Vương Tử Kỵ Sĩ

Chương 104




Edit: Đồng – Beta: Đậu

Rõ ràng là sinh đôi, vì sao khác nhau đến như vậy? Dáng người anh trai tốt hơn cậu thì thôi đi, vì sao ngay cả nơi đó cũng… Nhìn thịt trụ khổng lồ kia, hai má Tiểu Hữu nóng bỏng nhưng lại không thể dời tầm mắt, ngây ngốc nhìn chằm chằm.

“Anh… Anh… Nơi đó… Lại lớn…”

“Phí lời, Tiểu Hữu nhìn nhiệt tình như vậy, có thể không lớn sao?” Lục Hi Tá buồn cười nhìn tiểu khả ái trước mắt, lời nói lại làm gương mặt cậu đỏ hơn, cậu không nghĩ anh trai sẽ nói ra những lời như vậy, cũng ý thức được bản thân đã làm gì, trong chốc lát liền cảm thấy không có chỗ dung thân, cậu hận không thể lập tức biến mất trước mặt anh trai, xấu hổ phát khóc luôn.

“Em… Em… Xin lỗi.”

“Đồ ngốc! Ha ha, nơi đó của anh lớn không?” Lục Hi Tá cố ý dùng thiết bổng nóng rực của mình cọ nơi đó của Lục Hi Hữu, khiến đối phương thở gấp một hồi.

“Aha… A… Lớn… Thật lớn…” Kề sát nơi đó, cậu càng có thể cảm nhận rõ phân lượng của vật kia, tuy rằng lúc nãy cách quần lót cũng đã cảm nhận được nhưng mà khi súng thật đạn thật, cảm giác hoàn toàn không giống nhau. Vừa nóng lại vừa lớn, không ngừng ma sát nơi đó của mình, cậu cảm giác được mạch đập đang nảy lên, tuy rằng phân lượng không nhẹ, thế nhưng Lục Hi Tá cũng chưa dùng qua nơi đó, cho nên màu sắc cũng là phấn nộn, ưỡn thẳng tắp, Lục Hi Hữu đỏ mặt nghĩ tới bốn chữ “nhất trụ kình thiên” (cột trụ chống trời)

“Mặt thật đỏ, Tiểu Hữu đang nghĩ gì đó?”

“Không, không có…” Cậu đỏ mặt dời tầm mắt, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn anh trai, luôn cảm thấy ánh mắt hắn giống như có ma lực, chỉ cần hắn vừa nhìn, linh hồn của cậu sẽ bị hắn hút đi.

“A… Đừng…” Lỗ tai đột nhiên bị cắn, Lục Hi Hữu hờn dỗi kêu một tiếng, một tiếng đó lại khiến Lục Hi Tá thất thần, rốt cuộc không thể chờ được, ngón tay quệt một chút kem dưỡng da.

“Cho anh, được không? Tiểu Hữu, anh muốn em.”

Muốn? Lục Hi Hữu còn chưa phản ứng, nơi nào đó đã lành lạnh “A…”

Thả lỏng, em như vậy anh không vào được, hơn nữa em sẽ bị thương đó.”

“Không muốn, nơi đó…”

“Chỉ có nơi này có thể đi vào, cho anh được hay không? Tiểu Hữu, anh thích em.”

Bị lời nói của hắn làm cho rối loạn, cậu không biết bản thân muốn cái gì, cũng không biết gật đầu từ khi nào, chỉ cảm nhận được một ngón tay từ từ chen vào trong cơ thể cậu, từng chút từng chút phá tan nơi chưa từng bị người đụng vào.

“Đau không?” Bây giờ không có giống hồi nãy, vì có kem dưỡng da bôi trơn nên đi vào tương đối thuận lợi, cũng không có cảm giác đau đớn như lúc nãy, chỉ là hơi không quen khi có dị vật xâm lấn.

“Lát nữa sẽ không sao, ngoan, nhịn một chút.”

