Vương Quốc Màu Xám

Chương 118




Yến Tiểu Phi đang ăn bữa sáng, mấy năm nay hắn chỉ ở trên núi, giờ đến thành phố Tam Họa chẳng có người bạn nào.

Tần Thái ngồi gần hắn, gọi một khung bánh bao, một chén canh xương. Thân thể này vốn không cần ăn uống, mục đích tới đây cũng không phải thức ăn.

Quả nhiên cô vừa ngồi xuống không lâu, Yến Tiểu Phi đã phát hiện ra.

Tần Thái vốn đang để ý đến hắn, nên nhận thấy tầm mắt vừa lướt qua, cô nghiêng đầu nhìn thẳng lại. Bốn mắt nhìn nhau, Yến Tiểu Phi cả kinh rồi đỏ mặt. Hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt, nhìn sang chỗ khác.

Trong lòng Tần Thái cười lạnh—— tiểu thụ, xem hôm nay lão tử bạo cúc hoa ngươi như thế nào, aaa, tốt nhất là chụp lại—— phóng to thành poster dán ở bộ Tra xét, để Yến Trọng Hoan phải tức chết!!

Trong lòng Yến Tiểu Phi cứ nhảy bang bang, ánh mắt không ngừng hướng về Tần Thái. Bữa sáng ở đây thật không lãng mạn, Tần Thái lại không ăn gì. Cô dùng muỗng múc ít nước canh, thỉnh thoảng cười với Yến Tiểu Phi một chút,

Sắc mặt Yến Tiểu Phi như bị lửa đốt, nhiều lần dùng nhầm đũa để múc canh.

Cuối cùng hắn dùng tốc độ nhanh nhất ăn xong, chạy trối chết.

Tần Thái cảm thấy thật là phấn khích, nhưng mà phải làm sao để chụp được ảnh lõa t hể đây.

Yến Tiểu Phi vừa chạy vừa cố gắng bình tĩnh, đó là đàn ông! Sao bản thân lại có phản ứng này....

Yến Trọng Hoan vì muốn bồi dưỡng hắn, muốn hắn chuyên tâm tập luyện, cho hắn lên núi sinh sống mười mấy năm. Tuy là người ương ngạnh nhưng chưa tiếp xúc được nhiều người.

Lúc gây phiền toái với Tần Thái ở bộ tra xét có thể thấy bao nhiêu lỗ m ãng.

Lúc này trong lòng hắn bất ổn, lại cực kì kinh hoảng—— chẳng lẽ bản thân là đồng tính luyến?

Hắn không biết phải làm sao, lúc nhìn Yến Trọng Hoan có phần thấp thỏm bất an.

Yến Trọng Hoan cảm nhận được cảm xúc của đồ đệ yêu quý có gì đó lạ, tính cách hắn không được như Bạch Hà nhưng vẫn rất tốt với Yến Tiểu Phi: " Con đi bộ Tra xét à?"

Yến Tiểu Phi rũ mắt xuống không dám đối mặt: " Đúng vậy, sư phụ.... Con.... Nghe nói có đồ đệ của Bạch Hà ở đó làm tuần tra, muốn xem cô ta có bản lĩnh gì."

Yến Trọng Hoan hừ lạnh, khảo sát năm nay, Yến Tiểu Phi có thể chiến thắng Lữ Dật đã làm hắn rất vui. Với Tần Thái hắn còn không thèm liếc một cái: " Cô ta theo học Bạch Hà không lâu, con không cần để ý đến, đừng tự hạ thấp mình."

Yến Tiểu Phi vẫn không dám nhìn hắn, chỉ vâng một tiếng. Yến Trọng Hoan thoáng trầm ngâm, bỗng nói: " Nhưng Tiên Tri xem cô ta là cái gai trong mắt. Người này không nên lưu."

Tinh thần Yến Tiểu Phi lập tức tỉnh táo: "Sư phụ, có cần con ra tay..."

Chưa nói xong, Yến Trọng Hoan đã đánh gãy: " Con đừng hồ đồ. Là đồ đệ của ta, con sẽ dùng tâm pháp cùng pháp khí ta truyền cho con để ra tay sẽ có dấu vết. Hơn nữa nha đầu kia dù không học tới chốn, nhưng cũng là đồ đệ Bạch Hà, con tự nghĩ có thể giết được nó sao?"

Yến Tiểu Phi không để bụng, Yến Trọng Hoan phất phất tay: "Cùng lắm trước kia cô ta từng ở Nhân Gian, ta không tin không có sơ hở. Ta sẽ cho người đi tra. Lần này biểu hiện của con không tệ, nhưng không thể làm việc hấp tấp."

