Vương Gia Đã Bị Ta Thu Phục

Chương 62: Cờ năm quân




Âm Cách tức giận muốn quay lại giường thì Hoàng

Ngọc Nhi đã nhúng một miếng thịt rồi chấm tương bỏ vào bát hẳn. "Tiền bởi người nếm thử xem có ngon không "

Ảm Cách thấy miếng thịt trong bát không kiềm chế được bỏ vào miệng ăn, ông ta nhai nhai mấy cái, hai mắt tỏa sáng, cười nói: “Mau, cho lão phu thêm nữa.

Mấy ngày nay ăn đồ nhà bếp vương phủ nấu ông ta cảm thấy cũng tạm được, nhưng lại không ngon bằng món trêи bàn này, cách ăn này có chút mới mẻ nhưng ông ta lại rất thích.

Hoàng Ngọc Nhi ở một bên vừa ăn vừa phục vụ cho

Ám Cách, ông ta dường như ăn rất ngon miệng, không chỉ mình ông ta, ba người kia cũng ăn như hổ dói.

Đợi đến khi ăn no bụng, Ám Cách ợ hơi hai tiếng thỏa mãn nói: “Món ăn này rất ngon, tiểu nha đầu người học được ở đâu vậy "Ta tự nghĩ ra." Hoàng Ngọc Nhi nói. "Vậy sao." Ám Cách không quan tâm có phải nàng tự nghĩ ra hay không chỉ cần biết ăn ngon là được. ngon mà còn có thể nghĩ ra cách chơi cờ vô cùng có hứng thú hay không?"

Nhìn bộ dạng của Ám Cách Hoàng Ngọc Nhi lại nói: “Tiền bối, ta không những có thể nghĩ ra món ăn mới, đảm bảo ngài chưa chơi bao giờ, không biết ngài “Thế sao, tiểu nha đầu người chở có nói điều, lão phu sống hơn nửa đời người có cách chơi cở nào lão phu không biết, người nói thử nghe xem." Ám Cách hừ mũi khinh thường. "Không biết tiền bối có biết chơi cờ năm quân hay không?" “Năm quân? Đây là loại cờ gì?" Ám Cách nghe tên có vẻ là lạ không nhịn được tò mò hỏi, tại sao hắn lại chưa từng nghe qua có loại cờ này, tiểu nha đầu này không phải lừa hắn đấy chứ.

Hoàng Ngọc Nhi thấy được ánh mắt hứng thú của Ám Cách nàng lại nói: "Cách chơi vô cùng đơn giản, ai đi được năm quân thẳng hàng mà không bị chặn hai đầu trước thì người đó thắng" "Cái gì? Đơn giản như vậy sao?" Ám Cách không tin hỏi. "Đơn giản vậy thôi." Hoàng Ngọc Nhi gật đầu nói. "Vậy nha đầu, chơi cho lão phu xem thử" Ám Cách không thể nhịn nổi, tại sao có cách chơi cờ đơn giản như vậy mà hắn không biết.

Hoàng Ngọc Nhi thấy con cá đã mắc cầu không vội vàng đồng ý mà nói: “Tiền bối, ta chơi cho ngài xem cũng được thôi nhưng ngài phải đáp ứng ta một điều kiện, bất kể điều kiện gì.” "Hừ, nếu người muốn lão phu đi giải trận pháp thì quên đi." Ám Cách hừ lạnh nói. "Nếu ta muốn ngài dạy ta cách mở trận pháp thi sao?” Hoàng Ngọc Nhi lại nói. Ám Cách nghe vậy vẫn chấn chừ chưa lên tiếng. “Tiền bồi ngài phải suy nghĩ cho kỹ, một cách giải trận pháp đổi lấy một cách chơi cờ mới không thiết di."

Mọi người đều nhìn chăm chăm vào ông ta, Hoàng Ngọc Nhi lại không vội, con người đối với thứ mình yêu thích sẽ không dễ dàng bỏ qua, Ám Cách là đang còn phân vân nàng để cho ông ta thời gian suy nghĩ.

Lúc này cánh cửa lại được mở ra, Mạc Thanh Hàn và

Trần Minh cùng đồng thời bước vào.

Ủy Thiên và Song Miêu vội vàng rời khỏi bàn ăn, lập tức hành lễ với Mạc Thanh Hàn. “Các người đang làm cái gì?” Mạc Thanh Hàn nhìn một bản thức ăn bừa bộn, lại nhìn năm người quanh bản hỏi “Đại sư huynh bọn ta đang muốn "Tiền bối người đã suy nghĩ xong chưa?" Đột nhiên

Hoàng Ngọc Nhi hỏi cắt đứt lời nói của Vũ Diệp. Ám Cách cũng không để ý đến hai người mới vào, vuốt râu một cái nói: “Được, lão phu đồng ý với ngudi."

