Vương Gia Lạnh Lùng Chỉ Sủng Vương Phi Bị Bỏ

Chương 47: Thái Hậu thiết yến – 1




Tiếu Tuyết cùng Lý Hoài trò chuyện một câu lại một câu.

Lý Hoài nhìn thấy ‘Lý Mị Nhi’ hoạt bát cởi mở thì trong lòng thật vui sướng.

Lúc này ngoài cửa thái giám lên tiếng nói.

"Hạo Vương Phủ Mị phi tiếp chỉ. Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, đặc biệt ban thưởng ngọ yến ở Thái Hòa Cung."

Tiếu Tuyết cùng Lý Hoài, Tình nhi quỳ xuống tạ ơn.

Tiếu Tuyết nghi hoặc, không khỏi hỏi

"Xin hỏi Công Công, Thái Hòa Cung là?"

"Mị phi, người không biết sao? Thái Hòa Cung là tẩm cung chuyên chúc của Thái Hậu, hôm nay Thái Hậu truyền lệnh bảo nô tài thỉnh Mị Vương phi tới."

"Làm phiền công công!"

Thái giám lui ra bên ngoài cung chờ Tiếu Tuyết lên kiệu.

"Ca ca, muội…"

"Mị Nhi không cần khẩn trương, Thái Hậu nương nương lấy từ bi làm tâm, vả lại muội là Hạo Vương Vương phi, Hạo Vương lại là con ruột Thái Hậu."

Nói xong Lý Hoài đáp lại Tiếu Tuyết một cái mỉm cười trấn an.

Nhưng là Tiếu Tuyết vốn là nữ nhân hiện đại, đối với việc lễ nghi trong cung cũng là hơn phân nửa thấy từ phim truyền hình, cái này nếu gây ra nhiễu loạn gì, như thế nào mới tốt đây, trong lòng thật là sợ hãi.

"Mị Nhi, đừng lo lắng! Để cho Thái Hậu đợi lâu không tốt!"

Tiếu Tuyết đón nhận ánh mắt thân thiết của Lý Hoài, tâm nhất thời cởi mở, ‘ca ca’ này Tiếu Tuyết quyết định rồi, từ lúc sinh ra đến bây giờ không phải vẫn muốn có ca ca quan tâm mình sao, ở hiện đại có đệ đệ, tuy rằng cảm tình tốt lắm, nhưng dù sao cũng là đệ đệ nha, còn bây giờ loại tình cảm thương yêu ấm áp này chính là điều mà Tiếu Tuyết trông mong thật lâu, để cho chính mình thay thế ‘ Lý Mị Nhi ’ chiếu cố người nhà của nàng đi.

Trước khi chia tay, Lý Hoài nói rằng phụ thân hi vọng Tiếu Tuyết có thời gian thì hồi Tướng Quân phủ một chút, còn nói phụ thân vì năm đó lơ là Lý Mị Nhi cảm thấy sâu sắc có lỗi, nghĩ đến đây phần bởi vì Lý Mị Nhi chậm trễ có được tình thân, khuôn mặt Tiếu Tuyết tràn đầy hạnh phúc.

Ngồi trên Phượng kiệu, Tiếu Tuyết vẫn còn trong mơ màng.

Phượng kiệu dành riêng cho Thái Hậu,hôm nay vì dự tiệc mà Thái Hậu sai người đem Phượng kiệu của mình đi rước Tiếu Tuyết. Long trọng như thế ở hoàng gia cũng chính là chuyện chưa từng xảy ra, làm cho rất nhiều thái giám và cung nữ không ai đối với Mị Vương phi sinh lòng đố kỵ cùng sợ hãi. Ai cũng đoán chừng ngay cả Thái Hậu cũng phải thi lễ ba phần, lo rằng người đáng sợ như vậy luôn ra tay hại người rất nặng.

Bên ngoài Điện Thái Hòa, Tiếu Tuyết thay cho trang phục nghênh đón thiết yến, tâm kích động, bàng hoàng, sợ hãi, sắc mặt cũng nháy mắt trắng bệch, bước chân không biết nên tiến hay lui lại.

"Mị Vương phi, Thái Hậu đang đợi người?" Cung nữ cúi đầu, quỳ xuống, lễ tiết trong hoàng cung thật là trọng yếu.

"Cảm ơn, xin đứng lên!" Tiếu Tuyết thản nhiên cười nói.

"Mị phi, cung thỉnh Thái Hậu nương nương vạn an!"

"Mị Nhi xin đứng lên, ban thưởng tọa."

Trong chốc lát, thái giám, cung nữ đồng loạt rời khỏi thiết yến, chỉ còn lại cung nữ bên người Thái Hậu tùy thời hầu hạ.

"Mị Nhi nha, đừng quá câu nệ, ai gia cho con đến đây, cũng là do Hạo nhi kí thác, để cho ai gia làm nương chiếu cố con thật tốt, ha ha ha…."

Nhìn Thái Hậu cười ôn nhu, khuôn mặt hiền lành, Tiếu Tuyết lần nữa cảm thấy rất an ủi, còn có cảm động nói không nên lời.

"Cảm ơn Thái Hậu.”

“Đứa trẻ ngốc, hẳn là nên kêu Mậu hậu mới đúng."

Nói xong Thái Hậu trong mắt tràn đầy ý cười, đối với vị Vương phi này, Thái Hậu thật là thích, lần đầu tiên thấy kỹ thuật nhảy của nàng trong thọ yến, liền đột nhiên thích dáng người thoát tục này, nhìn thấy nàng tựa như nhìn thấy bộ dạng chính mình lúc tuổi còn trẻ, chính là Mị Nhi so với nàng may mắn hơn, ít nhất Hạo nhi đối với nàng thâm tình thắm thiết, mà Tiên Hoàng đối với mình cũng có rất nhiều bi ai.

"Mậu hậu…" Tiếu Tuyết nhìn Thái Hậu trước mắt lâm vào trầm tư, cảm giác Thái Hậu có rất nhiều tâm sự.

"À, Mị Nhi, con xem ai gia lại thất thần rồi, ha ha ha… chớ trách nhé, người già luôn có lực chú ý không được tập trung."

"Mậu hậu làm sao nói vậy ạ, người còn rất khoẻ mà?" Những lời này là thật, Thái Hậu này, người khác không biết cũng sẽ không cho rằng đây là nương của hai nhi tử lớn như vậy đâu. Cổ nhân đối với việc chăm sóc da dẻ tất nhiên là có bí quyết riêng của mình. 

"Mị Nhi, cái miệng nhỏ nhắn của con thật ngọt nha, khó trách Hạo nhi đối với con sủng ái tràn đầy đây."

"Mậu hậu…" Nói xong khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiếu Tuyết lộ ra một mảng hồng hồng không được tự nhiên.

"Người đâu, truyền lệnh đi."