Edit: Tương Ly
Những thiếu niên, thiếu nữ kia nghe Mạc Tiêm Lương nói như vậy, bị hù dọa không dám thở mạnh một tiếng, nguyên một đám chỉ có thể khom người đứng tại chỗ, nhìn có bao nhiêu tức cười.
”Di, Tam đệ thế nhưng cũng tới Mộc gia.” Đột nhiên một đạo thanh âm mang theo ý tứ trêu chọc vang lên.
Mộc Khuynh Cuồng ngẩng đầu nhìn lại, một nam tử tuấn lãng dáng người phiêu dật đi tới, nàng biết hắn, đương kim thái tử Mạc Thần Vân, là người Mộc gia ủng hộ.
Nam tử ngũ quan rõ ràng, trên mặt nhàn nhạt cười, một đôi con ngươi đen sâu không thấy đáy, không chớp mắt nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng.
Mạc Tiêm Lương nhìn về phía Mạc Thần Vân, mang tia cười dối trá, âm dương quái khí nói, “Đại ca có thể tới, ta tự nhiên cũng có thể đến, huống chi, ta là cùng Khuynh Cuồng tới.”
Ngụ ý là, nếu Mộc Khuynh Cuồng không đến, hắn khinh thường tới nơi này.
Tươi cười trên mặt Mạc Thần Vân không thay đổi, bốn phía người vây xem lại càng chẳng dám thở mạn, đế đô người nào cũng biết, thái tử cùng Tam vương gia bất hòa.
”A, Khuynh Cuồng biểu muội đã trở lại, vài năm không thấy, Khuynh Cuồng biểu muội trổ mã thật xinh đẹp, khó trách có thể làm cho Tam đệ nhiệt tâm như vậy.” Mạc Thần Vân đi đến trước mặt Mộc Khuynh Cuồng cao thấp quan sát thảnh thơi nói.
Mộc Khuynh Cuồng nhíu mày, nhìn thoáng qua Mạc Thần Vân thâm tàng bất lộ, “Thái tử vẫn nhớ rõ ta, thật sự là vinh hạnh của Mộc Khuynh Cuồng.”
Mạc Thần Vân cười ha hả, “Không biết Khuynh Cuồng biểu muội lần này tại sao đột nhiên trở lại.”
Lúc trước Mộc Khuynh Cuồng bị đuổi ra ngoài, hắn cũng đã được nghe nói, chỉ là không nghĩ tới bốn năm qua đi, nàng thế nhưng trở lại, lúc trước tiểu nha đầu phế vật xấu xí chọn thời điểm này trở lại không phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao? Người Mộc gia như cũ sẽ không tiếp nhận nàng đi!
”Hôm nay là Mộc gia gia tộc đại hội, ta là đời sau Mộc gia dòng chính, tự nhiên muốn trở về tham gia.” Mộc Khuynh Cuồng lạnh lùng nói.
Lời nàng vừa dứt, bốn phía vang lên một hồi âm thành hít không khí, còn có một chút âm thanh cười trộm, mọi người đều biết Mộc Khuynh Cuồng không thể tu tập, nàng hôm nay cũng dám tới tham gia gia tộc đại hội, nói ra không phải là làm cho người chê cười sao!
Trên mặt Mạc Thần Vân không có nửa điểm khinh bỉ, người thông minh chính là người thông minh, từ lần đầu tiên hắn nhìn thấy Mộc Khuynh Cuồng, hắn liền biết biểu muội không có bất kỳ liên hệ huyết thống với hắn đã không phải là lấy biểu muội nhát gan nhu nhược trước kia, ánh mắt của nàng so với trước kia hữu thần rất nhiều, hơn nữa còn nhiều thêm một phần bén nhọn.
Trên người khí thế cuồng ngạo lại càng không để cho người khinh thường, nếu ai dám xam nhẹ nàng, nói không chừng một giây sau sẽ không có kết cục tốt.
Hắn nhìn lướt qua những người bất động khom người, trong lòng thầm mắng ngu xuẩn.
”Vậy thì chúc Khuynh Cuồng biểu muội hôm nay có thể lấy được thành tích ưu tú.” Mạc Thần Vân thở mạnh cười nói.
Mộc Khuynh Cuồng gật đầu, rồi quay đầu bước đi, Mạc Thần Vân không hổ là thái tử, một thân tu dưỡng cùng những người không có mắt kia không thể so sánh, người như vậy mặt ngoài làm cho người ta tìm không được bất kỳ sơ hở, chắc chắn là người chơi tâm kế.
Mạc Tiêm Lương nhìn nhìn Mạc Thần Vân, cười nhẹ nhàng đi theo Mộc Khuynh Cuồng rời đi.
Mạc Thần Vân híp mắt nhìn chằm chằm bóng lưng Mộc Khuynh Cuồng, khóe miệng nhếch lên, hắn có chút ít mong đợi biểu hiện hôm nay của nàng, không biết bốn năm qua, nàng sẽ gây ngạc nhiên lớn như thế nào.
Người Mộc gia nhìn bộ dáng Mộc Khuynh Cuồng lớn lối, nguyên một đám trong lòng kìm nén bực bội, cái xấu nữ này điên rồi sao? Cho dù nàng bây giờ có thể tu tập đấu khí, bốn năm, nàng có thể đạt tới cảnh giới gì, thật sự là không biết trời cao đất rộng.