Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 434: C434: Chương 434




Đàm Thiên Hồng ép lại sự chấn động trong lòng, được Đàm Tử Minh đỡ, đi tới trước mặt Lâm Phong, cảm kích nói.

“Cảm ơn cậu Lâm!”

Những người khác cũng rất cung kính nói, trên mặt tràn ngập vẻ kính nể! Vốn tưởng rằng cậu Lâm và cao nhân trên núi kẻ tám lạng người nửa cân, chẳng ngờ Giang tiên tử này ở trước mặt cậu Lâm cũng chẳng là gì!

Chỉ có thể nói, cậu Lâm đã mạnh quá sức tưởng tượng của mọi người.

“Không cần cảm ơn, có lòng thì sưu tầm nhiều linh thạch hơn giúp tôi.”

Adv

Lâm Phong lắc đầu.

“Cậu Lâm, cậu yên tâm đi! Sau này chúng tôi nhất định sẽ coi chuyện tìm linh thạch là quan trọng hàng đầu, tôi sẽ kêu gọi các thế lực khác ở Kim Lăng cũng tham gia!”

Đàm Thiên Hồng vội vàng nói.

“Tốt lắm.”

Adv

Lâm Phong nở nụ cười thỏa mãn.

Đàm Thiên Hồng này không tồi, sau này có thể bồi dưỡng nhiều hơn một chút.


Lúc này, một bóng dáng chạy như bay tới.

Người tới là Triệu Vô Cực!

Ánh mắt sắc bén của Triệu Vô Cực quét quanh một lượt, cuối cùng dừng lại ở đống tro tàn trên đất, nhíu mày lại.

Ông ta nhìn ra đây là tro cốt người!

Không ngờ mình dùng tốc độ nhanh nhất để tới mà vẫn đến chậm!

“Lâm Phong! Cậu giết đệ tử chân truyền của Huyền Linh môn, Giang Tịch Vũ?

Triệu Vô Cực nặng nề hỏi.

Đàm Thiên Hồng định lên tiếng nhưng bị Lâm Phong cản lại.

Lâm Phong nhìn Triệu Vô Cực, phát hiện thực lực của người trung niên này không kém mấy trưởng lão của Quỷ Ẩn Tông, điều này khiến anh hơi ngạc nhiên.

“Ông là ai?”

Lâm Phong hỏi.

“Tôi là Triệu Vô Cực của tổng bộ chấp pháp!”


Triệu Vô Cực nói thẳng ra thân phận của mình!

Người của Tam Khẩu Đường nghe vậy đều nhăn mặt lại, trái tim run rẩy!

Người của Tổng bộ chấp pháp!

Trong lòng mọi người đều thấy hơi không ổn, nghĩ sẽ xảy ra chuyện lớn tới nơi rồi!

Trước kia cậu Lâm ở thành phố Kim Lăng hoành hành không kiêng nể ai, giết không ít người, bây giờ quả nhiên người phía trên đã để ý rồi!

Bất kể ra sao, nếu đã bị nhà nước chú ý, thì chắc chắn là vấn đề lớn!

“Tên Triệu Vô Cực nghe cũng không khác gì mấy tên chết sớm trong truyện, ông cũng tới làm phiền tôi à?”

Lâm Phong hỏi.

“Lâm Phong! Cậu quả đúng như lời đồn, thật ngông cuồng!”

Triệu Vô Cực giễu cợt, rồi nói tiếp:

“Tôi không muốn phí lời với cậu nữa, bây giờ hãy ngoan ngoãn theo tôi về tiếp nhận điều tra đi!”

“Tôi có thể trực tiếp nói rõ cho cậu biết, phía trên có một nhân vật lớn đã mở lời muốn bảo vệ cậu! Cho nên…cậu sẽ không gặp nguy hiểm gì tới tính mạng đâu! Nhưng tội chết có thể miễn, còn tội sống có tha!”

Lâm Phong, trong lòng cậu chắc cũng hiểu rõ, thời gian này cậu đã công khai giết bao nhiêu người! Đây là chuyện hoàn toàn không được cho phép trong nước Đại Hạ!”

“Có nhân vật lớn muốn bảo vệ tôi?”

Lâm Phong cau mày.

Chẳng lẽ lại là người mà lão già sắp xếp ư?