Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 385




Chương 385

Ngươi làm gì vậy? Ngươi không biết xấu hổ sao?”Huệ Phi chưa tỉnh hẳn liền ngồi dậy, giống như một cái xác, dọa Lãnh Băng Cơ một phen.

Tạ trời vì cây kim không nằm trong tay nàng, nếu không nàng không biết kim sẽ đâm vào chỗ nào của bà ta rồi.”

Ta có thể làm gì người được? Không lẽ thử ngươi có thì ta không có sao? Tại sao lại gọi là không biết xấu hổ?”.

Huệ Phi kéo chăn bông sang một bên quấn quanh người rồi có người xuống giường, gương mặt như bị nhuộm đỏ vì xấu hổ, nhìn nàng bằng ánh mắt lạnh lùng, đầy cảnh giác.”

Vậy tại sao người lại cởi quần ta làm gì?”

“Tất nhiên là để châm cứu cho bà!” Lãnh Băng Cơ nhìn bà ta rồi chợt nhận ra:

“Ồ, ta hiểu rồi, bà đang giả bộ chóng mặt phải không?”Huệ Phi không chịu thừa nhận:

“Giả bộ cái gì chứ? Bổn cung này thực sự bị người làm chotức đến ngất đi được chưa? Trên đời này không có nữ nhân nào xấu xa như ngươi, ngươi có xứng.

làm nhi tức không? Ta ở trong này phát bệnh chết đi sống lại.

Người lại ngang nhiên ở bên ngoài.

ăn to nói lớn, tiệc tùng cười nói với người khác”Đấy, trúng kế rồi.

Đúng là gừng càng già càng cay.

Bà ta không chịu cầu xin nàng, trực tiếp giả ngất liền dụ được nàng chủ động tới.”

Trên đời này làm gì có bà bà bà như bà? Từ sáng đến tối mong con trai, nhi tức bất hòa, còn gài Tiểu Tam vào, ác ý muốn hại tôn tử mình.

Bây giờ tự làm tự chịu, ai có thể cứu được?”

“Ai thật lòng muốn hại ngươi? Chẳng phải ta đã sa vào thủ đoạn của người khác sao? Hơn nữa, ta từ đầu đến cuối đều không muốn lấy mạng của ngươi.

Ngươi hỗn xược không tôn trọng bề trên, đúng là phản rồi!”

“Bà có già mà không có tôn nghiêm, như vậy ta tôn trọng cái gì? Ta nếu không gả cho con trai bà, bà còn không đáng là bậc tiền bối, nói gì tới kính trọng?”.”

Ta đã phạm tội lỗi gì mà gặp phải một đứa nhi tức như ngươi?” “Người tạo không ít nghiệp, nhưng cưới ta về làm dâu, coi như là tích đức rồi”Hai người ăn miếng trả miếng, người tới thì ta cũng tới, không ai chịu thua ai.

Huệ Phi tức giận càng ngày càng sôi trào, Lãnh Băng Cơ khẽ mỉm cười, không nóng không lạnh.

Bốn người thị nữ bên ngoài vây quanh lò nấu thuốc, không ai dám vào khuyên can.

Đưa tay quệt mồ hôi trên trán, vết mụn nước liền biến mất sạch sẽ.

Tới rồi.

Lãnh Băng Cơ mệt mỏi vì tranh cãi cong môi đứng lên:

“ nhìn ba cãi nhau khỏe như vậy chắc cũng không sao rồi nên không cần mũi tiêm này nữa.

Có sức như vậy đừng uống đơn thuốc ta kê làm gì cứ thế này xem còn mạng mà đợi gặp nhi tử bà lần cuối hay không?”Nàng xoay người lắc đầu rời đi.

Nhìn thấy nàng chủ động rút lui, Huệ Phi cảm thấy mình đã thắng, đắc thắng cười nói:“ người vội vàng đến xem bệnh cho ta ta tại sao không uống chứ? Tao chết rồi không phải làm cho người đắc ý sao?”

Mẹ chồng nàng dâu căng thẳng cả một ngày, lúc bình thường thì nước sông không phạm nước giếng nhưng một khi gặp nhau lại giống như chọi gà.

Mối quan hệ giữa hai người chẳng những không được làm dịu đi mà càng ngày càng trở nên xấu hơn.

Người trong cung bị kẹt ở giữa nên cảm thấy rất khó xử.

Họ không thể không cô lập và để Lãnh Băng Cơ cô đơn một mình.

Ai cũng không dám chủ động nói chuyện với nàng.

May mắn là sau khi Huệ Phi uống thuốc thì bệnh tình của bà ta đã được cải thiện một chút.

Người đầu tiên đến thăm nàng là công chúa Lục Vụ.

Nàng ta nghe nói Lãnh Bằng Cơ đã vào cung, hơn nữa còn đang ở tại Kiêm Gia Điện và sợ rằng sẽ không thể rời đi trong một khoảng thời gian được.

Vì vậy, nàng ta lập tức đi đến tìm nàng.