Vương Gia Độc Sủng Ám Vệ

Chương 46: Vị khách từ Phù Vân Tộc




-Vũ Thanh Thanh nhận thánh chỉ. Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết. Nay sắc phong cho Vũ Thanh Thanh của Vũ Gia trở thành tam phẩm Thái Y. Dược Phủ được nhận biển vàng. Khâm thử.


- Thần-Vũ Thanh Thanh đa tạ long ân.
Đại Cát đem tấm biển vàng dựng trong tay. Thân hình nhỏ bé của hắn bị tấm bảng che lấp. Vũ Thanh Thanh sau khi nhận chiếu chỉ, ánh mắt trở vô hồn. Rõ ràng ân huệ cỡ này là do bà lão kia muốn đem vinh hoa để đổi lấy một cận thần. Thậm chí là hôn lễ sắp tới sắp đặt cũng quá trùng hợp rồi. Cái tên Hắc Nhị Vương đó đang bám riết lấy cuộc đời cô. Mối nghiệt duyên này của Vũ Thanh Thanh dường như đã ám vào vận mệnh của cô rồi. Vóc dáng mảnh khảnh bước vào sân chính, kẻ trước mắt đã khiến tầm mắt cô trấn động. Nam nhân trước mặt mang một ấn kí sen đỏ ngay trên trán. Mái tóc hắn trắng như cước. Đôi mắt phượng dài quen thuộc này hình như cô đã thấy ở đâu rồi? Tà áo tím bay bay nhẹ. Nam nhân này nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, chẳng lẽ hắn quen biết cô sao? Ấn ký sen đỏ kia là từ Phù Vân Tộc?
- Tại hạ là Vân Y đến từ núi Thanh Sơn.


Nam nhân áo tím khẽ quan sát thái độ của nữ nhân. Ánh nhìn lạnh lùng của cô cho đến khuôn mặt xinh đẹp tựa thần tiên trước mặt. Vẫn là đôi mắt xanh tựa bầu trời, một khi nhìn vào tâm hồn sẽ giống như được thanh tẩy. Nhưng dù có trải qua bao nhiêu vòng luân hồi. Đôi mắt kia vẫn nhuốm đầy thù hận.
- Núi Thanh Sơn? Ta đã từng nghe nói đến nơi này. Nhưng mục đích mà các hạ đến đây là gì? Hình như chúng ta chưa từng gặp mặt trước đây.


Đại Cát cảnh giác đem tấm bảng đặt qua một bên. Hắn tựa người vào cánh cửa quan sát. Tên nam nhân này không có sát khí. Khí tức cũng trong sạch đến mức hắn không nhìn ra được môn phái nào?


- Không giấu gì đại nhân, ta đến từ Trường Sinh Môn, là Tiên Giáo.


Ôn Nhiên Thần khẽ thất kinh, là tu tiên giáo sao? Cô đã từng nghe về Tiên Giáo cách đây vài năm. Một người tu tiên cần khổ tu qua bốn giai đoạn. Vô vi, vô dục, vô tranh, vô cực.
- Như đại nhân đang nghĩ, tại hạ đang tu lên Cảnh giới vô cực. Nhưng thật không may trúng độc . Cần bổ sung đan dược để bù lại phần nguyên khí đã mất. Nghe nói đến Vũ Gia Trang có thần y đại nhân. Nên tại hạ lặn lội từ Thanh Sơn xuống đây để xin sự giúp đỡ.


Ôn Nhiên Thần lướt qua biểu cảm khuôn mặt của tên này. Không giống như những gì hắn nói. Trường Sinh Môn vốn là một Tu Môn về luyện đan. Nếu nói về đan dược để thăng cấp thì chắc chắn môn phái của hắn lợi hại hơn cô nhiều. Nhưng lí do hắn xuất hiện bất thình lình vào thời điểm này làm cô không khỏi nghi ngờ.


