Vương Phi 13 Tuổi

Chương 303: Cắn người miệng mềm (9)




Phiêu lưu lớn tương ứng với tiền lời nhiều, thành quả cùng sự liều lĩnh có quan hệ mật thiết với nhau.

Điểm này, nàng tương đương rõ ràng.

Chính là như vậy mà muốn, Hiên Viên Triệt đột nhiên nhẹ nhàng cười, nắm tay Lưu Nguyệt nói: “Nguyệt nhi, ta đi một chuyến đến Nam Tống quốc, nàng trước. . . . . .”

Một lời còn chưa nói xong, Hiên Viên Triệt đột nhiên im lặng không nói, nhìn Lưu Nguyệt trước mắt.

Lưu Nguyệt chưa nói gì, liếc mắt nhìn Hiên Viên Triệt, cứ như vậy nhìn, lại thấy Hiên Viên Triệt không nói hết lời đang nói, toàn bộ dừng lại.

“Nói mau.” Thấy Hiên Viên Triệt không nói nữa, Lưu Nguyệt lạnh lùng nói ra hai chữ.

Không tức giận, đúng là không tức giận, nhưng nếu Hiên Viên Triệt còn tiếp tục nói tiếp, nàng khó có thể khẳng định là nàng sẽ không nổi nóng, thật không dám cam đoan a.

Hiên Viên Triệt thấy Lưu Nguyệt liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt làm cho lưng người ta phát lạnh, trong lòng lại không khỏi cảm thấy ấm áp.

Nửa ngày, lắc lắc đầu, bàn tay ôn nhu vuốt tóc Lưu Nguyệt, cười nói: “Nàng cùng đi theo ta, không quay về, được không ?”

Lưu Nguyệt nghe Hiên Viên Triệt vội vàng sửa lại lời định nói, khóe miệng không khỏi hơi hơi nhếch một cái, lạnh lùng ném một câu: “Nghe vậy còn được.”

Nếu bởi vì nguy hiểm mà kêu nàng đi về trước, hắn một mình lên đường, chỉ cần hắn dám nói ra nói như vậy, xem nàng như thế nào cùng hắn tính sổ.

Quá khứ đã mất đi một khoảng thời gian ở bên nhau, nàng từ nay về sau sẽ không buông tay, chỉ cần hai người ở cùng một chỗ, bất luận phía trước là núi đao biển lửa, thiết huyết địa ngục, cũng nguyện đi chung một đường.

Nắm tay Lưu Nguyệt. Hiên Viên Triệt quay đầu đi nhìn Thu Ngân cùng Ngạn Nổ nói: “Vậy hai ngươi . . . . .”

“Không đi.”

Chưa nói hết câu, Thu Ngân cùng Ngạn Hổ nhất tề như đinh đóng cột ném ra hai chữ.

Ba năm chưa nhìn thấy, lúc này mới vừa nhìn thấy đã sai khiến họ trở về, không đi, đánh chết cũng không đi.

Hiên Viên Triệt thấy vậy mắt đỏ hiện lên tia tức giận, đè thấp thanh âm ném ra hai chữ: “Quân lệnh.”

“Đang ở bên ngoài, quân lệnh có thể không chấp hành.”

Lưu loát mà cùng lúc, giống như đã tập qua không dưới trăm lần.

[b][b]Hiên Viên Triệt trợn mắt, ba năm không gặp, bọn họ dám không coi mặt mũi chủ nhân ra gì , có thần bảo hộ rồi, to gan lớn mật, dám cùng hắn cò kè mặc cả, hắn cũng không nhớ rõ thủ hạ của hắn, tập trung phản bác hắn trong lời nói, ngang nhiên cãi lại lời của hắn.