Vương Mệnh

Chương 150: Vu Tôn






Vu sư xuất chiến là đúng với ý đồ của Vương Đại tướng quân.

Nãy giờ lão vẫn chờ đợi giây phút này.

Lão chưa cho xung xa tham chiến chính là vì sợ những binh sĩ đẩy xe bị độc vật tấn công.

Nhưng lão không ngờ lại có ong độc xuất hiện.

Bầy ong độc hình thể nhỏ xíu, tốc độ lại nhanh, cực kỳ khó đối phó.

Lão đưa mắt nhìn Giang lão, nói :
- Lão tiên sinh.

Bọn ong độc đó không dễ đối phó.

Mọi sự trông cậy vào cả tiên sinh.
Nói đoạn, lão chỉ huy cung thủ chia ra vừa tấn công vu sư trên tường thành, vừa tấn công rắn rết, bọ cạp và những loại độc vật lớn khác ở phía trước.

Đại đao binh, trường thương binh vẫn giữ vững trận hình, bảo vệ những viễn trình binh chủng ở phía sau.
Vu sư trên tường thành bị cung thủ bắn tên lên, vội phục ngay xuống ẩn thân bên dưới bức tường che tên.

Độc hệ vu sư thể lực và sinh mạng không cao, không thể giống như chiến sĩ ngạng kháng cung tên được.

Chỉ cần trúng vài mũi tên là lập tức ô hô ai tai.

Bọn họ không nhìn thấy cục diện bên ngoài trấn, chỉ có thể ra lệnh cho độc vật : “Tấn công.

Tiếp tục tấn công.”
Vu sư đã bị cung thủ áp chế.

Giờ đến lượt Giang lão ra tay.

Nhất thanh lệnh hạ.

Pháp sư đoàn đồng loạt thi triển hỏa hệ pháp thuật : hỏa cầu, hỏa tiễn, hỏa long, … đồng thời phóng ra tấn công độc vật.


Đa phần độc vật bản tính kỵ hỏa, nếu gặp lúc bình thường đã bỏ chạy mất rồi.

Nhưng do bị vu sư ra lệnh tấn công, bọn chúng chỉ còn cách tiếp tục tiến tới.

Chỉ con nào bị trúng đòn mới tử vong, số còn lại đều không biết sợ là gì, ồ ạt xông tới.

Đáng sợ nhất là ong độc.

Bọn chúng nhỏ xíu, chỉ con nào xui xẻo lắm mới trúng đòn, tất cả vù vù bay tới, nhìn đã thấy lạnh cả người.
Nhìn thấy bầy ong độc đã bay đến cách trận địa không xa, Giang Phong suy nghĩ thật nhanh, quyết định làm liều, vội niệm chú ngữ :
- Đại hồi phục thuật - phân - giáng.
Tay bắt quyết, mắt nhìn về khu vực phía trước trận hình đại đao binh ở hàng đầu tiên, sau đó vung tay.

Bạch quang lập tức từ thiên không chiếu xuống khu vực đó.

Cũng cùng lúc, bầy ong độc bay vào khu vực có bạch quang.

Tế tự thuật có tác dụng tịnh hóa tà ác lập tức sinh hiệu, tuy không thể tiêu diệt được ong độc, nhưng đã cắt đứt mối liên hệ giữa vu sư và bầy ong.

Vu sư chủ yếu dùng tinh thần lực khống chế độc vật, giờ bị tế tự bạch quang nhiễu loạn, khiến cho bầy ong không còn chịu sự khống chế của vu sư, chỉ hành động theo bản năng.
Ngay lúc đó, pháp sư đoàn lại phóng tới một loạt hỏa hệ pháp thuật, tuy không bắn trúng được con ong nào, nhưng cũng làm cho chúng sợ hãi, đua nhau bay ngược trở lại.

Chúng pháp sư thấy biện pháp này hữu hiệu, vội phóng pháp thuật phía sau xua đuổi.

