Tất cả mọi người ở đây đều sững sờ!
Dù gì thì Tôn Bình cũng xuất thân từ một gia tộc nổi tiếng ở Nam Lĩnh, lúc này anh ta lại bị dọa sợ đến nỗi tiểu tiện đại tiện cùng lúc, thật đúng là khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Mà đúng lúc này, Trương Lương đột nhiên bước ra, nói với Lâm Phong:
"Tôn Bình không chỉ là thành viên của tổ thủ vệ, mà còn xuất thân từ nhà họ Tôn ở Nam Lĩnh! Nể mặt tôi mà tha cho cậu ta một mạng đi!"
Tôn Bình nghe vậy, trên gương mặt tuyệt vọng lộ ra vẻ chờ mong, lúc anh ta đang định lên tiếng nói lời cảm ơn.
Adv
Thì đúng lúc này, Lâm Phong lại cười khẩy một tiếng, tung một đòn từ phía xa.
"Ầm!"
Tôn Bình chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã bị đánh thành một làn sương máu!
"Ngại quá, tôi không nể mặt anh."
Adv
Lâm Phong hờ hững nói.
Nhìn thấy cảnh này, cả hiện trường lập tức rơi vào sự tĩnh lặng chết chóc!
Trương Lương cũng im lặng.
Nhưng nếu như nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra ánh mắt anh ta đã trở nên sắc bén hơn nhiều!
"Sao? Tôi không nể mặt anh, anh tức giận lắm hả?"
Lâm Phong lạnh nhạt hỏi.
"Cậu cho rằng bản thân mình mạnh lắm hay sao?"
Trương Lương bình tĩnh nhìn Lâm Phong.
Là một Người được chọn thế hệ mới, là một trong những thiên tài hàng đầu của nước Đại Hạ, suy nghĩ của anh ta lúc nào cũng ở một vị trí cực kỳ cách biệt!
Cho dù lúc nãy Lâm Phong gi ết chết một đám võ giả của liên minh Nam Lĩnh chỉ trong nháy mắt, trông có vẻ vô cùng hung ác, nhưng anh ta cũng không để tâm.
Vì anh ta cũng đã làm những chuyện như vậy không biết bao nhiêu lần!
Mỗi một Người được chọn đều trải qua vô số lần giết chóc mới trưởng thành được!
Chỉ có điều, bọn họ không giết chóc ở trong nước, mà là ở nước ngoài, cho nên có rất ít người biết được mà thôi!
"Lời anh nói tôi thấy quen lắm."
Lâm Phong cười to.
"Lâm Phong, cậu cho rằng lúc nãy tôi muốn cứu Tôn Bình hay sao? Chẳng qua là tôi nể tình cậu là đàn em của Phùng Mục Trần nên mới cứu cậu mà thôi!"
"Liên minh Nam Lĩnh không đơn giản như cậu tưởng tượng đâu, phía sau bọn họ còn có Vu tộc làm chỗ dựa! Cậu giết đám người Nguyễn Hồng Nhan cũng không phải vấn đề lớn, cho dù là tôi hay là Phùng Mục Trần sư huynh của cậu thì đều có thể giải quyết giúp cậu!"
"Duy chỉ có Tôn Bình là không được! Tôn Bình là con trai của Tôn Kiến Văn, Tôn Kiến Văn này chính là..."
Trương Lương lạnh lùng nói, nhưng còn chưa nói hết lời thì đã bị những tiếng bước chân nặng nề ngoài cửa cắt ngang.
Mọi người nhìn lại về phía âm thanh đó.
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo lụa tơ chạy như bay từ bên ngoài vào!
Người đàn ông trung niên nhanh như chớp, chỉ trong giây lát đã đi tới đại sảnh.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên, Trương Lương cau mày.
Nhắc đến Tào Tháo Tào Tháo đã tới rồi!
Người đàn ông trung niên này chính là Tôn Kiến Văn.
Không chỉ là đại gia chủ hiện tại của nhà họ Tôn ở Nam Lĩnh, mà còn là một trong những người phát ngôn của liên minh Nam Lĩnh!
Ông ta có tu vi đỉnh phong Võ Hồn Cảnh, đủ để khiến bất cứ thế lực nào ở nước Đại Hạ cảm thấy e dè...
Mà khi nãy Trương Lương muốn cứu Tôn Bình, cũng chính là vì lo sợ Tôn Kiến Văn!