Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc

Chương 15: Trung tướng Âu Dương 3




Âu Dương Sùng Hoa ngồi cuộn mình, một tay cầm một ly cà phê đã làm lạnh, một bên nhìn xem tài liệu trong tay.

Lần này Giáo sư Hà Điền vừa đưa tới quy trình khai quật cái xác ướp cổ ngàn năm này.

Đem tư liệu sơ bộ nhìn một chút , Âu Dương Sùng Hoa buông tư liệu, người chậm rãi dựa vào sô pha, ánh mắt nhìn hướng xa xa.

Tư liệu trên ghi lại, xác ướp cổ phát hiện tại địa điểm phú Trữ vùng ngoại thành .

Xác ướp cổ bị nhập liệm tại ba tầng quan tài chính giữa.

Tầng thứ nhất gỗ đàn, tầng thứ hai lúc xanh cương mộc, tầng thứ ba hoàng kim.

Hơn nữa khi mở trong quan không khó phát hiện, huyệt này bảo tồn đầy đủ, không có dấu hiệu bị kẻ trộm mộ mở ra .

Quan tài dưới sự bảo vệ của ba lớp, Xác ướp cổ đại ngàn năm mới có thể diện mạo đầy đủ như vậy.

Giáo sư Hà Điền đoán trúng, kỳ thật bọn họ còn phát hiện bên cạnh cỗ quan tài cổ này còn có cỗ quan tài khác , cùng là dùng ba tầng bảo vệ, chẳng qua là khi mở quan tài sau, lại phát hiện bên trong là trống không chỉ lưu lại vẻn vẹn đúng là một đoạn ghi Hoài Nguyệt vương triều trích yếu.

Giáo sư Hà Điền cũng từ bản trích yếu chính giữa mới biết được, xác ướp cổ này là sinh ra ở triều đại nào.

Cái làm Âu Dương Sùng Hoa để ý chính là mình đã hôn mê hai giờ, có hay không thật sự đi đến Hoài Nguyệt vương triều, đã trở thành Âu Dương gia Tam tiểu thư.

Còn có hiện trong đầu mình những âm thanh đó.

Âu Dương Sùng Hoa chậm rãi nằm ngã vào trên ghế sa lon, ánh mắt suy tư nhìn thẳng xa xăm thấy như một chữ phiến (片 - hình người nằm xoay nghiêng tay ôm chân gác) mông lung.

"Sùng Hoa, nàng trốn không thoát đâu"

"Ai?" Âu Dương Sùng Hoa từ trên ghế salon ngồi dậy, ánh mắt rất nhanh nhìn về bốn phía, bốn phía vắng vẻ, ngoại trừ tiếng gió động cửa ngoài ra không có gì cả.

Âu Dương Sùng Hoa dùng sức gạt sợi tóc, cầm lấy chén cà phê uống một ngụm, không khỏi nhíu nhíu mày.

Trong lúc bất tri bất giác, cà phê lạnh, hương vị trong nháy mắt tràn đầy trong miệng, sau đó đến trống ngực đau đớn.

Rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra?

"Tất —— ô ——"

Chuông báo động phát lên một hồi dài , Âu Dương Sùng Hoa mau lẹ từ trên ghế salon nhảy nhanh xuống, nắm lấy áo khoác, bước nhanh chạy ra khỏi gian phòng.

"Âu Dương Âu Dương" Giáo sư Hà Điền vẻ mặt bối rối chạy tới.

"Giáo sư lại là bọn họ." Âu Dương Sùng Hoa nhìn qua bốn phía lúc sáng lúc tối , không cần nghĩ cũng biết, nhất định là những người cố gắng cướp đoạt xác ướp cổ đã phát hiện chỗ ẩn thân của bọn họ.

"Đúng vậy, thật không nghĩ tới bọn họ đến nhanh như vậy." Giáo sư Hà Điền vừa lau mồ hôi, vừa nhìn Âu Dương Sùng Hoa.

"Ông dẫn người chuẩn bị dời công việc đi, còn lại giao cho tôi." Âu Dương Sùng Hoa nói, người đã đi về phía trước.

Giáo sư Hà Điền nhìn qua bóng lưng Âu Dương Sùng Hoa, đột nhiên có một thứ gì như muốn bắt lấy sự vô vọng của nàng, sau đó rất nhanh ông quên đi ý nghĩ này.

Âu Dương không việc gì, nàng đã vượt qua huấn luyện chuyên nghiệp 732 tốt nhất, bằng không thượng cấp cũng sẽ không phái Âu Dương Sùng Hoa tới, chấp hành công việc nguy hiểm như thế .

Giáo sư Hà Điền xoay người chạy về phía hầm băng.

Nhất định phải bảo vệ tốt xác ướp cổ, đây chính là việc mà bây giờ ông cần phải làm.