Giang Phong cũng tiếp tục phóng Đại hồi phục thuật xuống vị trí các loại độc vật khác, phối hợp với hỏa hệ pháp thuật của chúng pháp sư, xua đuổi độc vật trở ngược vào trấn.
Hàng mấy nghìn độc vật bị xua ngược vào trấn.

Chẳng mấy chốc, trong trấn hỗn loạn cả lên.
Vương Đại tướng quân lợi dụng thời cơ, truyền lệnh xung xa lập tức tấn công cổng trấn.

Chúng pháp sư và cung thủ cũng tiếp tục áp chế địch quân trên tường thành.

Với hỏa lực dày đặc, liên miên không dứt, phòng thủ quân bên trên không thể nào ngóc đầu lên được.
Oanh long long.


Rầm.

Rầm.
Mỗi lần xung xa tiếp xúc cổng trấn, cả khu vực cổng trấn đều rung rinh.

Cổng trấn dù kiên cố thì độ bền cũng có hạn, bị xung xa tấn công hồi lâu đã lung lay muốn sập.
Vương Đại tướng quân cả mừng, lập tức truyền lệnh chia bớt hỏa lực tấn công cổng trấn.

Và rồi …
Rầm …
Cổng trấn bị phá vỡ.

Đại quân lớn tiếng hoan hô, theo hiệu lệnh tràn vào trong trấn.

Hỗn chiến bắt đầu.
Vương Đại tướng quân chuyển vị trí lên tường thành vừa chiếm được, từ trên cao chỉ huy chiến đấu.

Lão là lão tướng, thống binh năng lực không chê vào đâu được, chỉ huy hơn vạn quân tấn công địch quân chưa đến nghìn người phải liên tục bại thoái (Ai ! Chuyện đương nhiên).
Chiến trường một bên đảo.

Man binh vừa chống trả vừa lui dần về khu vực phía tây bắc trấn.

Ở đó có một tòa kiến trúc cao lớn hùng vĩ, cao hơn cả Nha Phủ.

Số Man binh còn sót lại đều tập trung về nơi đó.
Giang Phong, Giang lão, Vương Đại tướng quân cùng dời chỉ huy bộ đến gần đó.

Vu Thần Điện.

Đó chính là mục tiêu mà Giang Phong nhắm đến khi cử đại quân tấn công Đồng Lăng Trấn.

Nếu không, chỉ một tòa trấn chẳng đáng để Giang Phong dốc hết lực lượng như vậy.
Cửa lớn mở rộng, bên trên thềm điện, một lão già đầu đội thần quan, vận áo bào rộng hoa lệ, tay cầm xà đầu trượng, ánh mắt loang loáng nhìn quan quân đầy sát khí.


Xung quanh lão còn một bọn vu sư khoảng năm mươi người, già trẻ lớn bé đủ cả.

Trong số đó, Giang Phong dựa vào đội hình ước chừng có khoảng hai mươi đại vu.

Man binh còn lại cận ba trăm, tạo thành phòng tuyến ở ngoài cùng.
Thấy Giang Phong nhìn bọn họ, Giang lão nói :
- Vu tôn.

Lãnh tụ tinh thần của Man tộc.
Lão già cũng nhìn thấy Giang lão, cất giọng the thé :
- Giang lão đầu.

Chúng ta không thù không oán.

Cớ sao lão cử đại quân đến tấn công chúng ta.
Thanh âm như tiếng xé vải, thật khó nghe.

Xem ra lão quỷ đó và Giang lão có biết nhau.

Giang lão tủm tỉm cười nói :
- Không liên quan đến ân oán tư thù.

Hôm nay ta theo Thần Sư đại nhân đến đây.
Lão già chuyển sang nhìn Giang Phong, đột nhiên biến sắc :
- Ngươi là … Thần Sư.
Giang Phong khẽ động quyền trượng xuống đất, một tay cầm quyền tượng, một tay chắp sau lưng, tư thái ung dung nhìn trả lại lão, mỉm cười nói :
- Ta tuân di nguyện của tổ tiên, đến đây thu hồi thánh vật.
Lão già lập tức nổi giận đùng đùng, xắn tay áo bào chỉ mặt Giang Phong quát mắng :
- Vô lý.

