Vương Mệnh

Chương 130: Tướng Lệnh Phong Ba 1






Một làng nằm gần quan đạo, dân cư náo nhiệt, phố xá phồn hoa an lạc.

Xung quanh làng là hàng rào gỗ cao 2 mét, tạo ra cảm giác an toàn cho dân chúng trong làng.

Cổng làng hình vòm, có dây leo rủ xuống, trông rất đẹp mắt.

Trên cổng làng có tấm biển đề mấy chữ : Thiên Ân làng.
Từ khi kiến thôn đến nay, Thiên Ân làng mỗi ngày càng thêm nổi tiếng.

Người chơi đã bình chọn đây là thôn làng đẹp nhất do người chơi kiến lập.

Tòa Công Đường hai tầng xây bằng cẩm thạch, khiến vô số thôn trưởng, lý trưởng đỏ mắt, chỗ bọn họ toàn bằng đá hoặc gỗ.

Ngay cả cổng làng cũng rất đặc sắc, nổi bật.

Hơn nữa, Thiên Ân làng lại nằm giữa Lục Hoa Thành và An Phú Trấn, nên mỗi ngày đón rất nhiều người chơi ghé thăm.
Thiên Lang cưỡi ái mã tuần thị quanh làng.

Sau khi chiến cục ở Phần Dương trầm lắng, quân đội song phương án binh bất động, chỉ còn người chơi tiểu đả tiểu náo, Thiên Lang đã dẫn quân quay về làng.

Không phải Thiên Lang không muốn có thêm công huân, chỉ vì y quá nổi bật, mỗi khi xuất hiện đều trở thành trung tâm chú ý của mọi người, và mỗi khi phát sinh xung đột đều bị đối phương “đặc thù chiếu cố”.

Do vậy mà y đã rút khỏi cuộc chiến giữa người chơi với nhau.

Y không muốn quân đội vì thế mà hy sinh oan uổng.

Mỗi một sĩ binh hiện thời đối với y đều là bảo bối, nhất là kỵ binh.
Tuần thị một lúc, Thiên Lang nhận thấy trên quan đạo hôm nay khác hơn mọi ngày.

Quan đạo nối An Phú Trấn và Lục Hoa Thành ngày thường vẫn tấp nập người qua kẻ lại.

Hôm nay hành nhân lại đông hơn gấp bội, mà hầu như mọi người đều đi theo một hướng duy nhất – đến An Phú Trấn.

Và trông ai nấy cũng đều rất vội vàng.
Thiên Lang chặn một thiếu niên đơn độc đi một mình, cố tỏ ra thật nhã nhặn, hỏi :

- Huynh đệ, có việc chi mà có vẻ vội vàng thế ?
Thiếu niên hậm hực nói :
- Ngươi làm gì mà chặn đường ta.

Ta cần phải đi gấp.
Thiên Lang ngượng ngùng gãi đầu, nói :
- Ta … ta muốn biết hôm nay sao nhiều người cùng đi về An Phú Trấn thế ? Có lễ hội gì sao ?
Thiếu niên đưa mắt nhìn Thiên Lang một lượt, khiến y càng thêm ngại ngùng, một lúc mới đáp :
- Ngươi ở ngay đây mà không biết gì sao ? An Phú Trấn vừa ban bố rất nhiều nhiệm vụ, tưởng lệ rất cao.

Đặc biệt là “Tướng lệnh”.

Ai có “Tướng lệnh” là trở thành tướng quân, có thể thống lĩnh 1 vệ quân, hàm tòng tam phẩm đó.

Ta phải đến ngay nhận nhiệm vụ.
Nghe về “Tướng lệnh”, Thiên Lang có hơi sửng sốt.

Y không giống mọi người, chú ý đến việc có thể thống lĩnh 1 vệ quân, mà quan tâm chi tiết quan hàm tòng tam phẩm.

Hiện giờ y chỉ là lý trưởng, tòng thất phẩm.

Chênh lệch quá lớn a.

Trước giờ người chơi chỉ mới đồn đãi với nhau về việc “phong tướng quân”, lần này biết rõ sự tình, ai nấy đều hứng khởi, bỏ hết mọi sự kéo nhau đến An Phú Trấn.

Thiên Lang còn nhìn thấy một số thành viên các đại bang hội mấy hôm trước còn hăng hái chiến đấu ở Phần Dương, nay kéo cả về đây.
Khẽ lắc đầu, Thiên Lang cười hỏi :
- Huynh đệ có một mình, có bao nhiêu hy vọng đoạt được “Tướng lệnh”.
Thiếu niên ngẩn người sửng sốt.

Phải a.

Chỉ có một mình thì làm gì có cơ hội tranh đoạt tưởng lệ.

Đừng nói là “Tướng lệnh”, các tưởng lệ khác có lẽ cũng sẽ bị các đại bang hội bao hết.


Vậy thì còn vội vã làm gì.
Hai người đang nói chuyện, chợt có người gọi Thiên Lang :
- Thiên Lang huynh đệ.

Sao rảnh rỗi thế, không định đến An Phú Trấn sao ?
Thiên Lang ngẩng lên nhìn, rồi mỉm cười nói :
- Không ngờ Linh Sơn Bang chủ di giá qua đây.

Thất kính.

Thất kính.
Linh Sơn Bang chủ cưỡi tuấn mã dừng lại cạnh đấy, phía sau còn có một bọn bang chúng.

Bọn họ đều từng tham gia đại hội chiến bên bờ Nguyên Giang, nên có thể xem như quen biết.

Cả hai đều là những người nổi tiếng, Linh Sơn Bang chủ là long đầu thủ lĩnh một trong những đại bang hội mạnh nhất hiện nay, Thiên Lang lại là danh nhân, do đó khi gặp nhau khó tránh khỏi những lời khách sáo.

