Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 382: C382: Chương 382




Tuy rằng Lâm Phong mạnh nhưng cũng chỉ có một người.

Còn bên nhà họ Vương có mấy cường giả Tiên Thiên Cảnh, thậm chí còn có người của nhà Nam Cung đang nhìn!

Lão ta không muốn mình liên lụy tới Lâm Phong.

Lâm Phong nghe Lưu Năng nói, vẻ mặt hơi kinh ngạc.

Lưu Năng này cũng ra gì đấy chứ! Nếu là người khác có lẽ đã lập tức núp sau lưng mình rồi!

Adv

Đúng lúc này, Vương Đông Lai cười lạnh một tiếng, nói:

“Tao nói chứ hai đứa mày đang hát tuồng ở đây à? Nếu dám ra hỗ trợ thì cũng đừng nghĩ mình được bỏ qua!”

Nói xong Vương Đông Lai chỉ Lâm Phong, lạnh lùng nói:

“Mày cũng đi ra đây!”

Adv

Không để Lâm Phong đáp lời, Lưu Năng đã vội vàng nói:

“Vương trưởng lão, chuyện này không liên quan đến cậu ấy, không phải ông muốn cánh tay của tôi sao? Tôi tự chặt đứt tay mình!”


“Muộn rồi!”

Vương Đông Lai cắt lời lão ta, đôi mắt sắc bén lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, giọng nói lạnh như băng:

“Ông bảo mày ra đây quỳ xuống, mày điếc à?”

Nhìn thấy vậy, đám người vây xem đều không nhịn được mà cười chế giễu.

Thằng nhóc này hay nhỉ? Không có chuyện gì tự dưng xen vào, giả vờ anh hùng làm gì?

Nhưng một giây sau!

“Đùng!”

Lâm Phong đã quay ra đánh Vương Đông Lai một đòn.

Vương Đông Lai không phản ứng kịp, cả người đã nổ tung ra, hóa thành một làn sương máu ào ào rụng xuống đất!

“Hít…”

Đám võ giả thấy vậy đều hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn Lâm Phong nghiêm túc hơn không ít!

Đây là võ giả Tiên Thiên Cảnh tầng bốn đấy? Chết dễ dàng như vậy ư?


Lúc này Lâm Phong đứng lên, đôi mắt sâu thẳm nhìn mấy người còn lại của nhà họ Vương, bình tĩnh nói:

“Nhà họ Vương to mồm, nhưng thực lực cũng chẳng có gì!”

“Rốt cuộc mày là ai? Dám đối đầu với nhà tao? Mày biết làm vậy có kết cục gì không?

Một cường giả Tiên Thiên Cảnh tầng năm lạnh lùng hỏi.

“Đùng!”

Một chưởng của Lâm Phong đánh nát tên này, tiếp tục nói:

“Tôi cũng muốn biết kết cục của mình đấy.”

Dứt lời, vẻ mặt Lâm Phong đột nhiên lạnh lẽo, lại đánh ra một cái tát.

“Kim Cương Tráo!”

Một võ giả Tiên Thiên Cảnh nổi giận gầm lên một tiếng, thôi thúc linh khí trong cơ thể, tạo thành một vòng bảo hộ màu vàng nhạt bên ngoài mình.

Đây là một vũ kỹ phòng ngự!

Bền, nước lửa bất xâm!

Nhưng vẫn vô dụng, bị Lâm Phong đánh chết!



Yên tĩnh!

Vô cùng yên tĩnh!