Đế đô đệ nhất đại gia tộc Độc Cô gia là nhà mẹ đẻ của đương kim hoàng hậu Độc Cô Thiên Nhu, cũng chính là bên nhà cữu cữu của Mạc Tiêm Lương.
Đệ nhị đại gia tộc Mộc gia là nhà mẹ đẻ đương kim quý phi Mộc Thải Thanh, lúc tiền nhiệm hoàng hậu qua đời, hoàng thượng muốn đem thái tử Mạc Thần Vân trở thành con thừa tự của Độc Cô Thiên Nhu, nhưng sau đó lại trở thành con thừa tự của Mộc Thải Thanh, vì nàng không có con, có thể thuận tiện hơn Độc Cô Thiên Nhu đã có Mạc Tiêm Lương.
Mộc Thải Thanh coi Mạc Thần Vân như con ruột, nàng đương nhiên làm như vậy, hắn là thái tử Lôi Lạc Đế quốc, chờ thái tử trèo lên ngôi vị hoàng đế, nàng chính là thái hậu, cho nên Mộc gia bên này tự nhiên là thế lực của thái tử.
Độc Cô gia tự nhiên ủng hộ Tam vương gia, dù sao hoàng hậu hiện tại là Độc Cô Thiên Nhu, tương lai đến cùng ai là đế vương chân chính, hiện tại chưa ai dám xác định.
Mạc Tiêm Lương nhất định rất muốn đánh đổ Mộc gia! Như vậy đến lúc đó thái tử sẽ không có hậu thuẫn.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn phương xa khẽ cười, nàng không biết nàng đoán như vậy có đúng hay không, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không để người khác đụng vào ranh giới cuối cùng của nàng.
Nàng đã đáp ứng hai vị lão tổ tông đã chết đi mấy trăm năm kia, Mộc gia, nàng nhất định phải đoạt đến trong tay, tương lai còn muốn đem Mộc gia phát dương quang đại.
Cho nên nàng sẽ không để cho bất luận kẻ nào phá hỏng, nàng cũng sẽ không tham dự bất kỳ tranh đoạt nào của Hoàng gia, những thứ này đều không có quan hệ gì với nàng.
"Kia còn có một biện pháp nha." Sửu Sửu dựng thẳng người hưng phấn cười nói.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn nó bộ mặt gian tà liền biết rõ nó đánh chủ ý gì, cẩu không đổi được ăn phân, chuột không đổi được đi trộm.
"Ngươi nói là trộm đúng không!" Nàng cười tủm tỉm nhìn chằm chằm nó.
Sửu Sửu mừng rỡ nhảy lên nhảy xuống, cười ha ha, "Khuynh Cuồng thật hiểu ta!"
"Được rồi! Nhiệm vụ này liền giao cho ngươi." Mộc Khuynh Cuồng sờ sờ đầu của nó cười ngọt ngào, trong hai tròng mắt lộ quang mang giảo hoạt.
"... . . ." Sửu Sửu hướng nàng nháy mắt, sau đó hát nói, "Ngươi thật nham hiểm, ngươi thật nham hiểm, ngươi thật nham hiểm...."
Buổi tối hôm đó, một hắc y nhân ở trên đường đế đô chạy nhanh, kể từ khi luyện công pháp Triệu Hoán Sư, Mộc Khuynh Cuồng phát hiện rất có ích, ít nhất lợi dụng phong nguyên tố, nàng có thể tiếp cận đến tốc độ phi hành, hai lão tổ tông quả nhiên không có lừa gạt nàng, nghĩ như vậy, nàng càng thêm quyết định, nhất định không thể cô phụ kỳ vọng của bọn họ.
Lúc này, bọn họ muốn đi là công hội dược tông đế đô, đó là nơi có rất nhiều dược liệu trân quý, cũng có rất nhiều đan dược cùng dược thủy cao cấp, địa phương này thuộc về Hoàng gia, bọn họ đặc biệt vì Hoàng gia cung cấp các loại dược phẩm.
Bình thường dược phẩm nơi này không bán bên ngoài, chỉ cung cấp cho có các đại gia tộc, mặt khác sẽ có buổi bán đấu giá, bọn họ sẽ xuất ra dược phẩm cao cấp nhất đi bán đấu giá.
Dược tông là địa phương thích hợp để học chế dược, bởi vì nơi này bồi dưỡng rất nhiều cao cấp luyện dược sư.
Nhưng nơi này người bình thường sẽ không thu, nhất định phải thông qua khảo hạch mới được vào.
Mộc Khuynh Cuồng đối với nơi này không quen, nhưng ban ngày Sửu Sửu đã đem đường dò xét tốt, cho nên buổi tối, hai người bọn họ lén lén lút lút hành động.
Sửu Sửu ở trong ma thú không gian chỉ đường cho Mộc Khuynh Cuồng, ở dưới chỉ điểm của Sửu Sửu, nàng rất nhanh đi vào dược tông các.
Trước cửa đều có bốn đệ tử mặc áo bào xám canh gác, mặc dù cách rất xa, Mộc Khuynh Cuồng vẫn cảm ứng được khí thế bén nhọn từ trên người bọn họ phát ra, chắc hẳn bọn họ đều là đấu giả.