Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 251




Thương Mai bắt đầu trầm tư. Nếu rời đi, lão phu nhân và Quý Thái phi trên đường truy kích dữ dội, nếu rơi vào trong tay bọn họ, đương nhiên sẽ phải chịu đau khổ. Nếu không rời đi, thì sẽ bị mắc kẹt, bản thân sẽ bị xô đẩy ra ngoài. Đi không được, ở không xong, có thể đi đường nào đây?

“Có biết địa điểm mai phục không?” Thương Mai hỏi.

Trần Loan Loan lắc đầu: “Tỷ không nghĩ tới sao, tỷ rời Kinh Thành, sẽ có người theo dõi, bất luận tỷ đi hướng nào, cũng đều bị người ta chặn lại.”

Thương Mai bắt đầu nhíu mày, nếu là như vậy, thế thì, cũng chỉ có một con đường có thể đi, chính là nghiên cứu ra phương thuốc chữa bệnh cương thi.

Đây chẳng phải là ý của lão thái quân sao? Nhưng làm sao lão thái quân lại chắc chắn cô có thể nghiên cứu được phương thuốc hay?

Ngay chính cô cũng không thể khẳng định, không, không phải không thể khẳng định, mà chính cô cũng không có chút chắc chắn nào.

“Ngươi cố ý chọc giận Tiêu Thác, chính là không muốn cho hắn ta đưa ta rời Kinh Thành, phải không? Ngươi có nơi khác để đi sao?” Thương Mai hỏi.

“Không sai, nhà của chúng ta có một khu nhà ở gần cổng thành, tỷ có thể ở tạm, ta sẽ cùng tỷ đến đó, sau đó, tỷ có thể từ từ nghĩ biện

pháp, nếu không được, ca ca ta sẽ dụ những người đó đi, chúng ta sẽ nhân cơ hội rời khỏi.”

“Ngươi làm thế nào dụ họ rời đi? Nếu ta đoán không sai, chỉ cần ta bước ra khỏi cửa lớn của Tướng phủ, bọn họ sẽ bám theo ta ngay, khi ta rời khỏi thành, bọn họ cũng sẽ theo kịp.”

“Chuyện này tỷ cứ yên tâm, bọn họ có thể biết tỷ ở trong nhà họ Trần chúng tôi, nhưng nếu chúng ta muốn đi, họ không thể biết được.” Trần Loan Loan định liệu trước nói.

Thương Mai cảm thấy đây cũng là một cách, hiện tại cô thật sự không nghĩ rời khỏi Kinh Thành, nếu có thể trốn đi từ từ nghĩ cách, có lẽ đây cũng là một con đường tốt.

“Được, cứ vậy đi, ta đi theo ngươi!” Thương Mai nói xong, mở cửa phòng giao việc cho Du ma ma: “Ngươi cùng mẫu thân ở tại chỗ này, ta đưa Đao Lão Đại cùng Tiểu Khuyên đi, ngươi lo được không?”

Cái gọi là “lo được”, chính là lo liệu mấy ngày này không bị người của Tướng phủ đến quấy rối, làm khó.

Du ma ma nói: “Yên tâm, có Phan Đan ở đây, tuy Phan Đan không can dự đến chuyện của Tướng phủ, nhưng hắn ta cũng sẽ không để cho phu nhân bị làm khó.”

“Vậy làm phiền hãy chăm sóc tốt mẫu thân và Quế Viên, ta đã viết đơn thuốc cho Quế Viên, bà cứ dựa theo đó bốc thuốc cho hắn ta là được!”

“Biết rồi, Đại tiểu thư mọi sự cẩn thận.” Du ma ma không biết cô và Trần Loan Loan nói cái gì, nhưng nhất định là chuyện kế hoạch, cho nên, bà ta không hỏi nhiều.

Thương Mai đưa Đao Lão Đại và Tiểu Khuyên rời khỏi Tướng phủ, cũng không có ai hỏi đến bọn họ đi nơi nào.

