Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 639: C639: Chương 639




Dược Vương cốc là thánh địa y dược của thiên hạ, nên linh dược trong vườn thuốc của họ cũng là nhiều vô kể!

“Thanh Liên Hoa, Thạch Xương Bồ, Địa Hoàng Tinh…”

Lâm Phong ngắt từng loại một, cuối cùng cũng phát hiện thiếu một vị thuốc rất quan trọng.

Hắn nhìn dược đồng cách đó không xa, hỏi:

“Ở chỗ các người không có Tụ Hồn Tố sao?”

“Tụ Hồn Tố? Đó là loại thuốc gì, tôi chưa từng nghe?” Dược đồng mờ mịt đáp lời.

Adv

Lâm Phong nhíu mày, trước đó Dược Tư Mạc nói dược liệu của Dược Vương cốc đều do dược đồng này ghi lại, nếu không có nghĩa là không có!

“Tụ Hồn Tố tuy rằng thua xa Hồn Quả, nhưng là linh dược rất hiếm thấy! Xem ra ở hiện đại bây giờ nó đã tuyệt chủng rồi.” Lâm Phong tiếc nuối nói.



Hái dược liệu xong, tạm biệt đám người Dược Trần, Triệu Vô Cực, Lâm Phong chuẩn bị quay về nhà họ Trần ở Vân Xuyên.

Đúng lúc này, Hàn Phi lại dẫn một đám đệ tử Thanh Thành Kiếm Phái tới đón.

Adv

“Sao các người còn chưa về?” Lâm Phong hỏi.


“Cậu Lâm, trước đó tôi nói sẽ giúp cậu gom linh thạch, đây là linh thạch hai ngày nay tôi gom được, tổng cộng hai nghìn rưỡi viên!”

Hàn Phi cung kính đưa ra một cái túi đựng đồ.

Sau khi nhìn thấy thực lực của Lâm Phong, hắn quyết định phải ôm chặt cái đùi này! Mà ấn tượng ban đầu thì nên xum xoe là tốt nhất.

Lâm Phong nhận linh thạch, trong mắt thoáng qua chút tán thưởng.

Anh rất thích tính cách hiểu chuyện này của Hàn Phi, người như thế bồi dưỡng thành đàn em là tốt nhất!

“Tốt lắm, vất vả rồi! Sau này anh có cần gì cứ tới tìm tôi.”

Hàn Phi nghe Lâm Phong nói vậy, trong lòng vui vẻ, ngoài mặt vẫn bình thường, cười nói:

“Cậu Lâm khách sáo quá! Tiếp theo tôi vẫn sẽ thu gom linh thạch, rồi đưa cho cậu.”

“Ừ.”



Chừng hai giờ chiều, Lâm Phong về tới nhà họ Trần.

Trải qua mấy chuyện trước đó, bây giờ đã có không ít khách tới thăm hỏi!

Những người này không ai là không muốn kết bạn với nhà họ Trần, nói đúng hơn là họ muốn gặp Lâm Phong!

Lâm Phong không hứng thú với chuyện này.


Anh vòng qua phòng khách nhốn nháo, về thẳng phòng mình, khoanh chân ngồi xuống kiểm tra thu hoạch!

Ngoại trừ Hồn Quả và tiểu trùng màu xanh, thu hoạch lớn nhất là đống linh thạch!

Hiện tại tổng cộng có hơn bảy nghìn viên!

“Bảy nghìn viên linh thạch nhìn như rất nhiều, nhưng với mình bây giờ như muối bỏ biển! Mình muốn nhanh chóng đột phá Xuất Khiếu Cảnh, thì phải luyện chế ra được Thần Hồn Đan!”

Lâm Phong quyết định đưa hết bảy nghìn viên linh thạch cho Tiểu Luyến Luyến hấp thu!

Từ lần trước Tiểu Luyến Luyến hấp thu một đống linh thạch, rõ ràng là thông minh hơn nhiều, trong cơ thể nhỏ bé cũng ẩn chứa lực lượng kinh người!

Nếu như lần này hấp thụ bảy nghìn viên linh thạch nữa thì sẽ đến mức nào?

Liệu có thức tỉnh thể chất thần bí luôn không?

Hiện tại người bên cạnh anh, trừ em gái Tiểu Dao thì những người khác không ai có linh căn!

Có lẽ Tiểu Luyến Luyến và Diệp Thiên Tâm có, nhưng thể chất chưa được thức tỉnh, chưa chắc được chuyện gì sẽ xảy ra!

Nghĩ tới đây, Lâm Phong lấy điện thoại di động ra, sạc pin một chút.

Sau đó anh phát hiện điện thoại liên tục rung lên, có một đống cuộc gọi nhỡ và tin nhắn!

Lâm Phong xem qua một lượt, phát hiện Lưu Năng gọi cho mình mười mấy cuộc, cuộc gọi cuối cùng là buổi sáng ba ngày trước…

Nhớ trước đó em gái nói Lưu Năng đến Kim Lăng tìm mình, anh bèn gọi lại.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối.

Đầu bên kia vang lên giọng nói trầm thấp:

“Cậu Lâm, cuối cùng cậu cũng gọi lại cho tôi!”

“Nói thẳng.”