Vu Thần Tượng là chí bảo của bản tộc, sao có thể giao cho các ngươi được.
Giang Phong vừa nhắc đến thánh vật, lão đã nói đến Vu Thần Tượng, lộ ra ngay vấn đề.

Giang Phong khẽ cười, vẫn ung dung nói :
- Phục Hy Thần Tượng là thánh vật, phải được cung phụng trong Tổ Miếu.

Các ngươi biến thành Vu Thần mà thờ phụng, còn ra thể thống gì nữa.
Lão già nộ khí xung thiên, quát :
- Trừ khi bước qua xác của ta, nếu không đừng hòng chạm được đến Vu Thần Tượng.
Vừa quát lão vừa phóng pháp thuật tấn công Giang Phong.


Trung cấp pháp thuật mà lão thuận tay phóng ra, không cần niệm chú, xem ra đạo hạnh của lão không phải tầm thường.

Giang Phong vội tránh sang một bên, nhường lão ta lại cho Giang lão đối phó.

Nãy giờ Giang lão không tham chiến, bảo tồn pháp lực là dành lại cho trận chiến này.
Hai vị tôn sư cấp đều thuấn phát trung cấp pháp thuật, phóng qua phóng lại, oai thế kinh hồn.

Lão Vu tôn phóng Xà hình tiễn, dụng pháp lực hóa thành xà hình, di chuyển uốn khúc trong không trung, tốc độ cực nhanh mà đường đi quỷ dị, rất khó xác định phương hướng tấn công, là một trong những đặc thù công pháp của Vu môn.

Giang lão cũng không chịu kém, tay vẽ mấy vòng, pháp lực xoay chuyển hóa thành cuồng phong, thủy hệ pháp thuật – Cuồng phong bạo vũ, cuốn tung xà hình tiễn lệch hướng.

Lão Vu tôn lại bắt vu ấn, rải ra một loạt vi hình ong độc, thể hình cực nhỏ mà tốc độ cực nhanh, bay tới tấn công đối thủ.

Giang lão cũng vung tay, thủy hệ pháp thuật - Đại vũ thuật, nước mưa đổ xuống làm bầy ong độc ướt cả cánh, bay không nổi nữa.

Giang lão còn chơi ác, mở rộng phạm vi Đại vũ thuật, khiến lão Vu tôn cũng ướt cả mũ mão áo bào, làm lão ta giận đến nỗi mặt đỏ tía tai, mi mao dựng ngược.
Trận chiến giữa hai vị tôn sư cấp kinh thiên động địa.

Mọi người đều phải tránh xa để khỏi vạ lây.
Chiến sự không vì hai lão mà dừng lại.

Vương Đại tướng quân truyền sĩ binh tránh xa chiến trường giữa hai lão, cung thủ giương cung bắn tới tấp vào bên trong.

Pháp sư đoàn do Giang Phong tạm thời thống lĩnh, cũng liên tục phóng hỏa hệ pháp thuật.

Man binh giờ chỉ còn lại toàn chiến sĩ, liên tục tử thương thảm trọng.
Giang Phong quan sát chiến trường, chợt phát hiện bọn Vu sư bên cạnh lão Vu tôn nãy giờ cứ đứng yên một chỗ, miệng cứ lẩm nhẩm, phương vị đứng của mỗi người dường như theo quy luật nào đó.

Giang Phong chợt nghĩ đến Đại hình liên hợp pháp thuật.

Bọn họ dường như đang thi pháp.

Thời gian lâu như thế, oai lực chắc chắn kinh hồn.
Giang Phong cả kinh, vội truyền lệnh tổng tấn công.

Vương Đại tướng quân hơi ngạc nhiên, nhưng khi nhìn theo hướng Giang Phong chỉ, biết ngay chuyện gì, lập tức xua quân tổng tấn công.

Bọn Man binh cũng biết tình thế nguy ngập, đều liều chết chống cự không để quan quân tiến đến gần chúng vu sư.

Đại hỗn chiến cực kỳ thảm liệt.