Nhưng cô vừa mới đi, có người báo với lão phu nhân, lúc đó, Hạ Thừa tướng cũng đang có mặt.

“Lão phu nhân, Đại tiểu thư và tiểu thư nhà họ Trần đi rồi.”

Khóe miệng lão phu nhân lộ ra sự xót xa, cười cười: “Cô ta chạy không thoát đâu.”

Hạ Thừa tướng nói: “Mẫu thân, ngày mai có nên hành động không?”

“Đừng vội, trước hết cứ để cô ta trốn hai ngày, sau đó làm cho thế cục trở nên căng một chút.” Lão phu nhân nói.

Hạ Thừa tướng do dự một chút: “Nhưng, nếu sự tình càng không thể vãn hồi, e là ngay cả chúng ta cũng không có biện pháp khống chế”

“Con yên tâm, lão thân có biện pháp riêng, hiện giờ bốn phía đều có địa điểm người mắc bệnh cương thi, đến lúc đó giết Hạ Thương Mai, làm cho thế cục sau đó càng thêm rối ren, triều thần buộc nhiếp chính vương hạ lệnh giết sạch những người nghi nhiễm bệnh, như vậy, Thái phó nhân cơ hội này công khai sự tàn bạo của hắn ta”

Hạ Thừa tướng lắc đầu: “Không, mẫu thân, thế cục biến hóa khôn lường, giữa chừng xuất hiện biến cố, không thể đoán trước được, chúng ta phải khống chế số người bị nhiễm bệnh, không thể để tăng thêm.”

“Hiện giờ chúng đã không chịu sự khống chế của chúng ta rồi, nếu giờ đưa chúng đến một điểm, chúng ta sẽ không thể khống chế được nữa, con cũng đừng lo lắng nhiều, chuyện tới nước này, cứ làm theo kế hoạch đi, có mấy tên dân đen chết, cũng không có gì”

Hạ Thừa tướng trong lòng cảm thấy rất không thoải mái, chuyện này sau khi bình ổn, nếu truy cứu, ắt sẽ truy ra ông ta.

“Sau này bị truy cứu thì sao?”

Lão phu nhân khoát tay: “Có truy cứu cũng không truy ra con, đại phu của Huệ Dân Thự đã bị diệt khẩu cho dù truy tìm ngọn nguồn cũng chết không đối chứng, ai có thể tra ra được con?”

Hạ Thừa tướng nghĩ nghĩ, cắn răng nói: “Muốn làm chuyện lớn không câu nệ tiểu tiết, quả thật không nên nhìn trước ngó sau.”

“Con nghĩ như vậy là được rồi, hãy nhìn lại đi, tiếp tục đặt ở phía đông Kinh Thành, bốn điểm đầy đủ hết, hiện giờ quân doanh, góc tây bắc, thôn Thạch Đâu là ba điểm có dịch bệnh, hoàng thái hậu chú trọng, còn phải bốn phía trong Kinh Thành đều bùng nổ dịch bệnh mới được.”

“Được, nhi tử đi sắp xếp.” Hạ Thừa tướng bắt đầu suy nghĩ một chút: ‘Phía Hạ Thương Mai, giao cho Quý Thái phi được không?”

“Quý Thái phi sớm đã sắp xếp người đi theo cô ta, cô ta chạy không được đâu, cùng lắm nếu trốn đi, cô ta có thể ra khỏi thành thì vừa hay, lọt vào trong tay Quý thái phi, trước làm cho cô ta thấy tốt hơn, sau cho cô ta đến khu dịch bệnh.” Lão phu nhân nghiến răng nghiến lợi nói.

Mối hận Lam Ngọc không thể không báo, tiểu tiện nhân này đã làm hỏng cục phong thủy trong phủ, nhất định cô ta phải chết.

“Vậy được rồi!”

