Lúc này trong viện Vãn Phong, Đoan vương phi cũng ở đây vẻ mặt hứng thú hỏi Mạc Đông Dương: "Thế nào?"
"Cái gì thế nào?" Mạc Đông Dương không hiểu được hỏi ngược lại.
"Kiều thất tiểu thư đó! Con thấy đấy, nàng tài hoa xuất chúng, hơn nữa văn võ song toàn thập phần khó được, vóc người xinh đẹp tính cách cũng tốt, phụ vương con và ta đều hết sức thích nàng, Thu Linh cũng hết sức thích nàng. Con cảm thấy như thế nào?" Đoan vương phi ra vẻ con không cần thẹn thùng cứ việc nói rồi nhìn Mạc Đông Dương hỏi, quả thực nhìn bộ dáng Mạc Thu Linh và Kiều Thanh giống nhau như đúc. Mọi người nói cuộc sống càng hạnh phúc nữ nhân sẽ càng ngày càng trẻ, như Đoan vương phi cùng Mạc Thu Linh chính là ví dụ điển hình.
"Mẫu phi! Ngươi đừng gán ghép lung tung!" Mạc Đông Dương dở khóc dở cười nói. Lúc trước Đoan vương phi đặc biệt gọi hắn đi vào trong hoa viên tìm Mạc Thu Linh, hắn tới đó mới biết được Kiều Thanh đã ở đó, lên tiếng chào rồi trở về.
"Ta gán ghép lung tung sao? Lúc đầu nàng có thanh danh không tốt, chỉ là bây giờ sự thật bày ngay trước mắt, những lời đồn kia đều là giả. Nghe nói nàng còn rất thích con, làm sao lại không được?" Đoan vương phi cảm thấy Kiều Thanh rất tốt rất xuất sắc, không thể hiểu được đại nhi tử của bà đang suy nghĩ gì.
Danh tiếng chính là như vậy, trước kia danh tiếng của Kiều Thanh kinh khủng như vậy, nhưng trải qua lần Thưởng hoa yến này, nàng biểu hiện vô cùng tài năng và xinh đẹp tuyệt trần đã làm rất nhiều người phải lau mắt mà nhìn, nhớ kỹ chính là nàng của hiện tại, chứ không phải của lời đồn trước kia.
"Tóm lại chúng con không hợp!" Mạc Đông Dương kìm nén hồi lâu mới nói ra một câu nói như vậy.
"Các con không hợp? Vậy con cảm thấy ai thích hợp?" Đoan vương phi nhìn Mạc Đông Dương với ý tứ sâu xa nói: "Con trai à, nếu như con nhìn trúng tiểu thư nhà nào có thể nói cho mẫu phi, mẫu phi xem xét một chút xem có thể cưới về cho con hay không. Con ngàn vạn lần không nên làm ra chuyện không hợp đạo lý, nếu không phụ vương của con nhất định sẽ cắt đứt chân của con!"
"Mẫu phi người đang nói cái gì vậy?" Mạc Đông Dương lần này hoàn toàn dở khóc dở cười.
"Con làm sao lại làm ra chuyện không hợp đạo lý đây?"
"Vậy trái lại cũng là..." Đoan vương phi gật gật đầu bày tỏ tán thành, Mạc Đông Dương lặng yên...
"Chỉ là con trai à, tuổi của con cũng không nhỏ, phụ vương con và ta đều cảm thấy con nên thành thân. Con thật không có ý trung nhân nào sao? Lần thưởng hoa yến này nhiều cô nương như vậy con lại không thấy ai tốt sao?" Đoan vương phi vẫn như cũ không buông tha cho Mạc Đông Dương mà hỏi tiếp.
Mạc Đông Dương không hiểu nghĩ tới điều gì, sắc mặt lập tức đỏ hồng, ánh mắt Đoan vương phi sáng lên: "Con trai, thật sự có à?"
Đoan vương phi hỏi hồi lâu Mạc Đông Dương vẫn không nói, Đoan vương phi bất đắc dĩ nói: "Mà thôi mà thôi, hôn nhân đại sự vốn là lệnh của cha mẹ, vốn còn muốn hỏi ý kiến của con một chút, bây giờ thấy con cũng không có ý kiến, vậy ta với phụ vương con liền sai người đi tới phủ Kiều quốc công cầu hôn, thay con cầu hôn Kiều thất tiểu thư!"