- Đại Cát, sắp xếp cho khách nhân đây một phòng ở ngoại hoa viên. Tiên sinh đã có lời cầu thì ta cũng không nỡ từ chối. Ít ra một tu đồ sẽ không thể gây ra điều gì xằng bậy tại Dược quán của ta? Ngươi nói có đúng hay không?


- Đa tạ đại nhân.


Hắn lại không kiềm chế được nhìn thẳng vào mắt nữ nhân này một lần nữa. Đôi mắt xanh xinh đẹp này làm hắn lưu luyến xoay người bước về Ngoại hoa viên. Ôn Nhiên Thần cũng nhận thấy ánh nhìn của tên này không được bình thường. Nhưng có một điều cô chắc chắn hơn cả là người này đến từ Phù Vân Tộc. Chỉ là không biết hắn rời tộc để tu tiên tại Thanh Sơn từ khi nào. Có thể là 10 năm, 20 năm, 50 năm hoặc lâu hơn thế. Tu tiên đến cảnh giới Vô Cực. Hắn đã sắp đạt đến giới hạn của loài người. Một kẻ như vậy tốt nhất nên sớm đuổi đi. Việc hắn đến nơi này chắc chắn là có chủ đích.


- Đại Cát...


- Vâng thưa đại nhân...


- Tìm hiểu về danh tính của vị khách vừa rồi, tăng cường canh phòng đêm nay.


Đại Cát chần chừ một lúc:


- Đại nhân, sính lễ cầu hôn của Hắc Nhị Vương Phủ đã xếp hàng ngoài cổng...


Ôn Nhiên Thần khẽ chau mày. Gấp rút đến như vậy sao. Chẳng phải chỉ là lấy thê thôi sao? Cả đời hắn cũng không phải sẽ chỉ lấy một lần. Hơn nữa, kẻ hắn lấy là Vũ Thanh Thanh mà ta thì chẳng việc gì cần mặc hỉ phục lên kiệu hoa của ai cả.


- Đại Cát, dịch dung đan thử nghiệm đến đâu rồi?


- Bẩm đại nhân, thời gian của dịch dung đan không duy trì được quá 3 canh giờ.


Ôn Nhiên Thần xoay người lắng nghe âm thanh pháo dây được đốt lên rộn ràng bên ngoài cửa Phủ.


- Vậy thì chỉ còn cách giết chết Vũ Thanh Thanh. Hoặc giết chết tên Vương Gia đó.


Cô đưa bàn tay gầy mảnh vô lực lên, quả thực một chút nội công cũng không còn. Nếu đã không thể giết chết hắn, thì Vũ Thanh Thanh cũng không thể chết ngay lúc này được, vì nghiệp lớn. Một nữ nhân phải hy sinh nhiều như vậy. Thậm chí là sư phụ cô ngay từ đầu đã dự liệu được tương lai sắp tới. Chọn lấy một thân phận nhiều thị phi như vậy


- Mở cổng nhận sính lễ, nếu thật sự cần tiến hành hôn lễ này. Hôn lễ của Vũ Thanh Thanh không thể diễn ra tầm thường được.


Đôi mắt xanh đem thù hận bao trọn trong đáy mắt. Đến nước này, thì chỉ còn cách tuỳ cơ ứng biến.


Khách nhân áo tím ngồi trong khách phòng lặng lẽ rót trà. Nhân sinh hữu hạn, kẻ đó có thể là ai trong nhân thế đa cực này? Chiến tranh lục giới đang bắt đầu. Trần gian sắp biến thành một mớ hỗn độn. Kẻ đó một khi tái sinh đồng nghĩa với việc yêu giới cùng ma giới sẽ được hoá giải phong ấn. Cổng ma ở cực Nam đã mở. Đại cục đã định. Kết cục cũng đã rõ ràng. Hắn ở đây là để ngăn chặn kết cục xấu nhất. Phàm nhân hay tiên nhân cũng không thoát được quy luật luân hồi.