"Nhàm chán, nhàm chán, thật là quá nhàm chán." Thi Vũ dựa trong ngực Lôi Tư, không nhịn được đau khổ kháng nghị.
Đến yêu tinh giới đã nửa năm rồi, nhưng cái gì cũng không được chơi, thật
là có lỗi với chính mình. Tính đi tính lại cũng phải muốn trách Hoa yêu
tinh trưởng lão, đều là hắn nói ra chuyện mình mang thai, Lôi Tư mới có
thể phái An Đáp cùng Lai Đốn coi chừng nàng một tấc cũng không rời, rất
sợ nàng lại tiếp tục xảy ra chuyện nguy hiểm, tổn hại tới mình và tiểu
bảo bảo trong bụng.
"Không thể nào!" Thanh âm Lai Đốn so Thi Vũ bi thảm hơn.
Từ khi hắn bị phái tới bảo vệ vương phi, đều chưa từng hưởng thụ qua một
ngày tốt đẹp, Thi Vũ không phải vụng trộm chạy đi Mộng Chi Hồ tìm Ôn Đế
Ny thì chính là không để ý cảnh cáo của yêu tinh vương, lén trèo lên cây đu lớn kia ngắm phong cảnh, yêu tinh vương giận đến mức thiếu chút nữa
hạ lệnh chém cây đu lớn. Công công vì bảo vệ tính mạng cây đu đáng
thương, đành phải nửa đêm lén mang đi.
"Làm sao không thể? Sau
khi kết hôn Huyền Vũ không tới, Tây Đa Khắc cũng thế, có bạn gái tốt, sẽ không đến thăm ta, thật là trọng sắc khinh bạn! Nghĩ tới nghĩ lui chỉ
còn Toa Toa có nghĩa khí nhất, nếu như nàng ở chỗ này, nhất định sẽ giúp ta nghĩ kế, để cho ta chơi đủ."
Lôi Tư âm thầm vui mừng, may mắn Toa Toa đã đến nhân gian, nếu không chẳng phải là hoạ theo mưa, hai
người đem yêu tinh giới quậy cho lật trời.
"Nếu như ngươi cảm
thấy nhàm chán, ta dẫn ngươi đến Mộng Chi Hồ, gặp Ôn Đế Ny là được." Lôi Tư quan tâm dắt tay Thi Vũ, hai người cùng nhau hóa thành một đạo ngân
quang (ánh sáng bạc), nhanh chóng tiến về phía Mộng Chi Hồ.
HOÀN