Vương Phi 13 Tuổi

Chương 282: Ăn miếng trả miếng (13)




Chuyển động thân mình, thất đường chủ cùng Lưu Nguyệt, một người lao về phía thích khách đang phóng tới, một người chạy đến bên Hậu Kim quốc chủ.

Kiếm quang phi tới, gầm lên giận dữ, thất đường chủ giơ lên độc sa chưởng, phóng tới thích khách kia.

Phía sau, Lưu Nguyệt lăn nhanh trên mặt đất đến bên Hậu Kim quốc chủ, nhanh chóng nâng hắn sắc mặt khó coi đứng dậy.

Đám ngự tiền thị vệ ứng biến cực nhanh, đao kiếm mở ra, toàn bộ xông lên phía trước, đem Lưu Nguyệt và Hậu Kim quốc chủ bảo vệ ở trung tâm.

Động tác đồng nhất, vạn phần ăn ý.

Vòng bảo vệ hoàn thành trong khoảnh khắc, đao kiếm rút ra, chỉa hết ra ngoài, mà trong vòng phòng hộ chỉ có Lưu Nguyệt và Hậu Kim quốc chủ.

Hết thảy, chỉ diễn ra trong nháy mắt.

Kiếm quang bên cạnh lóe ra, thích khách theo bốn phương tám hướng mà đến.

Thét chói tai, kêu thảm, lập tức tràn ngập cả đại sảnh.

Tất cả văn võ bá quan, quan to hiền quý, đều bối rối.

Nhóm quan văn hiền quý không có võ công, lúc này phải chịu nhiều mũi nhọn hướng đến như vậy, tất cả đều thất kinh, phản ứng theo bản năng chạy trối chết, tiếng thét cứu mạng chói tai, vô cùng lộn xộn.

Mà nhóm quan võ, bình tĩnh rút kiếm nghênh địch.

Ám sát. Đầu năm nay, chuyện như vậy lại nhiều hơn, bọn họ cũng không phải lầ đầu gặp.

Nhưng ai ngờ, cư nhiên có người dám làm vậy trước mặt bao nhiêu người, động thủ trong khi Hậu Kim bọn họ phòng thủ nghiêm mật như thế.

Cũng không nghĩ đến, bọn họ cùng Tây Hán, thêm cả đám người Lưu Nguyệt, cũng không ngồi không.

Khoảnh khắc, toàn bộ đại sảnh kiếm quang bắt đầu khởi động, vừa rồi còn một mảnh vui sướng, ngay sau đó lại là hoa đường nhuốm máu.

Thập thất công chúa che hỉ khăn, sớm đã bị dọa ngất.

“Lưu Nguyệt, bảo vệ phụ vương cho tốt.”

Đứng ở một bên – thái tử Thần Phi, lúc này sắc mặt hơi trầm xuống, nhưng không hề biến sắc, được lục đường chủ bảo hộ phía trước, quay đầu hô một tiếng với Lưu Nguyệt.

Có Lưu Nguyệt võ công cao cường bảo hộ, an nguy của phụ vương hắn thật sự là không cần lo lắng nhiều.

Thần Phi thực yên tâm về điều này.

Cùng lúc đó, lục đường chủ rít một tiếng, tiếng huýt gió rất nhanh truyền ra ngoài.

Những người bảo hộ Hậu Kim quốc chủ cùng Thần Phi của Tây Hán lẩn khuất trong đám đông, lập tức từ bốn phương tám hướng vọt ra.