Editor: Tương Ly
Mặt Hạng Hoài Hải tràn đầy buồn bực ngồi ở chỗ xa, một viên đan dược cấp Nghịch Thiên thật tốt cứ như vậy không còn, nếu không năm nay đệ nhất luyện dược chắc chắn là Hạng gia.
Mộc Khuynh Cuồng không nhìn những đan dược khác, chỉ nhìn viên Cố Thể đan, hiện tại nàng tu luyện bí quyết Phần Thiên cần gấp thể chất khỏe mạnh, Cố Thể đan kia có thể đề cao thể chất, dõi mắt toàn trường, tựa hồ chỉ có viên Cố Thể đan là đan dược tam phẩm thần cấp.
"Muốn viên đan dược này?" Thánh Khinh Hồng nhàn nhạt hỏi, bởi vì hắn thấy ánh mắt của nàng liên tục lấp lánh nhìn chằm chằm viên đan dược tam phẩm thần cấp này trên lôi đài.
Mộc Khuynh Cuồng liếc hắn một cái, mím môi nói, "Ta dự định mua lại."
Ăn Cố Thể đan, chính nàng lại rèn luyện một chút, đến lúc đó thể chất nhất định sẽ trở nên rất mạnh.
Chờ những giám khảo nhận xét xong xuôi, Mộc Khuynh Cuồng lôi kéo Thánh Khinh Hồng hướng về viên đan dược tam phẩm thần cấp này chạy tới, không nghĩ tới thế nhưng gặp được người quen.
"Vị công tử này, xin hỏi viên đan dược kia cần bao nhiêu tiền?" Mộc Khuynh Cuồng hỏi chủ nhân đan dược kia, chủ nhân đan dược không phải là người khác, chính là Đoạn Nghiễn đệ tử Dược tông ở Lôi Lạc Đế Đô.
Nàng đối với hắn vẫn có chút ấn tượng, lần trước cùng Mạc Tiêm Lương ở tửu lâu, hắn tiến đến nói những lời kia làm cho người ta khắc sâu vào trí nhớ.
"Năm ngàn vạn kim tệ." Đoạn Nghiễn một hơi kêu giá.
Mộc Khuynh Cuồng hít vào một hơi ở trong lòng, một viên đan dược tam phẩm thần cấp lại tới ngũ ngàn vạn kim tệ, vậy viên đan dược cấp Nghịch Thiên kia sẽ có giá trị bao nhiêu tiền?
Luyện dược giống như rất đáng tiền a!
"Viên đan dược kia Bổn công chúa muốn." Đột nhiên một đạo bóng dáng màu lam chạy tới, chỉ thấy một thiếu nữ mười sáu tuổi trên mặt mang khí thế vênh váo hung hăng, đưa tay một phen đoạt lấy đan dược trong tayĐoạn Nghiễn, rồi ý bảo tùy tùng bên cạnh trả tiền.
Đoạn Nghiễn nhìn nhìn thiếu nữ áo lam, nhíu mày nói, "Vị cô nương này, đan dược này là vị công tử này nhìn trúng trước."
Tây Môn Hiểu cầm lấy đan dược, giơ lên cái cằm vẻ mặt khiêu khích nhìn chằm chằm Đoạn Nghiễn, tâm cao khí ngạo nói, "Ngươi đừng không biết tốt xấu, ngươi có biết ta là ai hay không, ta là công chúa Tây Cống đế quốc, ta mua đan dược của ngươi là vinh hạnh của ngươi, hắn nhìn trúng trước thì thế nào, là ta trả tiền trước thì được."
"Công chúa, mặc kệ như thế nào, hành vi của ngươi không tốt." Đoạn Nghiễn cũng không có bị khí thế của Tây Môn Hiểu hù ngã, việc buôn bán này đều là người tới trước được trước, nàng cũng không thể bởi vì nàng là công chúa liền ép mua đi, hắn ghét nhất người tâm cao khí ngạo.
"Này, ngươi tính là thứ gì, dám nói chuyện cùng Bổn công chúa như vậy, ngươi có tin ta lập tức cho người chém đầu của ngươi hay không!" Tây Môn Hiểu nổi giận đùng đùng nói, người này thật sự là đầu gỗ, nàng trực tiếp trả tiền mua đan dược của hắn không được sao, lại còn dám cùng nàng khiêu chiến, thật sự là không biết sống chết.
Đoạn Nghiễn nhíu mày nhìn chằm chằm Tây Môn Hiểu, công chúa này thật đúng là thích tự cho là đúng, đột nhiên hắn đưa tay phải đoạt đan dược trong tay Tây Môn Hiểu, nhưng Tây Môn Hiểu tránh rất nhanh, đối với người phía sau ra lệnh, "Đi, giết hắn!"
"Chờ một chút." Mộc Khuynh Cuồng liên tục không có lên tiếng cuối cùng mở miệng, nàng nhìn hướng Đoạn Nghiễn, nhàn nhạt nói, "Vị công tử này, ta nguyện ý tặng đan dược cho vị công chúa này, cho nên hai vị không cần ầm ĩ."
Tây Môn Hiểu nhìn về phía Mộc Khuynh Cuồng, trong mắt là hào quang đắc ý, giơ giơ lên môi nói, "Coi như ngươi thức thời, hừ!" Nói xong, nàng mang người nghênh ngang rời đi.
Ánh mắt Thánh Khinh Hồng trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng lưng Tây Môn Hiểu, thật sự là không biết sống chết!
"Vị công tử này, đối với người kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, tại sao các ngươi có thể chịu được." Đoạn Nghiễn vẻ mặt tức giận trừng mắt bóng lưng Tây Môn Hiểu tức giận bất bình nói.
Mộc Khuynh Cuồng nói với hắn một tiếng không sao, rồi lôi kéo ống tay áo Thánh Khinh Hồng rời đi, trên mặt cũng không có một chút mất hứng, có người thay nàng thanh toán năm ngàn vạn kim tệ mua đan dược, nàng có cái gì không vui đây.
Hết chương 220