Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 428




Chương 428

Ai biết, vừa quỳ xuống đã xảy ra chuyện. Bụng của Yến tần đau đớn, dưới váy chảy ra máu tươi.

Tất cả mọi người đều kinh sợ, vội vã gọi ngự y. Ngự y vội chạy đến nhưng đã muộn rồi.

Yến tần như rơi vào ngục thẳm, khóc đến tê tâm liệt phế.

Hoàng đế đem tội tình đổ lên đầu hoàng hậu, cực kì giận dữ, tạm thời tước đi quyền lợi chưởng quản lục cung của bà ta.

Hoàng hậu cảm thấy oan uổng, rõ ràng là Yến tần không an phận, có thai còn ân ái với hoàng thượng, sảy thai sao lại thành trách nhiệm của mình? Mình chẳng qua chỉ quản giáo nàng ta hai câu, chẳng lẽ không đúng sao?

Nhưng hoàng hậu phải để ý đến uy nghiêm của mình, không thể khóc nháo, tranh lấy sự đồng tình của người khác như Yến tần được, chỉ có thể tủi thân chịu đựng.

Huệ Phi rất hả hê, ở trước mặt Lãnh Bằng Cơ không hề che giấu vẻ vui sướng khi người khác gặp họa. Hiện giờ, bà cảm thấy, ở chung với Lãnh Băng Cơ rất chân thật, không còn giữ giá như khi ở trước mặt người khác, phải ngụy trang bản thân thành dáng vẻ nghiêm túc.

Lãnh Bằng Cơ cũng vui khi thấy người khác gặp họa giống bà, cùng nhau cắn hạt dưa.

Đây vốn là chuyện của người khác, quan hệ giữa nàng cùng hoàng hậu và Yến tần hai người bọn họ không tốt lắm, không đáng để nàng phải đồng tình với cảnh ngộ của bọn họ, cắn hạt dưa đứng nhìn mới là đúng nhất.

Nhưng, hai ngày sau, Yến tần phải cung nhân phía dưới đến Kim Gia Điện, mời Lãnh Băng Cơ đi một chuyến.

Huệ phi không nguyện Ý để Lãnh Băng Cơ Tham gia vào những thị phi ở trong cung cho nên cho hỏi cặn kẻ, Yến tần mời Lãnh Băng Cơ qua đó làm gì.

Cung nhân thành thực trả lời:”  xem bên à là chuẩn bạn không tiện mời ngự y đến xem.”

Huệ Phi lầm bầm trong lòng:”  nếu là chuẩn bệnh không thể nói ra trong cung tự nhiên có y nữ một cái tần như nàng ta vậy mà lại mời Vương Phi đến xem bệnh, cũng to gan lắm.”

Lãnh Băng Cơ lại không so đo gì, trong mắt của nàng ngồi bàn không phân cao thấp quý tiện, nếu người ta đã mở miệng thì cũng khó từ chối.

Đến cung điện mà Yến tần mới chuyển đến, vọng văn vấn thiết làm kiểm tra phát hiện nàng ta xảy thai không sạch dẫn đến nhiễm trùng.

Trước đó đã mời ngự y xem qua, ngự y kê các loại thuốc như Cao Ích Mẫu, trong lòng nàng ta hoài nghi cảm thấy bản thân vốn đã là suất huyết không bình thường Ngự y này sao còn kê thuốc hoạt huyết cho mình? Chẳng lẽ là chiều sợ sai bảo của người khác muốn hại mình sao?

Sau khi sảy thai, nàng ta như chim sợ cành công, cho nên bảo cung nhân đến mời Lãnh Băng Cơ.

Lãnh Bằng Cơ thấy trong tử cung của nàng ta còn sót lại không nhiều, không cần Thiết làm phẫu thuật làm sạch tử cung, so với tình hình cụ thể của nàng ta trước tiên có thể uống Tân Sinh Hoá hoặc Cao Ích Mẫu Để gia tăng có bóp ở tử cung đêm vật sót lại đầy ra ngoài.

Nàng dành cho một số chuyện phải chú ý khi nghỉ ngơi kê đơn thuốc cho nàng ta bảo cung nhân cầm đi nấu thuốc.

Tiếng tăng ca phải đạp cứt này người trở nên tiêu tụy dáng vẻ suy sụp không phấn chấn nắm lấy tay Lãnh Băng Cơ, nói mấy lời cảm ơn, sau đó giống như Lâm Đại Ngọc, khóc thút thít trách hoàng hậu nhẫn tâm.

Lãnh Băng Cơ luôn theo quy tắc không tham gia không nhiều lời cũng không nói gì thêm.

Chưa hết Yến tần tàn nhẫn nói:”  bây giờ ta đã nhìn rõ rồi hoàng hậu người này chính là hổ mắc cười ngày thường ra về độ lượng hiền hậu thực chất trong lòng cực kỳ tàn nhẫn người có biết người mấy ngày trước vu oan giá họa cho người là ai không?”

Lãnh Băng Cơ Đứng dậy định đi tránh để ở lại đây quá lâu có người đa tâm vì vậy chị qua loa hỏi một câu:” Là ai?”

“Chính là hoàng hậu!!!” Yến tần chém định chặt sắt.

“Chắc không phải đâu? Hoàng hậu đã điều tra rõ ràng, là có một người một mũi tên trúng hai chim, cố ý giá họa cho Hoàng hậu nương nương”

Yến tần nhẹ “ hư” một tiếng:” Có phải người cho rằng ta được sủng mà kiêu, đến cả hoàng hậu cũng không để ở trong mắt, đến thỉnh an bà ta lại dám đến muộn?” .

Lãnh Băng Cơ không nói gì, bởi vì nàng quả thực nghĩ như vậy. Lúc trước còn dám trước mặt mọi người nói mình, nàng ta còn chưa đủ kiêu căng sao?

“Những ngày người bị cấm túc trong Kiêm Gia Điện, chỗ hoàng hậu cũng không rảnh rỗi, Kiến Thiên thấy bà ta hầm canh cá ở trong nhà bếp nhỏ!!!”

Lãnh Bằng Cơ nhất thời vẫn chưa hiểu ý trong lời nói của Yến tần.