Yến Tiểu Phi gật đầu, thật ra hắn muốn nói ra hoang mang của mình, nhưng chuyện này thật sự khó nói thành lời.

Chỉ gọi một tiếng sư phụ, không thể nói thêm được gì.

Mấy ngày nay trong quán ăn sáng, hắn đều gặp được người đàn ông kia. Tuy gọi đồ ăn nhưng lại không ăn.

Vô số lần Yến Tiểu Phi tự thuyết phục mình đừng tới nơi này, nhưng ma xui quỷ khiến không thể bỏ xuống được.

Bây giờ hắn suy nghĩ cẩn thận—— không thể để lại cái bom hẹn giờ này, mình là đồ đệ của Yến Trọng Hoan, có thân phận cao quý, sao lại có liên quan gì đến đồng tính được?

Lần đầu tiên hắn tiếp cận Tần Thái, tỏ ra tự nhiên mà bắt chuyện: " Chào."

Tần Thái cười với hắn, gật đầu. Hắn ngồi xuống đối diện cô, tìm lời để nói: " Anh.... Dường như tới đây không ăn gì cả."

Tần Thái nhìn đôi mắt hắn, ý cười giãn ra: " Có lẽ.... tôi đến đây không phải vì ăn?"

Mặt Yến Tiểu Phi đỏ lựng, kỳ lạ là hắn không giận, ngược lại có chút ngọt ngào. Hắn kinh hoảng đến không biết làm gì, chỉ biết người này không thể lưu.

Tần Thái không biết ý nghĩ này, lòng cô chỉ cười lạnh—— hồn phách phù hợp cỡ này, đến càng gần sẽ càng bị hấp dẫn, tên này còn dám mò đến.

" Cùng đi uống một ly không?" Cô chủ động mời Yến Tiểu Phi, hắn cũng có ý định đó—— Hắn đến để diệt trừ người này, miễn cho bản thân canh cánh trong lòng.

Hai người sóng vai ra ngoài, không đụng đến bữa sáng nữa. Đang là mùa đông nên ăn mặc rất dày, nhưng thỉnh thoảng bả vai chạm phải nhau, Yến Tiểu Phi không còn rõ bản thân đang nghĩ cái gì.

Đó là loại ma lực kì dị, cả người phảng phất lơ lửng. hắn khẩn trương, Tần Thái thử  nắm lấy tay thăm dò. Lúc chạm vào, cả người Yến Tiểu Phi cứng đờ, nhưng hắn không cự tuyệt.

Vì hắn học thuật pháp, tuy tay không mềm mịn nhưng thon dài. Thân thể Tần Thái dùng có đôi tay chắc nịch, rất lớn. Dễ dàng nắm trọn bàn tay thanh tú của Yến Tiểu Phi.

Yến Tiểu Phi luôn cúi đầu, trên mặt nở rộ như hoa đào tháng ba. Tần Thái cười thầm, ảnh lõa th ể nắm chắc trong tay. Đến lúc đó lão tử xem ngươi kênh kiệu thế nào.

Lúc này quán bar chưa mở cửa, Tần Thái đành đề nghị: " Không thì...chúng ta đi khách sạn, gọi chút rượu, thế nào?"

Ý đồ của cô quá rõ ràng, sợ Yến Tiểu Phi từ chối, lại nhanh chóng bổ sung: " Khách sạn Giang Minh bên kia có rượu không tệ."

Yến Tiểu Phi nỗ lực thuyết phục bản thân là vì tìm chỗ xử lý người này, khách sạn cũng tốt. Hắn hoảng loạn gật đầu. Tần Thái nắm tay dắt đến trước khách sạn Giang Minh.

Lúc thuê phòng dùng chứng minh của Yến Tiểu Phi—— thân thể này có hay không cô còn không biết.

Thuê một căn phòng hạng sang, thảm lót sàn màu trắng muốt, đặt chân lên cảm thấy ấm áp, cũng vô cùng....ái muội.

Người phục vụ mang rượu đến, Tần Thái vừa nhìn nhãn mác, là La Romanee-Conti—— mẹ nó, năm vạn sáu đó.

Cô âm thầm đau lòng, trên mặt không biểu cảm.

Người phục vụ dọn xong, rót ít rượu vào ly rồi ra ngoài đóng cửa lại. Tần Thái chạm ly với Yến Tiểu Phi, nghĩ đến một ly này giá cả vạn đồng, thật đau.

Chỉ còn lại hai người, Yến Tiểu Phi và cô cùng ngồi trên sô pha, không khí có chút khẩn trương.