"Đừng! Con không muốn thú Thất tiểu thư!" Mạc Đông Dương quýnh lên, lời vừa ra khỏi miệng cũng biết là có chuyện xấu, muốn chạy lại bị Đoan vương phi nhéo lỗ tai lôi trở về.
"Nghe lời này của con, thật đúng là nhìn trúng tiểu thư phủ Kiều quốc công? Không thích Thất tiểu thư? Vậy cuối cùng con thích tiểu thư thứ mấy đây?" Đoan vương phi nhìn Mạc Đông Dương hỏi, trong đầu đã bắt đầu nhớ lại các vị tiểu thư của phủ Kiều quốc công là người như nào.
Mạc Đông Dương cam chịu số phận mà cúi đầu nói: "Tam tiểu thư."
Nghe hắn nói xong, Đoan vương phi thở phào nhẹ nhõm nói: "Làm ta sợ muốn chết! Nếu con nói là Kiều tứ tiểu thư ta lập tức cắt đứt chân của con!"
Với Đoan vương phi mà nói, Kiều Hân Nhiên không có gì không tốt, đệ nhất mỹ nữ kiêm đệ nhất tài nữ của thành Thịnh Dương, là tiểu thư trưởng thành nhất cả thành Thịnh Dương. Nhưng chuyện Kiều Hân Nhiên và thái tử Mạc Lưu Vân qua lại thân thiết mọi người đều biết. Cuối cùng Kiều Hân Nhiên có thể không thể trở thành thái tử phi không Đoan vương phi cũng không quan tâm, nhưng thái tử và Mạc Đông Dương là đường huynh đệ, nếu mà truyền ra ngoài Mạc Đông Dương và thái tử tranh một nữ nhân, thể diện của Đoan vương phủ còn đâu nữa.
"Kiều tam tiểu thư? Hình như có quan hệ rất tốt với Kiều thất tiểu thư, ta nhớ rằng ngày đó các nàng luôn ngồi cùng một chỗ, dáng dấp không tệ, khí chất rất tốt, tài hoa cũng rất tốt, chẳng qua lại là con thứ..." Đoan vương phi đã bắt đầu suy xét tình hình về Kiều Hân Nghiên ở khắp các phương diện.
"Mẫu phi, người cũng xem thường con thứ sao?" Sắc mặt Mạc Đông Dương có chút khó coi hỏi Đoan vương phi.
Hắn là Đoan vương thế tử, mặc dù phủ Kiều Quốc công và Đoan vương phủ được cho là môn đăng hộ đối, nhưng Kiều Hân Nghiên lại là thứ nữ. Chỉ từ thân phận mà nói thì vẫn có chênh lệch, đây cũng là nguyên nhân mà lúc trước Mạc Đông Dương không trực tiếp mở miệng nói, hắn thích cũng không phải là đại tài nữ Kiều Hân Nhiên của phủ Kiều quốc công, cũng không phải là Kiều Thanh mới đây đã bộc lộ tài năng làm người ta kinh diễm, mà là thứ nữ Kiều Hân Nghiên.
Thật ra động tâm cũng hết sức tình cờ, còn đã từng có chút quan hệ với Kiều Thanh.
Khi đó có một đoạn thời gian, sau khi Kiều Thanh bị thái tử Mạc Lưu Vân cự tuyệt lại chuyển sang coi trọng Mạc Đông Dương. Mạc Đông Dương xuất hiện ở đâu, Kiều Thanh đều theo sát phía sau, làm cho lòng Mạc Đông Dương phiền phức vô cùng, nhưng vì ngại hảo hữu Kiều Hoài Cẩn, Mạc Đông Dương cũng không làm gì Kiều Thanh.
Mãi cho đến ngày đó, Kiều Thanh ở trước mắt bao người nâng một hộp điểm tâm, nói là nàng đặc biệt tự tay vì Mạc Đông Dương làm cho hắn nếm thử. Cảm giác được ánh mắt người chung quanh đang xem náo nhiệt, lúc ấy Mạc Đông Dương thật sự là phiền tới cực điểm, liền thẳng tay ném hộp điểm tâm kia xuống đất.
