Vương Mệnh

Chương 167: Cửu Khúc Liên Hoàng Trại






Sau khi kiểm điểm thương vong, mọi người tập trung phân loại chiến lợi phẩm là vũ khí trang bị (có số trang bị này, mấy trăm đơn vị tài nguyên không còn lọt vào mắt mọi người nữa).

Khi chiến lợi phẩm phân loại xong, ai nấy ánh mắt sáng rỡ, vô cùng phấn khởi.

Hai kiện bạch ngân trang bị, 14 kiện thanh đồng trang bị, 42 kiện hắc thiết trang bị, còn lại là phổ thông trang bị.

Nhưng rồi, mọi người lại đưa mắt nhìn nhau.

Một gã tiểu đệ hỏi :
- Thiên Lang đại ca.

Phân chia thế nào đây ?
Thiên Lang ngẫm nghĩ giây lát, đoạn nói :
- Những huynh đệ tử trận hoặc có nhiều công lao phải được chia phần hơn.

Nhưng hiện giờ mọi người không có mặt đầy đủ.

Tạm thời số chiến lợi phẩm đó hãy ghi cả vào sổ, tạm giữ lại đó.

Khi mọi người có mặt đông đủ rồi sẽ phân chia luôn.
Mọi người nghĩ lại, cảm thấy vắng mặt những người tử trận mà phân chia trước thì cũng không ổn, nên đều đồng ý.

Những người tử trận bị giảm một cấp, phải hỗ trợ bọn họ chứ.

Chuyện đó không ai phản đối, bởi lát nữa biết đâu chính bọn họ lại tử trận thì sao.
Lúc này, khi mọi việc đã xong xuôi, nhiều người xúm quanh Triệu Tiếu Thiên tán dương gã ta không ngớt.

Quả thật, biểu hiện của họ Triệu trong trận chiến vừa rồi vô cùng nổi bật, đặc biệt là chiêu Cửu Khúc Xuyên Vân Thương oai thế kinh nhân, khiến mọi người tấm tắc không thôi.

Và toàn thân bạch ngân trang bị của gã cũng nổi bật nhất Thiên Lang quân đoàn, à không, thậm chí có thể nói là nổi bật nhất toàn Vương Mệnh (Giang Phong trừ ngoại).

Ngay cả Thiên Lang cũng chỉ có hai kiện thanh đồng trang bị, còn lại đều là hắc thiết với phổ thông trang bị.

Giờ đây tuy bạch ngân trang bị không còn là trang bị “trong truyền thuyết” như lúc trước, nhưng không phải muốn mua là có.

Đa số bạch ngân trang bị đều nằm trong tay các đại bang hội.

Hơn nữa, trang bị của họ Triệu là đồng một bộ, có phụ gia sáo trang đặc tính, so với tạp bài bạch ngân trang bị của các đại lão thì trân quý hơn nhiều.
Một gã vừa đưa tay sờ bạch ngân chiến giáp họ Triệu mặc trên người, vừa hỏi :
- Tiếu Thiên đại ca.

Cả bộ bạch ngân trang bị này ở đâu đại ca có vậy ?
Triệu Tiếu Thiên ưỡn ngực, tươi cười nói :
- Là nghĩa phụ tặng cho ta.
Mọi người ngơ ngác :

- Nghĩa phụ ?
Được mọi người chú ý, Triệu Tiếu Thiên hoan hỉ trong lòng, hãnh diện giải thích :
- Nghĩa phụ của ta là tộc trưởng của Cửu Khúc Liên Hoàn trại.

Lúc trước ta may mắn tiếp nhận được ẩn tàng nhiệm vụ.

Khi hoàn thành thì được nhận vào Cửu Khúc Liên Hoàn trại và vì hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ nên được tộc trưởng nhận làm nghĩa tử.
Cả bọn ồ lên thán phục :
- Oa.

Đại ca thật may mắn.

Ẩn tàng nhiệm vụ nha.
- Hoàn mỹ hoàn thành nha.

Đại ca lợi hại quá đi.
- Thiếu tộc trưởng a.

Oách nha.
- Tiếu Thiên đại ca thật lợi hại nha.
- Ngưỡng mộ đại ca quá đi thôi.

Được mọi người tán thưởng, họ Triệu cười rất tươi, lộ vẻ hưởng thụ.

Thiên Lang thấy vậy chỉ khẽ mỉm cười.

