Nguyên Thành, giữa giờ Mùi.
Lúc này, khắp bốn phía Thần Thánh đại quảng trường và dọc theo đại lộ chính của Nguyên Thành, nhân sơn nhân hải, toàn người là người.
Trên đường, trên ban công các ngôi nhà hai bên đường, thậm chí trên các mái nhà cũng đều thấy có người.
Gần 10 vạn NPC cư dân của Nguyên Thành, và mấy vạn người chơi tụ tập về đây, khiến không gian trở nên vô cùng chật chội.
Giờ lành đã đến, duyệt binh đại điển sắp bắt đầu, nên mọi người đều cố chiếm lấy vị trí ưu việt nhất để có thể xem rõ thực lực quân sự của Thần Thánh quốc, một thế lực bấy lâu nay được truyền tụng rất nhiều, vừa thần bí vừa giàu có vừa hùng cường.
Trên Vọng lâu của cổng chính Thần cung, chư vương hầu và những đại nhân vật tụ tập trên đó để tham dự lễ duyệt binh.
Những người này có NPC mà cũng có người chơi.
Những người chơi nào được mời đến đây đều rất lấy làm hãnh diện, bởi đó chính là sự thể hiện rõ nhất thân phận của mình.
Không phải sao ? Ta được ngồi chung với Tứ vương kia đấy, dù chỉ là ở mé ngoài, thì ít ra cũng là chung một Vọng lâu.
Nhưng có thua chúng đại BOSS thì có sao đâu.
Còn Giang Phong thì không kể.
Chẳng ai đi so sánh với Giang Phong làm gì.
Lý do thì … trong lòng ai cũng biết cả.
Ở trung tâm Vọng lâu được bày trí lộng lẫy huy hoàng, đó là tòa vị của Tứ vương.
Đúng ra Giang Phong chỉ mời Man Vương và Kinh Vương đến.
Còn các đại quốc khác thì chỉ mời đại biểu.
Nào ngờ Minh chủ của Đông Hải Liên minh lại đích thân đến dự, thành ra Tam vương biến thành Tứ vương.
Ở bên trái vương tòa là chỗ của chúng đại thần của Thần Thánh quốc, cùng các sứ tiết Viêm triều Hà tộc, Bắc triều Hoàng tộc, Khương tộc, Dung tộc, và một số đại chư hầu như Dương Việt tộc, Ư Việt tộc, Thánh Long tộc (Cửu Khúc Liên Hoàn trại), …; ngoài ra còn có chưởng môn chưởng giáo các đại tông phái (Vạn Niên Cung, Tây Vu phái, Chiến Thần Điện, Hoa Sơn tông, Thái Hành tông, Ngưu Thần Điện, …).
Ở bên phải vương tòa là chúng tiểu chư hầu; số chư hầu là người chơi cũng đều ở mé này.
Trong số những người có mặt trên Vọng lâu, ta có thể thấy cả Thiên Lang.
Tuy rằng Thiên Lang không phải là chư hầu, nhưng danh tiếng khá lớn, lại được Giang Phong xem trọng, vì thế mà nhờ đi cửa sau, được xếp chung vào hàng ngũ đại biểu Tử Long Học Viện mà ngồi ở mé trái vương tòa.
Thiên Lang cùng với Triệu Tiếu Thiên là người hai chơi được ngồi bên đó, khiến chúng người chơi chư hầu ở mé bên kia nhìn thấy mà đỏ con mắt.
Chỉ nhìn qua cách bố trí cũng đủ thấy mé bên trái tôn quý hơn mé bên phải.
Một bên là đại chư hầu và sứ tiết đại quốc, một bên là tiểu chư hầu, hơn kém nhau quá rõ rồi còn gì.
Giờ lành đến.
Chín hồi trống lớn vang dội báo hiệu lễ duyệt binh bắt đầu.
Chúng người chơi chư hầu thì hồi hộp chờ đợi, còn sứ tiết các đại quốc thì chờ xem lần này binh chế Thần Thánh quốc có gì thay đổi hay không.
