát sáng, lộ rõ hưng phấn.
Nguyệt vương nữ lúc này đang lơ lửng trên không, hào quang quanh người chói sáng, tóc bay hỗn loạn, cả người bễ nghễ lạnh lùng nhìn xuống.
“Nói nhảm không phải tính cách của ngươi.” Lời vừa nói xong, một luồng lực lượng to lớn cuồn cuộn tập trung trên tay nàng, rồi lại một chưởng nữa hướng Huyết ma vương phóng xuống.
Gương mặt hắn ngay lập tức trở nên nghiêm túc, tay cũng bắt đầu tạo thế, phóng ra một quả cầu đỏ cháy bừng bừng, nhìn qua vô cùng đáng sợ.
Chưởng phong đầy uy lực cùng quả cầu lửa chạm nhau giữa không trung, hai lực lượng mạnh mẽ va chạm, nhất thời những tiếng vèo vèo vang lên, luồng gió cùng quả cầu lửa bị tách ra, hủy hoại lẫn nhau, bay đi tứ phía, khiến cho đám cây cỏ bên dưới chân núi chạm phải lửa đều bốc cháy thành tro bụi.
Sắc mặt Nguyệt vương nữ khẽ nhíu, xem ra…sức mạnh của hắn cũng là ngang ngửa với nàng.
Ngược lại, Huyết ma vương lại tà tà nở một nụ cười tươi:
“Nàng xem, lần này ta không có thua nha!”
Không để hắn cười hết, Nguyệt vương nữ lại phất tay, tung ra hàng vạn mũi tên bằng nước, bay lơ lửng đầy trời.
“Đi!” Theo tiếng hô của nàng, chúng giống như được bắn ra bay với tốc độ xé gió tấn công vào kẻ thù, thậm chí còn nghe được tiếng vù vù rõ ràng.
Không dừng lại, nàng lại làm ra vài cái thủ thế, tiếp tục phóng ra vô số con dao bằng kim loại, mạnh mẽ phóng tới.
Lại xoay người một cái, lá cây từ khắp nơi cũng phóng đến, sắc bén đến đáng sợ, hướng trên người Huyết ma vương mà tới.
Hắn lúc này có chút chật vật, tạo ra một cái kết giới bao bọc xung quanh, thân thủ nhanh nhẹn tránh né vô số sắc vật đang phóng tới.
Kết giới mặc dù mạnh, nhưng cũng không thể chống đỡ lâu dài, đã có vài chỗ bắt đầu có dấu hiệu nứt ra. Bỗng, một mũi tên nước lọt qua kết giới, đâm thẳng vào tay hắn.
Phập một cái, máu chảy xuống, đau đớn từ cánh tay truyền đến khiến hắn nhíu mày. Không! Hắn làm sao có thể dễ dàng như vậy thua.
Đôi mắt màu đỏ của hắn đột nhiên sáng lên quỷ dị, vết thương trên cánh tay tự động khép lại nhanh chóng. Nở một nụ cười tà, hắn đột nhiên bùng phát ra sức mạnh phá tan kết giới, đánh bay vô số mũi tên bật trở ra, nhất thời những nơi chúng rơi xuống đều tạo thành một cái hố sâu.
Nguyệt vương nữ kinh ngạc, chiêu này của nàng, chính là không một kẻ nào có thể thoát được.
Tên này…!
Huyết ma vương nhẹ nhàng bay lên không trung, tà áo tung bay, bễ ngễ thiên hạ, một thân cường tráng đạp gió mà đứng. Hắn đưa hai ngón tay phải đặt lên mi tâm, nhất thời một đạo hồng quang phát sáng, để lộ ấn kí quỷ dị huyết sắc.
Theo sau đó, đột nhiên vang lên một tiếng gầm thét dữ dội, vang vọng cả đất trời.