Yến Tiểu Phi liếc mắt sang Tần Thái rồi cúi đầu rất nhanh. Hắn âm thầm nắm chặt quyền—— mặc kệ chuyện gì xảy ra, phải giết!!

Tần Thái đứng dậy thả rèm xuống. Cô cũng đang nghĩ thầm—— nên trực tiếp lột quần áo hắn không, hay để tự hắn cởi?

Yến Tiểu Phi luôn nhìn Tần Thái, hắn luôn cho rằng có thể ra tay nhưng lại có một cảm xúc chờ mong kì quái...

Làm sao bây giờ?

Tần Thái đặt ly rượu sang một bên, ngồi gần vào Yến Tiểu Phi. Yến Tiểu Phi cứng người mà không tránh. Hai người gần nhau đến vậy, Tần Thái biết hồn phách cực kì mẫn cảm, cô có thể cảm giác được lực hấp dẫn lạ kì đang diễn ra.

Thật là thần kì.

" Một ly nữa nhé?" Cô rót thêm rượu vào ly Yến Tiểu Phi, hắn cảm thấy mình hơi say rồi.

Hai người lại chạm ly, trán gần như tựa vào nhau. Tần Thái không cảm thấy buồn nôn—— bởi cô vốn là phụ nữ.

Rõ ràng Yến Tiểu Phi đã bị lực hấp dẫn giữa hồn phách làm tê liệt thần trí.

Tần Thái cúi đầu hôn lên má Yến Tiểu Phi,hô hấp Yến Tiểu Phi cứng lại. Tần Thái sợ hắn bị đả kích, hành động rất nhẹ nhành.

Ánh mắt hắn hiện rõ mê ly, mâu thuẫn giãy giụa trong lòng dần biến mất.

Tần Thái thấy hắn không cự tuyệt, nghĩ việc có thể thành. Uống thêm chút rượu, nhiệt độ trong phòng vừa đủ, lúc này chắc chắn đã đủ nhiệt. Cô cởi áo khoác ra, rồi cởi luôn cho Yến Tiểu Phi.

Gương mặt Yến Tiểu Phi nóng hôi hổi, hắn nhìn đến ngực thân thể này, thật là cường tráng, hoàn toàn đối ngược với vẻ nhu nhược của đệ tử thân truyền Yến Trọng Hoan là hắn đây.

Cởi xong áo khoác, bên trong Yến Tiểu Phi mặc áo thun vàng nhạt, quần dài màu xám, nhìn rất mềm mại. Tần Thá dễ dàng ôm vào ngực, trên người tỏa ra mùi rượu nhàn nhạt, Tần Thái lại cúi đầu hôn lên trán hắn.

Yến Tiểu Phi thở càng dồn dập, hắn không rõ đây là cảm giác gì. Tần Thái đưa mắt quan sát bốn phía—— nên đặt di động ở đâu để có thể quay trọn đây?

Cô đứng dậy treo áo khoác hai người lên giá, tùy tay đặt điện thoại lên trên TV, cameras hướng thẳng vào sô pha.

Tâm Yến Tiểu Phi loạn cào cào, không phát hiện. Tần Thái ngồi lại cạnh Yến Tiểu Phi, góc này không tệ. Cô nâng cằm Yến Tiểu Phi lên, cúi người hôn. Lúc cạy hàm răng ra, môi lưỡi quấn loạn, Yến Tiểu Phi như bị sét đánh, cả người lơ lửng.

Ly rượu trong tay rơi xuống sàn, chất lỏng màu đỏ thấm ướt thảm lông trắng muốt, Tần Thái cố gắng nhớ lại hành động của Đàm Tiếu và Sa Ưng, một tay ôm chặt một tay cởi áo.

" Môi ngươi thật mềm, cũng rất thơm." Cô dùng giọng nói quyến rũ hắn, tim Yến Tiểu Phi đang nhảy không ngừng, trong mắt hắn có sự mâu thuẫn giãy giụa. Tần Thái cảm thấy như thế này thì sẽ không cởi được quần.

Cô dùng sức hôn hắn, một tay bấm niệm thần chú, chạm vào giác hồn của hắn.

Cùng là thuật sư, hắn sẽ phát giác chủ hồn bị động chạm. Nhưng giác hồn không mẫn cảm lắm, nhất thời không biết được.

Quả nhiên vừa động tới, ý thức Yến Tiểu Phi dần hôn mê. Hắn ôm ngược lại Tần Thái, tấn công mạnh mẽ.

Tần Thái chậm rãi hướng tay xuống quần hắn—— Yến Trọng Hoan, là ngươi tới cửa vả mặt ta, đã thế ta sẽ không khách khí.