Vương Phi 13 Tuổi

Chương 605: Lật thuyền trong mương 1




Cuối đồng cỏ, rất nhiều lều trại mọc lên như nấm sau mưa.

Phía sau lều trại, là núi non trùn điệp trải dài vô tận, như đột ngột mọc lên, cao chót vót mà đen kịt, mà ở trong trời đất này, lại càng lộ vẻ cứng cáp lãnh khốc.

Vó ngựa đạp đạp, đi như bay.

“Ha ha, nhiếp chính vương đích thân tới đây, mười bảy tộc Tiên Ti chúng ta thật vui sướng, thật vui sướng.” Một khuôn mặt râu quai nón, tục tằng, không hề dừng lại, phóng ngựa vừa nghênh đón vừa cười to nói.

” Tộc trưởng của Tiên Ti Hùng Khoát tộc, thủ lĩnh thế lực lớn nhất của Tiên Ti.” Âu Dương Vu Phi hạ thấp âm thanh nói với Lưu Nguyệt.

Lưu Nguyệt cũng không kịp suy tính xem Âu Dương Vu Phi này làm sao rõ ràng như thế, lập tức cười phóng ngựa tiến lên: “Có thể được mười bảy tộc cùng nhau mời, bổn vương cũng rất vui mừng.”

“Ha ha….” Dân tộc Tiên Ti tới đón tiếp, nghe vậy cùng cười lớn, hết sức khoái trá.

“Mời, đợi nhiếp chính vương mãi.” Tộc trưởng Hùng Khoát tộc vung tay lên, mọi người phía sau lập tức nhường đường cho .

“Mời.” Lưu Nguyệt cũng không khách khí, phóng ngựa mà đi.

Ánh mặt trời lấp lánh ánh vàng, đoàn người chậm rãi đi về nơi trú chân.

Chiêng trống vang trời, cờ đỏ phấp phới.

Vô số dũng sĩ Tiên Ti đứng dàn trải, vô số người của tộc Tiên Ti tụ họp lại ở nơi này, nam nữ già trẻ, nói cười vui vẻ, ba hoa khoác lác, khắp người đều mặc trang phục ngày hội rực rỡ.

Dõi mắt khắp nơi, nơi nào cũng đều là người, lúc nhúc, ba tầng trong, ba tầng ngoài, không đến mấy vạn người, nhưng vẻ mặt đều hưng phấn đến cực độ.

Mà đang ở bên trong đám dân tộc Tiên Ti lúc nhúc này, mười bảy lều lớn hết sức đặc biệt, dựng lên ở vị trí tôn quý nhất của phương bắc, tạo thành một vòng tròn, đó là lều của tộc trưởng mười bảy tộc Tiên Ti.

Bên ngoài mười bảy cái lều kia, chính là hiện trường khổng lồ của cuộc tỷ thí, lúc này mọi người đã sớm chuẩn bị ổn thoả, chỉ chờ tộc trưởng mười bảy tộc cùng tới thôi.

Bỏ ngựa sang một bên mà bước vào sân đấu khổng lồ, Lưu Nguyệt bám theo đám người tộc trưởng Hùng Khoát tộc, đi đến đài cao nhất của cuộc tỷ thí.

Âu Dương Vu Phi phía sau chú ý đi theo, mà Thác Bỉ Mộc lại cùng một trăm kỵ vệ, dừng lại ở ngoài hội trường.