Lão phu nhân liếc nhìn ông ta một cái: “Con đó, không cần ở cùng một chỗ với Tây Môn Hiểu Nguyệt, đợi Tấn Quốc Công lo xong chuyện này, thì cắt đứt đi, nếu không truyền ra ngoài thì con cũng không yên đâu, ta đã nhờ Thôi thái phi chú ý tôi, tìm một người phụ nữ hiền thục, lấy làm vợ giúp khai chi tán diệp, Tướng phủ chúng ta mới có thể hưng vượng lên được.”

“Vâng, nhi tử đã biết.” Hạ Thừa tướng nói.

Quả thực thời điểm này đã đến lúc cắt đứt với Tây Môn Hiểu Nguyệt, ông ta đã quá mệt mỏi với Tây Môn Hiểu Nguyệt.

“Con ưng dạng phụ nữ như thế nào? Con nói đi, lão thân sẽ nói một tiếng với Thôi thái phi.”

Đối với chuyện này, lão phu nhân rất lo lắng, Hạ Thương Mai chết đi, huyết mạch của Tướng phủ sẽ bị chặt đứt, bà ta một lòng muốn kéo dài đường con cháu cho Tướng phủ, nhị phòng cũng không chịu thua kém, cưới kẻ đê tiện, cùng tên Trần Ninh kia làm chuyện khiến dư luận xôn xao, bà ta cũng không mong đợi gì nhị phòng.

May mãn là hiện giờ ông ta cũng còn trẻ, cưới lại một phu nhân, thêm vài thị thiếp nữa, vài năm sau, con cháu sẽ chật cả sảnh đường.

Thương Mai đến nhà họ Trần ở cổng thành, sau khi ổn định chỗ ở, sắp xếp mọi chuyện.

Phải tranh thủ thời gian, trước hết làm cho Tướng phủ loạn lên.

Vì vậy, cô nói với Trần Loan Loan: “Ngươi giúp ta tìm Đại tiểu thư nhà họ Hồ, gửi cho nàng ta một phong thư.”

“Tỷ biết nàng ấy?” Trần Loan Loan mở to đôi mắt: “Nàng ấy là người ăn thịt không nhả xương đó.”

“Ta cần người như thế hỗ trợ.” Ngày đó Thương Mai đã chứng kiến sự việc, Hồ Hạnh Nhi mà cô đã gặp không phải bộ mặt thật của nàng ta, thủ đoạn lợi hại, nếu được nàng ta hỗ trợ, Tướng phủ sẽ là nơi đầu tiên gặp rối loạn.

Hiện giờ phải làm cho Tướng phủ rối loạn, mới có thể nhúng tay vào hôn sự của Hạ Oanh Nhiễm, hoàn toàn cắt đứt quan hệ Tướng phủ và thái phó, khiến Hạ Thừa tướng tạm thời rơi vào trạng thái tứ cố vô thân.

Tuy rằng làm như vậy sẽ khiến cho Hạ Thừa tướng và lão phu nhân chân chính về phe Quý thái phi, nhưng cần nhắc nặng nhẹ, cho dù Quý Thái phi có muốn tiếp nhận lão phu nhân và Hạ Thừa tướng cũng phải quan sát ít lâu, không dám giao việc lớn, như vậy, cô có thể nhân chuyện bệnh dịch, nhổ tận gốc Tướng phủ.

Đương nhiên, nếu làm đến như vậy, cũng phải đạt được điều kiện cơ bản, là cô phải nghiên cứu chế tạo ra được thuốc chữa bệnh.

Khi đang đi trên đường, cô đã suy nghĩ cẩn thận dụng ý của lão thái quân, trốn tránh không phải là cách, nếu bọn họ bức cô phải vào cuộc, cô phải tự mình đi vào, sửa thế bị động thành chủ động.

Thời gian này, chịu uất ức đã lâu, từ khi bệnh cương thi xuất hiện cô phải chịu sự quản chế của người khác, nhân cơ hội này mà phản kích.