Vương Gia Độc Sủng Thất Tiểu Thư

Chương 27: Băng phong ám nguyệt cung (3)




Sáu '' ông lão '' râu tóc bạc phơ ánh mắt đánh giá trên người Vương Tử Hà, nàng cũng không ngại trực tiếp mắt đấu mắt với bọn họ. Sau một hồi căng thẳng đánh giá lẫn nhau, một trong sáu người bước đến trước mặt Tử Hà giọng cười trào phúng: '' Tân Cung chủ khí thế rất tốt, chắc chắn sẽ là một người cường đại a.'' Ông đã quan sát ''cô nhóc'' này kỹ lưỡng quả là khí thế bức người, lão già Diệp Ngạn Dương này đúng là đã tìm được một cực phẩm.

'' Quá khen.'' Tử Hà vẫn giữ bộ dáng thanh thản.

'' Lục đại hộ pháp, nàng là muốn đấu với các ngài a.'' Tiêu Nhã thanh âm cao ngạo lên tiếng vào trọng tâm. Nàng ta ( TN) là đang muốn thách thức nàng (TH) mà.

Sáu người họ đồng thời nhìn nhau sau đó một người nhìn trẻ hơn 5 người còn lại lên tiếng: '' Tân Cung chủ nhỏ tuổi như vậy, chuyện đâu cần hà khắc phải thế.'' Tuy là ông đang nói giúp nhưng lại có ý tứ ' Ngươi rất nhỏ tuổi, không thể đánh lại chúng ta '.

'' Quy tắc của Băng Phong Ám Nguyệt Cung chúng ta đã có lệ như thế, các vị không nên thiên vị.'' Tiêu Nhã vẫn hùng hổ thách thức, mọi người không khỏi thở dài lại gắn cho nàng ta biệt danh ' Chấp nhặt trẻ nhỏ '.

Tử Hà nụ cười vẫn nhạt như trước nhưng lại càng thâm ý: '' Phải a, quy tắc là quy tắc.'' 

'' Mời.'' Dứt lời nàng liền phất tay ý bảo ' ta chấp hết ' không khỏi khiến mọi người hoảng hốt trong đó có cả 6 trưởng lão.

'' Vậy, không khách khí.'' Đồng loạt sáu người vận khinh công bay tới chỗ Tử Hà. Nàng vẫn như thế đứng yên như cũ, Diệp Ngạn Dương có chút chột dạ ' Ta biết nhóc con ngươi rất mạnh nhưng không nên khinh địch như thế ' tiếng lòng của ông mà đến tai Tử Hà có mà khiến nàng bỏ ngoài tai a.

Đang lúc đối thủ đang gần tới thì Tử Hà bắt đầu động ( chuyển động), nàng chân đạp đất bay ra khỏi tầm ngắm của bọn họ dễ dàng rồi nhanh chóng tụ khí tức ở tay phải cùng lúc tay trái thủ thế. Sáu người kia thấy nàng biến mất có phần không kịp phản ứng liền đâm vào nhau rồi nhanh chóng khôi phục cũng cùng vận khí.

Hai bên đồng loạt lao đến rồi chưởng khí tức vào đối phương, 6 chọi 1 cứ tưởng số 1 nàng sẽ thua nhưng lại không ngờ khi 2 luồng khí tức một lớn một nhỏ va vào nhau thì đồng thời 6 trưởng lão bay ra năm trượng rồi phun một ngụm máu. Chỉ có Tử Hà nàng vẫn đứng vững có chút nhích nhích chân làm cả quảng trường đồng loạt im bặt nhìn cảnh tượng phi thường trước mắt. Một chọi sáu, không những thế còn là chọi với Lục đại hộ pháp vang danh giang hồ nữa chứ, một tiểu hài 14 tuổi quả thực thần thánh.

Tử Hà thầm tuyên dương trong lòng, hiếm có người nào đỡ được năm phần công lực của nàng như thế. Tuy nàng chưa khôi phục lại thân thể nhưng bọn họ đỡ được ngần này cũng coi như cái danh ' Lục đại hộ pháp ' không quá hư danh đi.