Bắt đầu diễu qua cửa cung vẫn là các thường quy binh chủng : Trường thương binh, Đại đao binh, Cung tiễn thủ.
Mỗi binh chủng cũng là một vệ quân, xếp thành phương trận chỉnh tề.
Trong lúc chúng người chơi chư hầu trầm trồ thán phục, xuýt xoa hâm mộ, thì sứ tiết các nước không lộ vẻ gì, chờ đợi đến phần chính yếu của duyệt binh đại điển : phần diễu hành của các đặc thù binh chủng.
Tiếp theo đó là đến các binh chủng Trọng bộ binh : Trường đao binh, Trường kích binh, Đại phủ binh, Đại chùy binh.
Những binh sĩ này thân mang trọng giáp, sử dụng vũ khí hạng nặng, uy lực mạnh hơn Khinh bộ binh nhiều, đương nhiên chi phí để tổ chức và duy trì các lực lượng này cũng cao hơn.
Khinh bộ binh thường dùng để giao chiến, hỗn chiến.
Trường kích binh, Trường đao binh dùng để xung phong hãm trận.
Đại phủ binh, Đại chùy binh dùng để phá cổng thành, phá doanh trại địch quân.
Mọi loại binh chủng đều có ưu thế và tác dụng riêng.
Nhìn Trọng bộ binh, chúng người chơi chư hầu xuýt xoa không ngớt, quyết tâm chuyến này về phải tổ chức một lực lượng như thế.
Đương nhiên trước đó cần phải liên hệ Thần Thánh quốc mua vũ khí trang bị.
Có được Trọng trang bị thì mới tổ chức được Trọng bộ binh.
Thật ra thì Trọng trang bị trong quá trình sát quái luyện cấp nhiều người chơi cũng có thu thập được.
Chỉ có điều không đồng bộ, đồng nhất mà thôi.
Chẳng lẽ quân đội mà mỗi sĩ binh có trang bị khác nhau, mỗi người mỗi vẻ, thế coi sao được, còn gì là thể diện nữa chứ.
Khi các binh chủng Trọng bộ binh xuất trường, không chỉ chúng người chơi chư hầu quan tâm, sứ tiết các nước cũng quan tâm đến lực lượng này.
Đối với các đại quốc, đầu tư cho Trọng bộ binh không thành vấn đề.
Do đó ai nấy đều tự nhủ sắp tới phải tăng cường đầu tư cho quân đội bản quốc.
Tiếp theo đó là đến Hộ Miếu quân, một lực lượng toàn do Cuồng tín đồ hợp thành.
Sĩ binh toàn sử dụng Trường đao, khôi giáp che kín cả người, khí thế bừng bừng, dáng vẻ cực kỳ hung hãn.
Kinh triều, Man tộc và Đông Hải Liên minh không lạ gì binh chủng này, còn Bắc triều Hoàng tộc cùng chúng đại tiểu chư hầu đều chấn động.
Khí thế của binh chủng này thật lợi hại.
Bọn họ thầm so sánh với quân đội bản quốc, và đều lắc đầu.
Không thể nào sánh được.
Quan sát một lúc, sứ tiết Bắc triều Hoàng tộc bật thốt :
- Khí thế thật hung hãn hiếm có nha !
Man Vương trước đây đã từng nghe sứ tiết về bẩm báo, nhưng lần này mới được thấy tận mắt, chép miệng nói :
- Cuồng tín đồ có khác a.
Khí thế hung hãn không binh chủng nào có thể sánh được.
Kinh Vương cũng cười nói :
- Nghe nói ở Nguyên Thành có đến mấy vạn cuồng tín đồ.
Nếu đều tổ chức thành quân đội sẽ trở thành một lực lượng rất đáng sợ đó.
Chúng sứ tiết và chư hầu nghe nói càng thêm chấn động.
Cuồng tín đồ là gì bọn họ đều biết rõ.