Thiên Lang đã có dịp tiếp xúc nhiều NPC đại nhân vật, khả năng giao tế đã được cải thiện nhiều, không còn ngơ ngáo như lúc mới đến An Phú Trấn.
Trong lúc cả hai khách sáo một hồi, thiếu niên vừa bị Thiên Lang chặn đường, chợt nhảy dựng lên chỉ vào Thiên Lang lắp bắp nói :
- Đại … đại ca là Thiên Lang ?
Linh Sơn Bang chủ cười ha hả nói :
- Tiểu tử thú vị lắm.

Chứ ngươi tưởng là ai ? Không thấy Thiên Ân thôn kia sao ? À quên, giờ đã là Thiên Ân làng rồi.

Thiên Lang huynh đệ phát triển nhanh thật đấy.
Gã thiếu niên nhìn về hướng Thiên Ân làng, lại càng lúng túng, ấp úng nói :
- Hóa ra kia là Thiên Ân thôn trong truyền thuyết.

Thiên Ân thôn … Thiên Lang đại ca … đều xuất hiện trước mặt ta.
Linh Sơn Bang chủ cả cười :
- Thiên Lang huynh đệ đúng là danh nhân a.

Có vẻ quá quen với chuyện này rồi, Thiên Lang cũng chỉ mỉm cười, nói :
- Mọi người truyền truyền thuyết thuyết, vừa truyền vừa thuyết, cuối cùng thành truyền thuyết.
Linh Sơn Bang chủ cười nói :
- Phải phải.

Vừa truyền vừa thuyết, cuối cùng thành truyền thuyết.

À không … Huynh đệ thật quá khiêm tốn.
Thiên Lang mỉm cười hỏi :
- Bang chủ cũng đến An Phú Trấn vì “Tướng lệnh” phải không ? Sao không có vẻ gì vội vã hết vậy ?
Linh Sơn Bang chủ nói :
- Không cần vội vã làm gì.

Người của bản bang đã điều tra kỹ rồi.

Nhiệm vụ mở, ai nhận cũng được, cuối cùng những người có công lao lớn nhất sẽ được chọn tưởng lệ trước.

Có đến một trăm loại tưởng lệ kia đấy.
Thiên Lang suy tính thật nhanh.

Nhiều đại bang phái tham gia như thế, xem ra y không có bao nhiêu hy vọng rồi.

Người ta nhiều tiền nhiều của, lại toàn bang hợp lực cho một người lãnh công kia mà.
Linh Sơn Bang chủ lại nói :
- Huynh đệ không hứng thú với “Tướng lệnh” hay sao ?
Thiên Lang nói thầm : quả nhiên như thế, toàn là vì “Tướng lệnh” cả.

Ngoài miệng lại mỉm cười nói :
- Bang chủ nghĩ xem văn quan có thể trở thành tướng quân được không ?
Linh Sơn Bang chủ cười nói :
- Được chứ, được chứ.

Có thể trở thành trí tướng mà.
Thiên Lang nói :
- Tiểu đệ là nội chính hình văn quan nha.
Văn quan có nội chính hình và mưu lược hình, cũng như võ tướng có thống soái hình và lực lượng hình.

Thiên Lang chỉ được học chính trị, xem như là nội chính hình văn quan.

Linh Sơn Bang chủ gật đầu nói :
- Hóa ra là thế.


Huynh đệ có định đến An Phú Trấn không ? Có nhiều loại tưởng lệ lắm đấy.
Gã chỉ quan tâm “Tướng lệnh”, nghe Thiên Lang nói thế thì rất yên tâm, cố ý thân cận.

Các đại bang phái xem trọng Thiên Lang không phải vì thực lực của y mà vì y có quan hệ với nhiều NPC đại nhân vật.

Cũng chính vì lý do đó, Hắc Long Bang tuy rất thù Thiên Lang, vẫn không dám công nhiên đến quấy nhiễu Thiên Ân làng, bởi hai đầu quan đạo là Lục Hoa Thành và An Phú Trấn, nếu sinh sự tại đây, bị Quan phủ liệt vào sổ đen thì rất khó thoát.
Thiên Lang nói :
- Tiểu đệ còn phải thu xếp công việc trong làng, lát nữa mới đi được.
Linh Sơn Bang chủ nói :
- Không sao.

Không sao.

Dù sao cũng không gấp.

Ta chờ huynh đệ cùng đi.
Thiên Lang mỉm cười nói :
- Hay quá.

Tiểu đệ thu xếp xong ngay đây.
Linh Sơn Bang chủ nói :
- Huynh đệ từ từ cũng được.

Đi đường nãy giờ cũng mệt, chúng ta ghé chỗ huynh đệ nghỉ ngơi một lúc.

Làm sao mà ở An Phú Trấn không có Truyền tống trận, thật là bất tiện.
Tại các hệ thống thành trấn, từ cấp Hương trấn trở lên đều có bố trí Truyền tống trận.

Vài ngân tệ đối với các vị đại lão của các bang hội chẳng đáng kể gì, nên đi lại các nơi đều dùng Truyền tống trận.

Có điều An Phú Trấn không có Truyền tống trận, muốn đến đó bọn họ phải truyền tống đến Lục Hoa Thành, rồi chạy bộ đến An Phú Trấn.

Còn lý do vì sao An Phú Trấn không có Truyền tống trận chắc mọi người cũng biết rồi.
Thế là đoàn người của Linh Sơn Bang theo Thiên Lang vào làng, mỹ danh kỳ viết : tham quan.

Gã thiếu niên không biết nghĩ sao, cũng đi theo.

Thiên Lang nhìn gã khẽ gật đầu.