Chỉ thấy sau lưng hắn dần hiện ra một con rồng đen to lớn, trên đầu có hai cái sừng cong vút hướng lên trời kiêu ngạo, thân hình khổng lồ sần sùi, bốn cái chân vững chãi đứng giữa không trung, cái đuôi to lớn nặng trịch ngoe ngoẩy. Đặc biệt, là đôi cánh khổng lồ đang vỗ, ở đầu cánh có mũi nhọn sắc bén. Lúc này, ánh mắt của nó nhìn nàng như đang nhìn con mồi, le cái lưỡi đầy nhớt ra liếm một cái tỏ vẻ thích thú. Chờ đợi chủ nhân của nó lên tiếng, nó nhất định không do dự vồ tới.
Nguyệt vương nữ thần sắc ngưng trọng, thật không ngờ Huyết ma vương lại triệu hồi được con Hắc ma long này, nó là một loài vô cùng tàn nhẫn, không có nhân tính, đặc biệt khát máu, sức mạnh lại kinh khủng, thế nhưng hắn ta lại có thể thu phục.
Nhưng sau đó nàng lại mỉm cười, ánh mắt trở nên nhu hòa. May mắn nàng không có để “nó” ra chiến đấu.
Ở sâu bên trong Nguyệt giới, trong căn phòng được thắp sáng, một con Bạch long thân dài đang uốn lượn, mạnh mẽ đập vào cánh cửa đóng kín.
Thân hình nó phát sáng, cả cơ thể với từng lớp vây sáng bóng đẹp mắt, nhưng lúc này lại thấm máu loang lỗ khắp người.
Bạch long hết lần này đến lần khác dùng toàn bộ sức mạnh của mình cố gắng phá vỡ cánh cửa nhưng không có kết quả, cánh cửa thủy chung không có động tĩnh.
Nó mệt mỏi, thất vọng nằm rạp xuống nền, ánh mắt đau thương lo lắng nhìn xa xăm.
“Nữ vương! Tại sao nhốt ta lại? Người không cần ta nữa sao?”
Nó biết, nữ vương là muốn tốt cho nó, không cho nó cùng người ra nghênh chiến Huyết ma vương. Nhưng mà lúc này nó trách nàng, trách nàng sao lại ích kỉ như vậy!
Người không hiểu sao? Ta có chết cũng là muốn chết cùng người, cùng người kề vai sát cánh chiến đấu. Tại sao? Tại sao người ích kỉ như vậy, một mình đi đối mặt nguy hiểm?
Nghĩ đến đây, Bạch long lại càng lo lắng cho nàng, điên cuồng tiếp tục phá cửa.
Bên ngoài, phong vân nổi lên, thiên địa rung chuyển. Hai lực lượng cường đại đối chiến, tự nhiên sẽ dẫn đến hoang tàn chết chóc.
Hai thân ảnh tuyệt mỹ đang ra sức đánh nhau. Nguyệt vương nữ có vẻ chật vật hơn, nàng phải đối phó cùng lúc hai cái kinh khủng lực lượng, nhất là con rồng điên cuồng kia, khiến nàng lúc này cả người cũng đã thấm đỏ, lam y loang lỗ huyết sắc, trông thê thảm, nhưng cũng yêu diễm.
Đã khó có thể chống đỡ, Nguyệt vương nữ đột nhiên tránh thoát công kích, bay vút lên trời cao.
Huyết ma vương nhìn lên, chỉ thấy hào quang tỏa ra chói mắt, y phục nàng phất phơ trên không, không thấy rõ chuyện gì xảy ra trên đó.
Hắc ma long hiếu chiến cũng không do dự bay lên, muốn tấn công nàng. Huyết ma vương đột nhiên cảm nhận được lực lượng hùng hậu dao động, nguyên tố xung quanh điên cuồng hướng Nguyệt vương nữ trên cao bay tới, thần sắc của hắn trở nên ngưng trọng, đưa tay ra muốn gọi Hắc ma long trở về.
Nhưng đã không kịp, chỉ thấy Hắc ma long chưa chạm đến góc áo của nàng, đã bị đánh bật ra mạnh mẽ rơi xuống đất, va chạm mạnh đến mức in hằn cả một hố sâu vài thước.