Vương Gia Phúc Hắc Sủng Vương Phi Xuyên Việt

Chương 13: Bắt đi Quốc giám các




Sáng hôm sau theo thường lệ Lâm Tuyết Nhu đi đế Trúc nhã các

” Nhu nhi,thỉnh an gia gia và nội tổ mẫu “ Tuyết Nhu hành lễ

” Nhu nhi, hôm nay đến Quốc giám các học và buổi trưa ăn cơm xong học nữ tắc” nội tổ mẫu

”gia gia,Tuyết Nhu không muốn đi học” Tuyết Nhu lắc tay gia mình.

”Tuyết Nhu đó là ý chỉ của Hoàng thượng”Lâm Gia Cát bảo

”Tuyết Nhu chịu khó học hai tháng rồi thôi không học nữ. Với lạ học cũng có lợi nha” Lâm Gia cát khuyên tôn nữ mình

”Đúng vậy,Tôn nữ ngon đi học miễn là có mặt là được” Nội tổ mẫu khuyên Tuyết Nhu

”Dạ, gia gia,nội tổ mẫu. Con chỉ học mỗi hai tháng thôi” Tuyết Nhu trả lời

”Nếu Tuyết Nhu, học xong nữ tắc sẽ không phải đi học nữ” Lâm Gia Cát nói

”Thật sao, gia gia”Tuyết Nhu hỏi Lâm Gia Cát gật đầu

* * *

Ở trên xe ngựa ngồi mất nửa tiếng mới đến hoàng cung

”Tuyết Nhu muội” Liễu Băng Lam biểu tỷ của Lâm Tuyết Nhu. Hai người biết nhau hôm mẫu thân Tuyết Nhu ốm Băng Lam đến thăm thế là nói chuyện rất hợp nhau nên mới qua lại nhiều thành thân nhau

”Biểu tỷ, cũng đi học thật tốt “ Tuyết Nhu chào hỏi

”Ta hôm nay đi học không quen biết ai cả,may muội cũng đi nên ta đỡ ngại” Liễu Băng Lam nói

”Vào thôi biểu tỷ” Tuyết Nhu lên tiếng, Liễu Băng Lam gật đầu

”Lâm tiểu thư và Liễu tiểu thư có thể cho ta ngồi cùng không” Hạ Tuyết Dĩ con gái bộ hình thượng thu hỏi

”Lâm tiểu thư và Liễu tiểu thư đừng cho nàng ta ngồi cùng không sẽ bị doạ sợ tối về gặp phải ác mộng đấy” con trai bộ thượng thư ngồi nói

” Hạ tiểu thư ngồi đi” Tuyết Nhu và Liễu Băng Lam mỉm cười nói

”lâm tiểu thư và Liễu tiểu Thư không,sợ khuôn mặt xấu xí này sao.Nếu không chê bại ta vậy chúng ta làm bằng hữu thế nào” Hạ tiểu thư nói

”Vậy chúng ta là bằng hữu,gọi ta là Tuyết Nhu là được rồi” Tuyết Nhu nói

”Hạ tiểu thư gọi ta là Băng Lam là được” Liễu Băng Lam nói

”Vậy hai người gọi ta là Tuyết Dĩ “ Hạ Tuyết Dĩ nói

”Được, vậy chúng ta sau nàng làm bằng hữu tốt” Tuyết Nhu nói

Ba người sau khi học xong cả ba cùng học nữ tắc.

”mai ta sẽ đợi muội, nhớ đến” Liễu Băng Lan bảo

”Biểu tỷ yên tâm mai muội đi học” Tuyết Nhu bảo

”Vậy mai ta sẽ đến nữa” Hạ Tuyết Dĩ bảo

”Vậy mai gặp lại” Tuyết Nhu chào rồi về phủ