Còn Tiêu Nhã nãy giờ thì mắt chữ A miệng chữ O nhìn về phía Tử Hà trông rất buồn cười. Tử Hà thấy vậy cũng bình thản đi đến trước mặt nàng ta. Tử Hà nhếch môi:

'' Thế nào, ta đã qua chưa.'' Tử Hà tuy 14 tuổi nhưng cao 1m70 nên nhìn khá bằng với Tiểu Nhã, giờ phút này Tử Hà nhớm chân lên nhìn Tiêu Nhã làm có phần đáng yêu cùng cao ngạo. 

'' Ngươi...ngươi...'' Tiêu Nhã như nhìn thấy quỷ miệng lắp bắp hồi lâu không nói lên lời.

'' Cung chủ, kinh thiên vĩ địa, hồng phúc tề thiên!'' Lục đại hộ pháp lúc này đứng dậy ánh mắt kinh ngạc cùng sùng bái Tử Hà đến kinh thiên rồi hô lớn. Mọi người trong quảng trường cũng đồng loạt hô to. Họ cuối cùng cũng biết được ai mới là cường đại nhất, chính là Tân cung chủ trước mặt họ đây.

Vương Tử Hà gật đầu: '' Được rồi.''

'' Mọi người, ai làm việc nấy. Nếu muốn thỉnh cầu gì liền trình lên ta, ta sẽ phê duyệt. Ai có công liền thưởng, có tội liền phạt tuyệt đối không thiên vị. Đồng thời lấy tên là Tô Nguyệt Thần, kẻ thuận ta thì sống, nghịch ta liền chết không toàn thây.'' Nàng muốn cái tên ' Tô Nguyệt Thần' một lần nữa được vang danh ở thế giới này. Lời Tử Hà như khắc vào tâm từng người một, khiến ai nấy đều càng tôn kính cùng nguyện trung thành với nàng.

'' Tuân lệnh Cung chủ.''

Ngay sau đó, tin tức Băng Phong Ám Nguyệt Cung lập tân Cung chủ mới đã truyền khắp giang hồ. Người thì nói nàng là xinh đẹp cường đại tựa thiên đế, người lại nói nàng kiêu ngạo xấu xí. Cứ như thế tin tức về Tô Nguyệt Thần ngày càng sáng chói lẫn danh tốt lẫn danh xấu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đêm hôm đó, Tử Hà bị lão già Diệp Ngạn Dương buộc ở lại Ám Nguyệt Cung nên nàng cũng chỉ bất đắc dĩ làm theo. 

Nàng vẫn một thân bạch y nằm trên nhuyễn tháp, ba ngàn tóc bạc kim xõa xuống cùng đôi mắt đỏ như đoạt hồn người, xinh đẹp đến kinh hồn lạc phách tâm nhân.

Tựa vào nhuyễn tháp, Vương Tử Hà bắt đầu dần dần đau nhói. Đêm này là đêm thứ 3 cũng là đêm kết thúc đau đớn của nàng, đau đớn cũng sẽ tăng gấp ba lần.

Thân nàng bắt đầu rỉ máu, lục phủ ngũ tạng như bắt đầu bị cắt đứt. Hàn khí càng cường đại tỏa ra rồi hóa thành băng làm làn da càng thêm bạch.

'' Aaaa.......'' Đau đớn tột cùng, Tử Hà đau đớn la lên. Nhanh chóng cắn chặt cổ tay đến chảy máu cũng không muốn phát ra thanh âm nào nữa.

Cứ như thế, suốt bốn canh giờ đau đớn cuối cùng Tử Hà cũng nhắm mắt kiệt sức để máu tiếp tục rỉ ra......... Băng xung quanh cũng có xu hướng giảm xuống.

Trăng lên cao, soi rọi quanh thân Vương Tử Hà tạo nên một bức tranh yêu mị đến mực nào.