“Ân…”Lục Hi Hữu cắn chặt chăn, giống như con mèo nhỏ khiến người thương yêu, lòng hắn suýt không nhịn được. Ngón tay tàn nhẫn đâm đến tận cùng, sau đó nhẹ nhàng xoay chuyển, mở rộng.

“Aha….. A….” Tràng bích nhạy cảm hút chặt dị vật đang xâm lấn nhưng càng xoắn chặt thì cảm giác càng rõ ràng, ngoại trừ có chút trướng thì bên trong còn dần dần sinh ra một loại tê dại, đợi đến khi Lục Hi Tá chạm đến một điểm, cả người cậu liền nảy lên, khoái cảm như điện giật khiến cả người cậu run rẩy, ngay cả tiếng rên rỉ cũng ngọt ngào hơn. Hắn biết mình đã tìm đúng nơi, chính là điểm đó vì vậy càng cẩn thận đút vào ngón tay thứ hai, bắt đầu tiến công vào.

“A Aha… Anh… Thật trướng… Không được…”

“Hiện tại không được thì một lát nữa cũng sẽ không vào được. Tiểu Hữu, thả lỏng một chút.”

“Ân a… Nơi đó! A a… Đừng đụng vào nơi đó…” Lục Hi Tá rất nhanh lại kích thích chỗ đó khiến Lục Hi Hữu không biết phải làm sao, chỉ bạc trong miệng chậm rãi chảy xuống thành một phong cảnh dâm mỹ lại mê người.

“Nơi này sao?” Hắn chuyển động ngón tay, cảm giác được Tiểu Hữu bắt đầu thả lỏng, sau đó từ từ tăng số lượng ngón tay lên ba ngón, bốn ngón, đợi đến lúc cảm thấy có thể mới rút tay ra, tiểu huyệt lúc này mở rộng, ẩm ướt ngượng ngùng. Khi hắn rút tay ra còn giống như không nỡ rời mà cuốn lấy, thậm chí có thể thấy thịt huyệt màu hồng bị kéo ra, mép huyệt thực tủy biết vị chậm rãi co bóp, cậu không biết bản thân vì sao lại như vậy.

“Anh trai…” Tiếng anh trai mang theo chút hờn dỗi lại oan ức, ngay cả cậu cũng không nghĩ giọng mình có lúc lại như vậy, lòng Lục Hi Tá càng mềm mại hơn.

“Sẽ cho em ngay mà.” Hắn nói xong, cầm kem dưỡng da bôi lung tung trên hạ thể của mình, sau đó đem dương v*t cứng rắn nóng như lửa chậm rãi cắm vào tiểu huyệt mới bị khai phá.

“A a…” Lục Hi Hữu ngẩng đầu, phát ra tiếng rên rỉ.

Cảm giác thân thể chậm rãi bị mở ra, nóng đến mức muốn thiêu đốt côn th*t. Tay cậu không tự chủ ôm lấy lưng của người phía trên quào quào mấy cái, thế nhưng chút đau đó đối với Lục Hi Tá mà nói không là gì, hắn vẫn tiếp tục tiến vào.

Thân thể chưa bao giờ được khai phá sâu như vậy, cảm giác nơi kia như bị xé rách ra, còn có chút chua xót. Cho dù đã được chuẩn bị kĩ lưỡng nhưng dương v*t của Lục Hi Tá đối với nơi đó mà nói vẫn lớn hơn một chút. Đau đớn và khoái cảm không ngừng dằn vặt cậu, ánh mắt Lục Hi Hữu tan rã nhìn trần nhà, đại não trống rỗng, chỉ còn lại tiếng thở dốc ồ ồ cùng bàn tay nóng như lửa không ngừng mơn trớn thân thể cậu. Mà Lục Hi Tá sau khi chen vào nơi đó mới phát hiện hậu huyệt căng mịn làm hắn đánh mất lý trí, vừa âu yếm người dưới thân để cậu thả lỏng, vừa dùng sức đâm trụ bổng đến tận cùng, sau đó không kịp chờ em trai thích ứng đã dùng sức đưa đẩy.