Binh chủng toàn bộ do cuồng tín đồ hợp thành sẽ không có khái niệm sĩ khí tăng hay giảm, bởi sĩ khí đều đạt mức cao nhất và không thay đổi, sĩ binh không sợ khổ, không sợ đau, không sợ chết, khi chiến đấu thì toàn thể xung phong, liều mình chiến đấu đến cùng, không hề biết sợ là gì.
Dù chỉ có 1 nghìn cuồng tín đồ binh chủng đối diện 1 vạn địch quân, cũng sẽ quyết chiến đến cùng, dù có toàn quân bị tiêu diệt thì chắc chắn cũng khiến địch quân thiệt hại quá nửa, thậm chí nếu như địch quân sĩ khí không cao thì còn có thể giành được chiến thắng.
Bất kỳ binh chủng nào đối diện cuồng tín đồ binh chủng, sĩ khí đều tự động giảm xuống ít nhiều.
Cuồng tín đồ binh chủng là binh chủng lợi hại nhất trong tất cả các binh chủng của quân đội các nước, đương nhiên hiện tại mới chỉ xuất hiện ở Thần Thánh quốc, bởi Thần Thánh quốc chính giáo hợp nhất.
Nhìn chúng sứ tiết và đại tiểu chư hầu xuýt xoa tán thán, những người chơi chư hầu mới biết binh chủng kia rất đặc thù, rất hùng mạnh.
Ai ấy đều hiếu kỳ, muốn biết rõ hơn.
Một số có quan hệ tốt với các NPC tiểu chư hầu hoặc NPC quan viên liền thì thầm dò hỏi.
Hộ Miếu quân tiến ra đến giữa quãng trường, toàn thể sĩ binh giơ cao Trường đao trong tay, đồng thanh hô to :
- Hộ Miếu.
Hộ Miếu.
Hộ Miếu.
Gần chục vạn cư dân Nguyên Thành hiện diện cùng toàn thể binh sĩ cũng đồng loạt hô theo.
Thanh âm vang dội, khí thôn sơn hà.
Còn chúng người chơi, kể cả các chư hầu ở trên Vọng lâu và những người đứng xem ở dưới, ngoài chấn kinh cũng đều là chấn kinh.
Hộ Miếu Quân đi qua rồi, mọi người liền nghe có những tiếng vó ngựa rầm rập phi đến.
Ai nấy đều biết đến lượt kỵ binh xuất trường.
Giây lát, Khinh kỵ binh phương trận phi đến, càng lúc càng giảm tốc, và khi đến gần cửa cung thì chỉ còn bước đều.
Khinh kỵ sĩ binh đều mặc khinh giáp, tay cầm trường thương, hông đeo đại đao, lưng đeo cung tên, chứng tỏ đây là toàn diện binh chủng, thực lực cao hơn hẳn phổ thông kỵ binh.
Đây là tân binh chủng, Giang Phong mới thành lập sau khi cướp được mấy nghìn chiến mã của Bắc triều ở trận chiến bến An Phong.
Khinh kỵ binh cũng là thường quy binh chủng, các đại quốc không lạ gì.
Chỉ có chúng người chơi chư hầu mới mở to mắt nhìn đầy tham lam, hâm mộ.
Một số đại thế lực của người chơi gần đây cũng có tổ kiến kỵ binh, nhưng bất quá cũng chỉ vài chục kỵ (chiến mã khó mua) và toàn là do người chơi tổ thành, chưa có được NPC kỵ binh (phải từ cấp Châu Thành trở lên mới có thể huấn luyện kỵ binh).
Mà ưu thế của kỵ binh so với bộ binh mọi người đều biết, do vậy mới hâm mộ.
Khi Khinh kỵ binh đi qua khỏi cửa cung, mặt đất chấn động mạnh hơn, trừ Tứ vương và thần thuộc, chúng sứ tiết và chư hầu đều nhìn về phía đội quân sắp xuất hiện.
Chỉ có Bắc triều sứ tiết khẽ cau mày, ánh mắt ra chiều khác lạ.