Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 352: C352: Chương 352




Và…khi mọi người vừa bước vào đã lập tức cúi đầu chào cấp trên Long Ngạo Thiên:

“Tần gia Tần Vô Đạo kính chào ngài Long!”

“Tạc Thiên Bang Đế Thích Thiên kính chào ngài Long!”

“Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng kính chào ngài Long!”

…..

Adv

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thành Phong cả kinh, không hiểu những người này chạy tới đây là có ý gì!

Mà ngay lúc này, Long Ngạo Thiên phía trên lạnh lùng nói:

“Thời gian gần đây, vì sự tồn tại của một ai đó mà khiến cho thành phố Kim Lăng trở nên hỗn loạn ngột ngạt!!”

Adv

“Hôm nay tôi đặc biệt gọi hết mọi người tới đây, chính là để nói cho mọi người biết, một người cho dù thực lực mạnh tới đâu đi nữa mà muốn làm càn trong địa bàn của tôi! Thì cũng chỉ là tự chuốc nhục vào mình!!!”

……..


Nghe được lời này của Long Ngạo Thiên, sắc mặt của những người đứng đầu các thế lực lớn trong thành phố Kim Lăng đột nhiên trở nên tế nhị!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến tổng chấp pháp Long trông nổi giận đến thế??

Chính vào lúc này, Lâm Phong từ ngoài cửa chậm rãi bước vào.

Mọi người nhìn thấy Lâm Phong tới, trong ánh mắt đều hiện lên một tia kinh ngạc, không khỏi nhỏ giọng bàn luận:

“Vậy mà lại là cậu Lâm! Sao cậu Lâm cũng tới vậy?”

“Không phải cũng bị tổng chấp pháp Long gọi tới đây sao?”

“Trời ơi! Tổng chấp pháp Long là tổng chấp pháp mà! Vậy mà đến cả kiểu người tàn nhẫn như cậu Lâm cũng phải nghe lời ngài ấy!”

“Ông không phải đang nói thừa à? Ngài Long là ai chứ? Đó chính là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, là người đứng đầu trong giới võ đạo, cậu Lâm có mạnh đến mấy mà còn không nghe lời của chấp pháp Long ư!”

…..

Lâm Phong đều nghe hết lời mọi người nói nhưng cũng lười đi giải thích!

Sự thực thì, sau khi nhìn thấy ba người Long Ngạo Thiên, Vân Trung Thiên, Diệp Thiên Long này thì anh đã lờ mờ đoán ra được tại sao lại có nhiều người tụ tập ở đây như vậy rồi.

Một tên đần Long Ngạo Thiên, rõ ràng sống quá an nhàn nên nếu không tìm đường chết thì trong lòng ông ta rất khó chịu.


“Thành Phong, là ai?”

Lâm Phong liếc nhìn hội trường, nhàn nhạt hỏi.

Tuy rằng anh biết là do bang chủ của Phong Vân Bang làm, nhưng vẫn chưa thực sự biết được cụ thể là ai.

Thành Phong nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, vội vàng dời ánh mắt về phía Long Ngạo Thiên cầu cứu.

Long Ngạo Thiên cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói:

“Lâm Phong, cậu vẫn thực sự xem thành phố Kim Lăng này là lò mổ của gia đình nhà cậu rồi sao? Muốn giết ai thì giết hả?”

Lâm Phong liếc nhìn Long Ngạo Thiên, tiếp tục nói:

“Tôi hỏi lại lần nữa, Thành Phong là ai? Nếu không ai lên tiếng, tôi sẽ dùng cách riêng của mình tìm từng người một.”

“Lâm Phong, tôi nói chuyện với cậu, cậu không nghe thấy sao?”

Giọng điệu của Long Ngạo Thiên đột nhiên trở nên sắc lạnh.

Không biết vì sao, ông ta nhìn thấy dáng vẻ ngông cuồng này của Lâm Phong, trong lòng bỗng nổi lên một cơn thịnh nộ khó hiểu, hận không thể đem mặt của Lâm Phong mà ấn mạnh vào hố xí!

Trước mặt Long Ngạo Thiên vô địch tôi đây, Lâm Phong cậu có gì mà ngông cuồng như thế?

Thực sự cho rằng giết được mấy sát thủ Tiên Thiên Cảnh là có thể hỗn xược trước mặt tôi sao?

Đúng là lố bịch!

Mà khi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của những người tại hiện trường đều thay đổi.