Sau một phen tán thán, một gã lại hỏi :
- Tiếu Thiên đại ca.

Cửu Khúc Liên Hoàn trại là ẩn tàng môn phái hay sao ?
Triệu Tiếu Thiên cười nói :
- Nói thế cũng không sai.
Trong lời gã có ẩn chứa huyền cơ.

Mọi người ngạc nhiên hỏi :
- Thế là sao ? Sao bảo là “cũng không sai” ?
Triệu Tiếu Thiên có dịp khoe khoang kiến văn, vừa cười vừa nói :
- Cửu Khúc Liên Hoàn trại vừa là ẩn tàng môn phái vừa là đại thế lực.

Chiến đấu kỹ năng thì mọi người cũng thấy rồi đó.

Mấy kỹ năng ta thi triển vừa rồi toàn là những kỹ năng của 20 cấp, 30 cấp.

Mọi người thấy thế nào ?
Cả bọn lại một phen tán thán :

- Lợi hại.
- So với Ngũ đại môn phái còn lợi hại hơn nữa a.
- Kỹ năng 20 cấp của bọn tiểu đệ so với đại ca thật chẳng ra gì cả.
- Kỹ năng 30 cấp của Chiến Thần Điện cũng không bằng chiêu Cửu Khúc Xuyên Vân Thương vừa rồi nữa ấy chứ.

Thấy mọi người hâm mộ như thế, Triệu Tiếu Thiên cả mừng nói thêm :
- Dù sao ta cũng là thiếu tộc trưởng.

Nếu mọi người có nguyện vọng gia nhập Cửu Khúc Liên Hoàn trại thì ta sẽ giới thiệu cho.
Lập tức, cả bọn nhao nhao nói :
- Phải đó.

Phải đó.
- Tiếu Thiên đại ca.

Giới thiệu tiểu đệ đi.
- Cả tiểu đệ nữa.

Tiểu đệ cũng muốn gia nhập Cửu Khúc Liên Hoàn trại.
- Tiểu đệ nữa .

Mọi người đối với ẩn tàng môn phái đặc biệt hướng vãng, do đó khi vừa nghe họ Triệu nói liền hăng hái xin gia nhập.

Toàn trường náo loạn cả lên.

Thiên Lang buộc phải đứng ra vãn hồi trật tự :
- Được rồi.

Được rồi.

Mọi người muốn gia nhập thì từ từ đăng ký với Triệu huynh.

Chứ mạnh ai nấy nói như thế thì làm sao Triệu huynh nhớ hết được.
Oai tín của Thiên Lang khiến mọi người yên lặng trở lại.

Thiên Lang vừa định bảo bọn họ lần lượt đăng ký với họ Triệu thì một gã tiểu đệ của Thiên Lang đột nhiên lên tiếng :
- Thiên Lang đại ca.

Gã họ Triệu kia lôi kéo người của đại ca mà đại ca không nói gì sao ?
Gã vốn rất ngưỡng mộ Thiên Lang, nay thấy Triệu Tiếu Thiên công nhiên lôi kéo người của Thiên Lang quân đoàn nên rất bất bình.

Những người còn lại ít nhiều cũng có vẻ hổ thẹn.


Vừa mới tham gia Thiên Lang quân đoàn, lại đứng trước mặt Thiên Lang đòi đi theo người khác quả có điều không phải.

Thiên Lang mỉm cười nói :
- Có sao đâu.

Chúng ta đây giữa đường gặp nhau rồi kết bạn đồng hành.

Ta dựa vào đâu mà có thể lưu giữ mọi người kia chứ.

Ta chỉ hy vọng sau này mọi người còn nhớ có một hảo hữu là Thiên Lang.

Thế là tốt lắm rồi.
Nghe Thiên Lang nói thế, mọi người càng thêm hổ thẹn, tạm thời không nói đến chuyện gia nhập Cửu Khúc Liên Hoàn trại nữa.

Triệu Tiếu Thiên vẫn ở đấy thôi.

Sau này lúc nào theo gã chẳng được.

Một số người trước đây chỉ có hảo cảm với Thiên Lang thì giờ đây cũng quyết định sẽ đi theo y, cùng tham gia phát triển Thiên Ân làng và Thiên Lang quân đoàn.

Thiên Lang xem ra cũng rất có phong cách lãnh tụ a.
Thật ra những người có chút kiến thức đều hiểu rằng giữa Thiên Lang và Triệu Tiếu Thiên khó thể so sánh với nhau được.

