Vương Hậu 14 Tuổi

Chương 7: Hết thảy từ đầu 7




“Sư tỷ cũng nhớ Thủy Thủy.” Mặc Thiên Thần ôm lấy viên cầu nhỏ cười nói.

“A, đúng rồi, sư tỷ mau đi xem bọn tiểu linh thảo, bọn nó có vài cọng đã héo rũ, Thủy Thủy thật lo lắng, sư tỷ mau hỗ trợ, sư phụ, đợi lát nữa hãy mắng sư tỷ, trước mượn sư tỷ cho Thủy Thủy dùng.” Tiểu Thủy Thủy cực cơ trí, thấy sư phụ sắc mặt lúc này không tốt, lập tức lôi kéo Mặc Thiên Thần bỏ chạy.

Mặc Thiên Thần thấy vậy hướng sư phụ Lãnh Trầm Hinh áy náy cười, bị Thủy Thủy lôi kéo liền chạy.

Sư phụ nàng Lãnh Trầm Hinh cùng phong chủ Đệ Tứ  Phong và Bất Quy Phong quan hệ tốt lắm, nếu biết nàng lấy huyết kiếm phong trấn của Bất Quy phong, khẳng định không cho nàng thứ tốt ăn.

Đời trước, nàng bị phạt nhìn vách tường hai năm mới xem như kết thúc việc này.

Hiện tại, nàng cũng không muốn đối diện bức tường, cho nên, vẫn là trước gạt một chút, hắc hắc.

Trên Đệ Cửu Phong linh khí đầy đủ, từng trận linh thảo thơm ngát từ phía sau núi bay tới, thấm vào ruột gan.

Đệ Cửu Phong chính là núi thuốc của Cửu Phong, linh vật thảo dược trên Đệ Cửu Phong nuôi trồng, thậm chí cả nhân tộc đều hiếm thấy.

Đệ Cửu Phong truyền thừa chính là y thuật, dược thuật, độc thuật.

Đừng nhìn Đệ Cửu Phong chỉ có hai đệ tử là Mặc Thiên Thần và Lãnh Thủy Thủy, đừng nói tám núi khác, dù Đệ Nhất Phong môn nhân ngàn vạn cũng không dám dễ dàng đắc tội bọn họ.

Mặc ngươi võ công có cao, mặc ngươi uy phong lẫm liệt, trên Đệ Cửu Phong muốn ngươi chết canh ba sẽ không sống tới canh năm.

Đây là Đệ Cửu Phong, được nhân tộc trăm vạn dặm ban tặng danh tiếng quỷ thần chi phong.

“Sư tỷ, tỷ xem linh thảo nhị phẩm Thủy Thủy nuôi, bọn nó làm sao vậy?” Bị Thủy Thủy túm đến vườn trồng linh thảo phía sau núi, Thủy Thủy nghiêm mặt bĩu môi sốt ruột hỏi Mặc Thiên Thần.

Vốn tưởng rằng Thủy Thủy là sợ nàng bị sư phụ mắng mới tìm cớ, nhưng không nghĩ tới cư nhiên thực sự vài cọng linh thảo nhị phẩm đang từ từ héo rũ, Mặc Thiên Thần không khỏi xoa xoa đầu Thủy Thủy nói: “Đừng nóng vội, sư tỷ nhìn xem.”

Học y dùng dược không thể thiếu linh thảo linh dược, nhưng linh thảo khan hiếm bởi vậy, Đệ Cửu Phong sớm đã bắt đầu tự mình nuôi dưỡng linh thảo, các nàng lúc sáu tuổi sư phụ đã để bọn họ bắt đầu gieo trồng từ linh thảo nhất phẩm.

Mặc Thiên Thần đi vào vườn linh thảo, nhìn bốn phía mấy chục cọng linh thảo nhị phẩm, cũng chính là linh thảo sinh trưởng hai trăm năm, nhíu nhíu mày. Đang định xoay người nhìn kỹ, bên tai đột nhiên truyền đến một loạt tiếng nói như hài đồng: “Không… Thoải mái…”

“Thật nhiều… nước…”

“Ô ô, rể … ta sắp hỏng rồi…”

Âm thanh nho nhỏ, tựa như hài đồng mới bắt đầu bi bô tập nói, ở trong phẫn nộ phát biểu cảm xúc của bọn nó.

“?” Mặc Thiên Thần sửng sốt, lầ ai đang nói chuyện.

Ngẩng đầu, bốn phương tám hướng ngoại trừ nàng và Thủy Thủy, một nhóc dược đồng cũng không có, âm thanh này…

Cúi đầu, nhìn mấy linh thảo nhị phẩm bên cạnh, Mặc Thiên Thần ở trong đầu kinh ngạc hỏi: “Là các ngươi đang nói chuyện với ta phải không?”

“Nước… Thật nhiều…”

“Khó chịu…”

Âm thanh bi bô tập nói này trực tiếp ở trong đầu Mặc Thiên Thần vang lên, thật trực tiếp.

Này… Linh thảo có thể nói?

Nàng có thể nghe hiểu lời linh thảo nói?

Mặc Thiên Thần không thể không khiếp sợ, mắt phượng mỹ lệ cơ hồ hoàn toàn trợn tròn lên, linh thảo cho tới bây giờ không biết nói, nàng thế nào… Này…

Ngay tại Mặc Thiên Thần kinh ngạc, hình vẽ hình phỉ thúy xanh biếc tại cổ tay đột nhiên chớp động một chút, trong linh tuyền không gian chỗ sâu nhất hồ sóng đám bèo rong nhẹ nhàng lay động thân thể.

Linh tuyền không gian trong thân thể nàng, động thái như vậy Mặc Thiên Thần trước tiên cảm giác được, này…