Hoàng Ngọc Nhi biết Ảm Cách trước sau gì cũng sẽ đồng ý bèn lấy một tờ giấy chuẩn bị sẵn ra đưa cho Âm Cách, “Vậy thì tiền bối người đóng dấu vào đây di." “Tiểu nha đầu, người không tin lão phu sao?" Ám Cách không vui nói, “Tiền bồi, ta với ngài cũng không quen biết nhau, ta lấy cái gì tin tưởng ngài." Hoàng Ngọc Nhi cười cười nói. “Tiểu nha đầu cũng thật cẩn trọng." Ám Cách nói xong cũng không thèm đọc nội dung trong tờ giấy là gì lập tức cắn đầu ngón tay in vào cuối tờ giấy. Hoàng Ngọc Nhi hài lòng gấp tờ giấy lại, mọi người lại trố mắt nhìn một màn này, chỉ đơn giản như vậy thôi sao, vương phi chỉ nói mấy câu đã thuyết phục được Ám Cách rồi sao?

Mạc Thanh Hàn nhìn hai người không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lại hỏi: "Các người ai có thể giải thích cho bản vương chuyện này?" không ai kịp lên tiếng thì Ám Cách đã nói: "Tiểu tử, người phải đến đây một thuộc hạ cũng thật là lãnh lợi, lão phu rất thích nàng, để nàng lại làm nha hoàn hầu hạ lão phu đi."

Mạc Thanh Hàn nghe vậy nhíu mày nói: "Nàng là vương phi của ta."

Ám Cách sửng sốt nhìn Hoàng Ngọc Nhi, hỏi: “Hắn thật sự là phu quân người sao?"

Thấy nàng gật đầu Ám Cách lại nói: "Được lắm nha đầu, xem ra người rất thích tiểu tử này, lại vì hắn mà gài bẫy lão phu."

Giọng nói của Ám Cách không có chút tức giận chỉ là lời nói bâng quơ

Hoàng Ngọc Nhi có chút cứng ngắc không dám nhìn Mạc Thanh Hàn chỉ nói: “Tiền bối chúng ta trao đổi trêи tinh thần tình nguyện, ta cũng không gài bẫy ngài "Nha đầu, người thật biết ăn nói, còn không mau chỉ dạy lão phu" Ám Cách nhìn nàng thúc giục. “Tiền bối, không bằng người dạy ta cách giải trận pháp trước." Hoàng Ngọc Nhi thử hỏi, dù lão tiền bối đã đóng dấu vào giấy nhưng nàng vẫn sợ ông ta ăn quyt. “Nha đầu, người đúng là không có niềm tin vào lão phu, được thôi người đã nói vậy thì về trận pháp ra đi" Ảm Cách vuốt râu nói, dù sao đã đồng ý với tiểu nha đầu này rồi, trước hay sau gì cũng phải thực hiện. Hoàng Ngọc Nhi nghe vậy vui sướиɠ nói: “Tiền bối quả thật uy tin.

Sau đó nàng lại nhìn Mạc Thanh Hàn nói: "Vương gia phiền ngài vẽ lại trận pháp trêи núi Uyên Minh giúp ta."

Mạc Thanh Hàn cùng Trần Minh nghe vậy sửng sốt nàng nói vậy là có ý gì.

Nhìn vẻ mờ mịt của hai người Vũ Diệp lại nói nhỏ với

Mạc Thanh Hàn, "Sư huynh nàng đã thuyết phục được Ám Cách bày cách giải trận pháp, huynh mau để Trần Minh về trận pháp a."

Mạc Thanh Hàn nghe vậy tuy rằng còn có chút khó tin nhưng vẫn ra hiệu cho Trần Minh vẽ.

Trần Minh thì khỏi nói, nghe Âm Cách đồng ý bàn vô cùng kϊƈɦ động, bắt đầu lấy giấy bút về ra, chỉ trong chốc lát đã vẽ xong một bức cung đổi.

Ám Cách nhìn trận pháp trong hình vẽ lập tức đó người, hai tay run rẩy xém chút xé luôn tờ giấy, khuôn mặt hiện lên vẻ thống khổ, mọi người nhìn biểu hiện của ông ta đều lộ vẻ khó hiểu, Ám Cách sao lại có vẻ mặt như vậy. “Tiền bối, người không sao chứ?" Hoàng Ngọc Nhi không nhịn được hỏi.

Ám Cách vẫn một bộ dạng như vậy, qua một lúc lâu mới nói: "Các người ra ngoài trước đi “Tiền bối" Hoàng Ngọc Nhi lên tiếng nói. “Tiểu nha đầu, người an tâm chuyện đã hứa lão phu sẽ làm, chỉ là lão phu muốn an tỉnh một chút.

Mọi người nghe Ám Cách nói vậy lần lượt rời khỏi phòng, Hoàng Ngọc Nhi nhìn Âm Cách một chút rồi cũng theo mọi người ra ngoài.

Ra khỏi phỏng Vũ Diệp không nhịn được hỏi: “Rốt cuộc Ám Cách bị làm sao vậy?” "Neu vương đoán không nhằm trận pháp này là do ông ta cùng sư muội ông ta sáng chế ra." Mạc

Thanh Hàn đột nhiên nói. “Cái gì, sao huynh biết?" Vũ Diệp kinh ngạc hỏi. “Bổn vương đã để Phi Hồ điều tra." Mạc Thanh Hàn lại dõng dạc nói, chuyện cũ của Ám Cách có chút phức tạp, hắn nghe xong cũng chỉ đoán được sáu bảy phần, bên trong khẳng định còn rất nhiều ẩn tình.