Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 378




Chương 378

Có người la lên: “Cổ trùng.”

Người nói không phải ai khác, chính là đạo sĩ Vân Hứa đã bị Lãnh Băng Cơ giật điện ban nãy. Ông ta vừa tỉnh dậy, liền nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái này, lập tức thốt ra thành tiếng.’

Những người có mặt ở đây có thể chưa từng nghe đến, nhưng Lãnh Băng Cơ đã nghe nói về từ “cổ trùng Miêu Cương” này.

Vu cổ thuật của Linh bà, Vu ở đây là phù thủy, và Cổ chính là Sâu bọ. Tương truyền, một số người nuôi côn trùng bằng cơ thể người, khi vật chủ chết, côn trùng sẽ thoát ra khỏi cơ thể hoặc chết cùng vật chủ.

“Đây có phải là con côn trùng mà Linh bà nuôi không?” Lãnh Băng Cơ hỏi đạo sĩ.

Sau khi đạo sĩ mới ú ớ kêu lên, ông ta có chút hối hận, bản thân không nên nhiều chuyện như vậy. Nghe câu hỏi của Lãnh Băng Cơ, ông ta lắc đầu thành thật: “Linh bà vốn không am hiểu Cổ thuật, hơn nữa con côn trùng đó rõ ràng là người khác dùng để điều khiển bà ta. Không thể luyện tà thuật trong cung điện này, nhưng con côn trùng này thì lại không bị ảnh hưởng gì.”

Huệ Phi nghe vậy lập tức biện hộ cho bản thân: “Ta vừa nói Linh bà đoan trang như vậy, sao có thể đột nhiên điên cuồng ám sát hoàng thượng được? Cẩm Ngu cũng không thể đại nghịch bất đạo như vậy được. Chắc chắn là có người bí mật ra tay khiến nàng ta bị trúng trùng độc. Hôm nay nàng ta trúng độc chắc chắn là do Lãnh Băng Cơ mượn tay Linh bà hãm hại Cẩm Ngu, không ai khác ngoài ả ta.”

Lãnh Băng Cơ ngớ người ngay tại chỗ.

Hoàng đế tức giận nói: “Huệ Phi à Huệ Phi, Trẫm không biết phải nói gì về ngươi nữa rồi. Vừa rồi Linh bà đều đã thú nhận tất cả. Chuyện này không liên quan gì đến Lãnh Băng Cơ. Theo lý mà nói nàng ấy nên ở một bên khoanh tay đứng nhìn. Nhưng, nhưng đã tới nước này, ngươi chắc chắn sẽ bị buộc tội ám sát trẫm, nàng ấy đã yêu cầu khám nghiệm tử thi để rửa sạch tội cho ngươi. Vậy mà ngươi lại muốn đổ hết tội danh lên người nàng ấy.”

Ngươi không phân rõ trắng đen, không biết tốt xấu, lại cộng thêm cái tai họa ngươi gây ra hôm nay, ta không thể dung túng cho ngươi được nữa! Ngươi không có đức, lại bất tài, không đáng làm Hoàng Phi, từ nay Trẫm phế danh Hoàng Phi của ngươi, trở thành Tần thiếp, chịu sự giam lỏng, không có chỉ thị của Trẫm, không ai được phép bước ra khỏi cung điện nửa bước.”

Huệ Phi như bị sét đánh, cả người chết lặng đi: “Hoàng thượng, Linh bà này vừa mới vào cung ngày hôm kia. Chuyện này thực sự không liên quan gì đến thần thiếp. Xin hoàng thượng minh xét, thần thiếp làm tất cả những việc này đều là vì muốn tốt cho Phong Nhi.”

“Có liên quan gì đến ngươi hay không, Trẫm đương nhiên sẽ ra lệnh cho phủ Nội vụ tiếp tục điều tra. Nếu phát hiện sự việc có liên quan đến ngươi, ngươi nên biết rằng ngươi không phải là người duy nhất có tội đâu.”

Việc ám sát Hoàng đế tương đương với tội phản quốc, và còn liên lụy đến cả gia tộc!

Huệ Phi lập tức ngẩn ra, liên tục dập đầu quỳ lạy Hoàng đế: “Hoàng thượng anh minh, chuyện này thật sự không liên quan gì đến thần thiếp.”

Hoàng đế lạnh lùng nhìn ả ta: “Nhà ngươi có chuyện gì thì đi nói với người trong phủ Nội Vụ! Ta chỉ tin tưởng vào kết quả điều tra của bọn họ!”

Huệ Phi nghe vậy liền ngã xuống đất, đầy hoảng loạn và tuyệt vọng.

Trong cung này có quá nhiều người muốn dồn bà ta vào chỗ chết chết, chủ tử nào cũng có người trong phủ Nội Vụ, liệu bọn họ có trả lại được sự trong sạch cho bà ta hay không?

Phong Nhi lại bị bà ta điều tới Thượng Kinh rồi, Quốc Công phủ cũng vì bà ta mà bị liên lụy. Vậy ai có thể cứu bà ta đây?

Bà ta nhìn về phía Lãnh Băng Cơ.

Lãnh Băng Cơ lại đưa mắt sang chỗ khác.

Trước đây Huệ Phi thường dày vò nàng và Mộ Dung Phong, nhưng tất cả đều chỉ là việc nhà. Nhưng hôm nay, bản thân vị bà bà này cũng quá miễn cưỡng rồi. Nếu không xử lý ổn thỏa, vào lúc này, e rằng Linh bà và vị đạo sĩ Vân Hứa này sẽ dày vò bản thân tan thành mây khói.

Nếu không để cho bà bà bà này một chút báo ứng, sợ rằng bà ta nhất định không biết hối cải. Mẹ của những người khác bảo vệ đàn con của họ như một con gà mái già, cớ sao bà ta luôn tự đào hố chôn mình?

Yêu ai cứu ai, dù sao cũng không liên quan tới nàng.

Nhưng …nàng nghi ngờ liếc nhìn xác chết của Linh bà, trong lòng tự hỏi, rút cục ai đã ra tay với Linh bà?

Nhìn qua có vẻ như đang giúp nàng, nhưng thực chất lại giống như đang hại nàng.