Thiên Lang là văn quan, đặc trường trị lý lãnh địa, lại còn có thể lãnh quân đánh trận, tài năng chỉ huy của y mọi người đều công nhận.

Còn Triệu Tiếu Thiên là võ tướng, đặc trường xung phong hãm trận, có nhiều chiến đấu kỹ năng lợi hại cũng chẳng có gì lạ.

Nói vể chỉ huy chiến đấu, chưa chắc gã đã bằng được Thiên Lang.

Đặc biệt, khi chiến đấu gã luôn xung phong ở phía trước, chẳng ngại mạo hiểm, đúng là phong cách anh hùng nhưng lại không phải phong cách của thống soái.

Thống soái là linh hồn của toàn quân, tuyệt đối không thể mạo hiểm tính mạng của mình, bởi thống soái gặp bất trắc sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí của toàn quân.
Để tránh nhắc lại vấn đề đó, một gã nói sang chuyện khác :
- Tiếu Thiên đại ca.

Khi nãy đại ca nói Cửu Khúc Liên Hoàn trại còn là một đại thế lực, nghĩa là sao ạ ?
Triệu Tiếu Thiên nói :
- Cửu Khúc Liên Hoàn trại không hoàn toàn là một môn phái mà còn là một đại tộc, là thành viên của Đông Hải liên minh, có lãnh thổ gồm một tòa thành, tám tòa trấn và gần một trăm thôn làng.

Quân đội cũng rất đông đảo.
Mọi người lại tán thán :
- Vậy là đại ca ở dưới một người, trên vạn người.

Oai nha.
- Đại ca thật may mắn.

Một người khác lại hỏi :
- Đông Hải liên minh là thế lực nào thế ? Mọi người chưa hề nghe nói đến.

Đại ca giới thiệu cho mọi người biết với.
Cả bọn nhao nhao nói theo :

- Phải đó.

Phải đó.
- Đông Hải liên minh chắc chắn là ở Đông Hải rồi.
- Chuyện đó ai cần ngươi nói.
- Im ngay.

Để Tiếu Thiên đại ca nói.

Triệu Tiếu Thiên khẽ hắng giọng.

Đợi mọi người yên lặng, gã mới giải thích :
- Đông Hải liên minh là một liên minh của các đại tộc ở vùng duyên hải, thực lực rất hùng mạnh.

Bấy lâu nay Đông Hải liên minh vẫn đối địch với cả Viêm triều và Bắc triều mà không hề kém thế.
Mọi người chợt hiểu ngay đó chính là tân trận dinh.

Trận dinh thứ năm xuất hiện sau Kinh tộc, Man tộc, Viêm triều và Bắc triều.

Một số người nguyên có ý định gia nhập Cửu Khúc Liên Hoàn trại thì nay cũng bắt đầu suy nghĩ lại có nên gia nhập tân trận dinh hay không.

Cần phải xem Đông Hải trận dinh có tương lai hay không đã.

Lựa chọn trận dinh quan hệ đến thiết thân lợi ích, không thể tùy tiện được.

Cứ xem tình thế hiện tại của Man tộc trận dinh thì biết.
Mọi người xôn xao bàn tán một hồi.

Đột nhiên, cả bọn nghe có tiếng leng keng văng vẳng từ xa truyền đến.

Một gã thiếu niên bật hô :
- Cà rem nha.

Chúng ta mua cà rem ăn đi.
Mọi người bật cười.

Có ai đó nói :
- Trong Vương Mệnh mà có bán cà rem nữa sao ? Yên lặng chờ xem.
Thế là mọi người yên lặng chờ đợi.

Sau một lúc, từ phía xa xuất hiện một người cưỡi lừa, trên tay cầm thanh tre có treo một chiêu bài bằng vải viết mấy chữ lớn “Thiên địa mang mang, mười việc hiểu được tám chín”.

Gã này đầu đội mão cỏ, thân vận áo vải thô, lưng thắt dây tơ, chân đi giày cỏ, có phong thái của kẻ chân tu.

Con lừa trông già yếu, nhưng bước đi khá nhanh nhẹn.

Theo bước chân lừa, chiếc chuông nhỏ treo trên chiêu bài kêu leng keng không dứt.

Gã ta gục đầu vào cổ lừa, xem ra đang ngủ gật.

Bộ dạng của gã như thế lại khiến người khác không dám xem thường.