Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi

Chương 898




Chương 898

Tiểu Vân Triệt thấy cứng không được liền mền móng, mặt mày u sầu nũng nịu với Lãnh Băng Cơ: “Mẫu thân, bụng con đau, có thể đừng đi tắm nữa được không?”

Lãnh Băng Cơ cũng như đinh đóng cột: “Không được, con tự đi xuống, hay là ta ném con xuống đây?” Chạy điên cuồng cả nửa ngày, giày nhỏ cũng thấm ướt cả rồi, ngâm nước nóng để thông khí lạnh.

Tiểu Vân Triệt đối với sự uy hiếp của Lãnh Băng Cơ, không thể không nhận lệnh, chầm chậm đi xuống hồ nước.

“Thoải mái không?”Mộ Dung Phong cau mặt hỏi.

Tiểu Vân Triệt thành thật gật đầu: “Thoải mái

“Vậy sao lúc này lại bỏ trốn?”

Tiểu Vân Triệt lại mọi hết ruột gan kiếm cớ, mặt đầy vô tội.

“Vừa nãy con lạnh”

“Y phục của ta đâu?”

“Bị Hoan Hoan ngoạm đi rồi, không liên quan đến con”

Mộ Dung Phong hạ giọng: “Hay con lừa mẫu thân xuống nước đi, phụ thân liền bỏ qua chuyện cũ”.

Tiểu Vân Triệt nháy mắt, sau đó lắc đầu chắc như đinh đóng cột: “Con mới không mắc lừa phụ thân đầu, như vậy con sẽ bị mẫu thân đánh còn thảm hơn. Mà còn bị phụ thân trách phạt con, con phải nói cho mẫu thân biết lời phụ thân vừa nói mới được”

Phong vương gia bị uy hiếp ngược lại, bỉu môi, còn nói được gì. Ôm lấy cục thịt nhỏ, ra sức tắm rửa giúp nó. Vân Triệt ngâm mình trong nước nóng, vốn đã chơi đùa hết sức, bây giờ thoải mái như vậy, có chút buồn ngủ.

Lãnh Băng Cơ không có xuống, vớt đứa nhỏ từ dưới nước lên, dùng tấm thảm dày quấn lấy, tiểu gia hỏa đã díp mắt lại rồi, sắp không chịu nổi nữa.

Cục thịt nhỏ trong lòng nặng trĩu, lại vừa mới tắm xong, không thể ra ngoài để bị gió lạnh thổi vào. Lãnh Băng Cơ đem đứa nhỏ ra gian phòng nghỉ bên ngoài, đắp kín mền.

Tiểu Vân Triệt dùng lực vén mí mắt lên, ôm cổ Lãnh Băng Cơ, hạ thấp giọng, thì thầm: “Mẫu thân, phụ thân muốn người xuống nước, muốn thấy người cởi sạch, người tuyệt đối đừng bị mắc lừa

Hả? To gan vậy? Tiểu Vân Triệt tiếp tục nói: “Hơn nữa, sau này người cũng đừng đến đây tắm rửa”

“Tại sao?”Lãnh Băng Cơ hơi ngạc nhiên.

Tiểu Vân Triệt cúi mặt tựa vào lòng Lãnh Bằng Cơ, càng thấp giọng làu bàu: “Trước kia con đã lẻn đi đến hồ nước tiểu vào trong, vừa nãy nhân lúc phụ thân không để ý tiểu tiếp, còn thả một cái rắm. Để phụ thân tự mình ngâm đi”

Khó trách hôm nay nói gì gia hỏa này cũng không muốn đi tắm. Lãnh Băng Cơ nhịn không được cười, bất đắc dĩ lắc đầu: “Con là cái thứ một bụng ý nghĩ xấu xa” Mình nên đánh nó cho tốt? Hay là đánh hắn cho tốt đây? Cúi đầu nhìn, đứa trẻ đã buồn ngủ không chịu nổi, mí mắt nặng nề khép lại.

Tiểu Vân Triệt một khi ngủ, ngủ giống như con heo con, chỉ sợ sét đánh cũng chỉ giật mình không tỉnh.

Lãnh Băng Cơ nhất thời cũng không thể đi, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, vén màn ngó vào trong phòng, mặt hài lòng nhìn Mộ Dung Phong, đang vốc nước xoa mặt.

Mình có nên nói một tiếng cho hắn nghe về công lão vĩ đại của con trai không?

Nước tiểu đồng tử thêm nước rửa chân, nước nóng, thật thơm!