Lúc ấy Kiều Thanh rất thương tâm ngồi chồm hổm trên mặt đất nhặt, tỏ ra rất là chật vật. Những vị tiểu thư khác của Kiều gia đều ở đây, thân tỷ tỷ Kiều Thanh là Kiều Hân Nhiên đều cố ý làm bộ như đang nói chuyện thật vui với người khác không chú ý tới nàng, với tỷ muội song sinh cũng vậy từ lâu đã ẩn núp rất xa, chỉ có Kiều Hân Nghiên một thân tử y, từ trong đám người đi lên trước yên lặng giúp Kiều Thanh nhặt điểm tâm lên, lại xoa xoa tay cho nàng thản nhiên nói: "Thất muội chúng ta về nhà đi."
Mạc Đông Dương cũng không biết mình bị làm sao vậy, từ sau khi đó thì hắn liền thường xuyên nhớ tới cái khí chất lạnh nhạt của thiếu nữ áo tím kia, về sau hắn mới biết rõ thì ra hắn thích Kiều Hân Nghiên.
"Nói cái gì đó!" Đoan vương phi giận Mạc Đông Dương nói: "Phụ vương và mẫu phi của con là người như nào con còn không hiểu? Nếu như thật sự xem thường thứ nữ ta suy nghĩ nhiều như vậy làm cái gì? Đoan vương phủ chúng ta chỉ cần an an ổn ổn là được rồi, cho nên dòng dõi xuất thân của con dâu cũng không là trọng yếu nhất, quan trọng nhất là nhân phẩm tính cách, ta chọn một nàng dâu còn còn không cho phép ta suy tính thật tốt một tý hay sao? Chẳng lẽ con nói con thích người ta thì muốn mẫu phi phải lập tức gật đầu đồng ý hay sao?"
"Mẫu phi nói đúng." Mạc Đông Dương gật đầu bày tỏ hắn vô cùng tán thành, nụ cười trên mặt cũng không thu lại được. Vừa mới nghe được Đoan vương phi nói bà không để ý tới thân phận Kiều Hân Nghiên là thứ nữ, Mạc Đông Dương đã mở cờ trong bụng! Lúc đầu hắn dự định là tìm một cơ hội làm cho Đoan vương phi gặp Kiều Hân Nghiên một lần, đầu tiên lưu lại một ấn tượng tốt rồi hắn sẽ nhắc lại, bây giờ cảm thấy đã thành công hơn phân nửa rồi.
"Con trai, cùng mẫu phi nói một chút, tại sao con và Kiều tam tiểu thư lại quen biết?" Đoan vương phi có chút bát quái nhìn Mạc Đông Dương hỏi, cho tới bây giờ không thấy Mạc Đông Dương biểu hiện gì cũng không nghe hắn nhắc tới bao giờ, bất luận kẻ nào cũng không phát hiện manh mối gì!
"Con và nàng cũng không nói chuyện nhiều." Mạc Đông Dương vô cùng thẳng thắn nói cho Đoan vương phi hắn và Kiều Hân Nghiên thật ra cũng không tính là biết... Đoan vương phi trừng mắt Mạc Đông Dương một hồi lâu cũng không biết nói gì...
------ lời ngoài mặt ------
tiểu kịch trường lộn xộn:
Du Du: Các ngươi cho rằng nữ chính người gặp người thích hoa gặp hoa nở đúng không?
Đậu phộng: Đó là đương nhiên rồi, Tiểu Thất ta xinh đẹp nhất khả ái nhất, chẳng qua chỉ có ta có thể yêu!
Du Du: ==b Tiểu Thất là xinh đẹp nhất khả ái nhất, Chỉ là tục ngữ nói đúng, củ cải rau xanh ai cũng có sở thích riêng, cũng không phải là tất cả nam phụ cũng sẽ yêu nữ chính...
Đậu phộng: Như thế rất tốt! Ai quy định nam phụ đều phải yêu nữ chính, bọn họ muốn yêu ai thì yêu, Tiểu Thất chỉ cần có ta là đủ rồi!
Du Du: Ha ha... Tục ngữ nói đúng, thế sự không có tuyệt đối, luôn có một gã nam phụ sẽ yêu thương nữ chính, đậu phộng nhà ngươi đừng mơ nữa đi!
Lạp lạp a ~ tục ngữ nói đúng, Du Du là tác giả đáng tin~