Vương Phi 13 Tuổi

Chương 420: Mưa đêm thương tình 3




“Lưu Nguyệt.” Trong đôi mắt hoảng hốt của Hiên Viên Dịch hiện lên một tia thanh minh, bình tĩnh nhìn Lưu Nguyệt trầm giọng nói: “Năm đó ngươi gầy yếu như vậy, hẳn là kế thừa huyết thống của Mộ Dung Kiên,cho nên hẳn sẽ không sao, tứ hôn cùng ngươi, cũng không phải việc gì to tát.

Nhưng là, quả nhân thật không ngờ ngươi vẫn ẩn dấu dung mạo thật sự, dung mạo ngươi như vậy, chính là kế thừa huyết thống của mẫu thân ngươi.

Huyết thống của nơi kia tuyệt đối sẽ không ở lại thất quốc .”

Trảm đinh tiệt thiết (Su: ná ná câu ‘như đinh đóng cột”) một câu cuối cùng, làm cho mày Lưu Nguyệt gắt gao nhíu lại.

Bước mấy bước, Hiên Viên Dịch hướng phía bên cạnh bức tranh có trưng bày một quyển sách cổ đi đến, một bên nói “Quả nhân vốn định mặc kệ ngươi dung mạo như vậy, lại chưa lộ ra ngoài, có thể nơi kia cũng không hề biết về ngươi.

Ngươi cùng Triệt nhi lại có tình ý như thế, cho các ngươi đại hôn, có lẽ có thể đem ngươi ở lại bên người Triệt nhi.

Không nghĩ đến, hôm qua Độc Cô Dạ thế rào rạt, hiệp ngũ quốc mà đến, ngươi bị đưa tới nơi đầu sóng ngọn gió, lần này cho dù quả nhân cùng Mộ Dung Vô Địch muốn áp chế tiếng vang, cũng áp không được .” ( Ý là che dấu tiếng đồn về LN vang đến nơi thần bí kia cũng che dấu không nổi )

Nói đến đây, Hiên Viên Dịch lấy ra bản sách cổ, đưa cho Lưu Nguyệt.

Lưu Nguyệt cau mày giơ tay tiếp nhận, vừa lật xem, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Hiên Viên Dịch nhìn Lưu Nguyệt sắc mặt khẽ biến, thở dài một hơi nói: “Nguyệt nhi, quả nhân biết đứa con của quả nhân có bao nhiêu thực lực.

Ngũ quốc đến đây, hắn nói có thể ứng phó thì chắc chắn là có thể ứng phó, người khác loạn, quả nhân cũng không thế.

Nhưng là, bọn họ đã biết ngươi, bọn họ đến đây, mấu chốt là nếu chống lại bọn họ, chúng ta Thiên Thần quốc chính là đại họa diệt quốc a.

Thiên Thần quốc chúng ta không chống cự được bọn họ, hoàn toàn không chống cự được.

Nguyệt nhi, không nên trách quả nhân ích kỷ, quả nhân không hy vọng Thiên Thần quốc diệt vong, càng thêm không hy vọng Triệt nhi bị tổn thương, ta cũng chỉ còn lại một đứa con xuất sắc, Thiên Thần về sau còn muốn dựa vào hắn, ta không hy vọng nhanh như vậy đã bị diệt, mấy trăm năm lịch sử Thiên Thần quốc liền như vậy mà bị hủy theo.”

Câu này, Hiên Viên Dịch cũng không tự xưng là quả nhân, lại tự xưng là ta, ẩn chứa đầy sợ hãi, chứa đầy bi phẫn.