Vương Phi 13 Tuổi

Chương 489: Gậy ông đập lưng ông 7




Từ khoảng cách cao như vậy mà nhảy xuống, lực rơi chắc chắn kinh người, hắn bị đẩy ra, rơi vào dải đá ngầm ở trong nước, bản thân bị trọng thương, chỉ có thể ở một chỗ để chữa trị, dưỡng thương một tháng, mới có thể miễn cưỡng đi lại được, liền vội vàng đi tìm đến Hiên Viên Triệt .

Bởi vì hắn biết, Thiên Thần cùng các nước khác có rất nhiều người muốn gây bất lợi cho Lưu Nguyệt , cho nên hắn một tiếng cũng không dám nhờ ai giúp, phải tự mình đi tìm đến.

“Ngươi là nói có người cứu Nguyệt?” Trong lời nói ngắn ngủi, Hiên Viên Triệt nắm ngay được trọng tâm.

“Vâng, chủ nhân tuyệt đối không có việc gì.” Đỗ Nhất gật đầu thật mạnh.

Chậm rãi nhắm mắt lại, Hiên Viên Triệt hít thở thật sâu, không có việc gì, không có việc gì, rốt cục là đã có tin tức của nàng.

Nàng không có việc gì, thật sự là quá tốt, nàng không có việc gì.

Nhắm chặt mắt, thân thể run nhè nhẹ, không một ai có thể trấn an Hiên Viên Triệt đang kích động.

Trong phòng, chỉ có lặng im, không khí lại quẩn quanh hưng phấn cùng kích động.

“Nếu nàng không có việc gì, như vậy mặc kệ trả bất cứ giá gì, cũng tìm bằng được nàng về cho Quả nhân, nhất định phải tìm được.” Rất nhanh khôi phục, trấn định lý trí, Hiên Viên Triệt nhướng mày, cả người đều như sáng hẳn lên, tràn ngập sức sống mãnh liệt.

“Vâng” Lưu Xuyên, Ngạn Hổ, Thu Ngân, nhất thời đồng loạt cao giọng trả lời.

“Đỗ Nhất, ngươi đi cùng quả nhân, hung thủ hại Nguyệt, nhất định phải tra ra manh mối.” Hiên Viên Triệt vung tay áo bào lên, quả quyết nói.

Ngoài cửa sổ Bắc Phong vù vù thổi qua, bông tuyết phất phới.

Nguyệt, chỉ cần nàng không có việc gì, như vậy, ta chắc chắn có một ngày sẽ tìm được nàng.

Mặc kệ nàng vì cái gì không có tin tức đến, ta tin tưởng, có vấn đề gì, ta đều có thể giúp nàng giải quyết, ta sẽ mãi bảo hộ nàng.

Vào đông, tuyết lạnh, tâm lại nóng như nắng hạ.

Liên tiếp nhiều ngày tuyết lớn, chờ Lưu Nguyệt cùng đám người đến tiếp nhận Khô Sa mười thành tại thành lớn nhất – Nghiên Cổ Thành, trời lại trong sáng lên, mùa đông mà có thái dương rọi nắng trên người, thật vô cùng thoải mái.

Giao ấn tín, tiếp quản mười thành.

Quan viên Hung nô của mười thành rời khỏi, Bắc Mục chấp chưởng Khô Sa mười thành.

Hết thảy mọi việc lằng nhằng đều được an bài thoả đáng.