Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 427




Chương 427

Lời của Hoàng đế lão tử không thể không nghe, Lãnh Băng Cơ cũng chỉ có thể xin một cái yêu bài, trở về Phong vương phủ một chuyến, thu dọn quần áo và hòm thuốc của mình, đưa Điêu ma ma vào cung hầu hạ.

Hơn nữa, nàng còn đi Hồng Tân Lậu một chuyến, tìm chưởng quỹ ở đó, giao một số việc cho ông ta.

Nàng phải bắt đầu sắp xếp bàn cờ, chuẩn bị cho việc triệt để đưa cái tang môn tinh’ Cẩm Ngu này đi.

Lần này, đổi một chiến lược khác, không chơi ngoài ánh sáng nữa, mà sẽ chơi ngầm.

Tin tức Lãnh Bằng Cơ mang thai hoàng tôn truyền ra ngoài, trong cung người nhìn xa trông rộng, tranh trước sau muốn lấy lòng nàng không ít.

Nô tài trong cung, đến cả yến yến oanh oanh bị hoàng thượng bỏ mặc ở bên cạnh, người đến trong Kiêm Gia Điện nối đuôi nhau không dứt, lễ phẩm chất đầy cả căn phòng nhỏ hẹp, có một loại tư vị mình ta độc sủng.

Cẩm Ngu nhìn đỏ cả mắt, ghen tị đến mức âm thầm nghiến răng, hận không thể thay thế. Lãnh Băng Cơ lại kêu khổ không thôi, không muốn bị quấy rầy.

Hoàng đế giờ đã nhiều tuổi, các phi tử phân vị cao bên cạnh ông ta hầu hết là người cũ, trải qua nhiều rồi, tâm tính trầm ổn, không lộ ra phong mang, đầu đến chết đi sống lại như hồi còn trẻ nữa. Ngược lại, bọn họ gặp mặt sẽ ân cần hỏi thăm, cư xử rất hòa thuận,

Hiện giờ bọn họ đều rõ, dựa vào mặt ăn cơm đã là kiểu cũ, đối với một đế vương mà nói, sự sủng ái của ông ta dù sao cũng không lâu bền, cho dù tranh được, cũng chỉ là hoa nở một lúc mà thôi.

Cho nên, bọn họ đem tinh lực của mình đặt nhiều hơn vào việc giáo dục con cái, chỉ có con của mình có tiền đồ thì mới là chỗ dựa của mình sau này.

Loại tranh đấu này chính là mặt biển ngày thường thì tĩnh lặng, nhưng trên thực tế, nội bộ gió giục mây vần, chỉ cần một trận gió cũng có thể gây nên một con sóng lớn.

Tất cả những người mà Lãnh Băng Cơ đề phòng chính là những kẻ lão luyện này.

Mà ở phía khác, không giống với những phi tử này, lại là những tân sủng trẻ tuổi ngọt ngào, trang điểm lộng lẫy như Yến tần mới được tấn phong này.

Bọn họ dựa vào tư sắc và cái vốn là trẻ trung hơn người của mình, phí hết tâm tư tranh giành đến vỡ đầu chảy máu ở trước mặt Hoàng đế. Bọn họ tạm thời còn chưa có chỗ dựa, chỉ có thể liều mình tranh cướp, giống như là được bơm máu gà, nhảy lên nhảy xuống, một chút cũng không yên tĩnh.

Những người này, đối với mình mà nói, ngược lại không có uy hiếp.

Lãnh Bằng Cơ nhìn những nữ nhân tranh đấu không chán này, có lúc sẽ nghĩ, cột trên không thẳng thì cột dưới sẽ lệch, có một lão tử tinh lực tốt như thế, Mộ Dung Phong sẽ giống ông ta hay không?

Giả dụ, Mộ Dung Phong có một ngày cũng ngồi lên vị trí này, nước bên cạnh tiến công công chúa mĩ nhân, đại thần trăm phương ngàn kế hiến tặng con gái của mình, còn cả những tú nữ cung nhân tịch mịch lại hoạt bát đáng yêu, ở bên cạnh Mộ Dung Phong, nhất định cũng là được đủ loại mĩ nhân vây quanh.

Đến lúc đó, mình sống chết muốn bỏ nhà ra đi, Mộ Dung Phong chỉ sợ cầu còn không được, trái ôm phải ấp, phất tay một cái:” Mau cút đi!!!”

Ý nghĩ này khiến Lãnh Băng Cơ không kìm được rùng mình một cái.

Hơn nữa, trong cùng lúc này lại xảy ra chuyện lớn, khiến nàng sợ hãi không thôi.

Yến tần vừa mới có thai, khí thế hăng hái đột nhiên sảy thai.

Vốn dĩ, thân phận của nàng ta rất tốt, cũng không có phản ứng ốm nghén khó chịu nào xuất hiện, ngự y cũng nói thai tượng của nàng ta ổn định, ai cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện này.

Lúc đó Lãnh Băng Cơ không có mặt, chuyện xảy ra vào sáng sớm, lúc các phi tử đã đến thỉnh an hoàng hậu.

Yến tần bởi vì có thai được sủng mà kiêu, lúc đi thỉnh an sáng sớm vậy mà lại đến muộn, qua thời gian rồi mới chậm rãi đi đến.

Hoàng hậu vì muốn thể hiện sự độ lượng hiền huệ của mình, vốn không muốn so đo với nàng ta ở trước mặt mọi người. Nhưng nàng ta lại không biết thấy được rồi thì nên thu liễm lại, ngược lại còn dương dương tự đắc khoe khoang, nói hôm qua nàng ta hầu hạ hoàng thượng, có chút mệt, trước khi hoàng thượng lên triều, dặn người không được đánh thức nàng ta, hại nàng ta ngủ đến tận sáng.

Lớp trang điểm của nàng ta tinh tế, rõ ràng là đã cố ý trang điểm qua, một chút cũng không giống dáng vẻ dậy muộn vội vàng.

Lúc đó trong lòng hoàng hậu tức giận, ở trước mặt các phi tử nặng nề giáo huấn nàng ta vài câu.

Lời hoàng hậu nói không hề sai, chính là khuyên nàng ta, lúc mới mang thai, thai nhi chưa ổn định, tốt nhất nên an phận một chút, đừng đi qua đi lại trước mặt hoàng thượng, không tốt cho thai nhi.

Yến tần không phục, liền cãi lại mấy câu cực kì bất kính.

Hoàng hậu ngay lập tức trở mặt, sao có thể nhẫn nhịn nàng ta ở trước mặt nhiều phi tử như vậy, khiến bản thân không thể xuống đài? Vì vậy giọng nghiêm khắc trách mắng nàng ta, bảo nàng ta quỳ xuống.