Editor: Tương Ly
“Ngươi không sao chứ!” Thánh Khinh Hồng bay đến bên cạnh Mộc Khuynh Cuồng ôn nhu quan tâm hỏi.
Mộc Khuynh Cuồng tháo mặt nạ xuống, kinh ngạc nhìn hắn, nuốt nước miếng một cái, “Ngươi, ngươi cũng là Triệu Hoán Sư?”
“Ừ.” Thánh Khinh Hồng nhìn bộ dáng ngơ ngác của nàng có chút buồn cười, cũng đúng, lúc mỗi người chứng kiến Hắc Bá đều sẽ khiếp sợ không thôi, lúc trước hắn nhìn thấy Hắc Bá cũng khiếp sợ, hơn nữa còn là nó chủ động muốn cùng hắn khế ước, hắn cũng không biết nó đến cùng là ma thú cấp bậc gì.
Hắn chỉ biết nó rất lười, không đến thời khắc mấu chốt, nó tuyệt đối sẽ không động thủ.
“Vì sao ngươi không nói cho ta biết a?” Mộc Khuynh Cuồng hé miệng nói, hắn là Đấu Thánh, còn là Triệu Hoán Sư, trời ạ, hắn rốt cuộc là mạnh cỡ nào, còn điều gì mà nàng không biết hay không?
“Ngươi vừa rồi không có hỏi ta.” Thánh Khinh Hồng học nàng mím môi ủy khuất nói.
Mộc Khuynh Cuồng trừng hắn, sau đó nói, “Cám ơn ngươi lại giúp ta.”
Thánh Khinh Hồng mất hứng, mặt như băng sương trừng mắt nàng, lạnh lùng nói, “Lần sau còn nói cám ơn, ta liền bịt miệng ngươi lại.”
“Thánh Khinh Hồng, ngươi có cần bạo lực như vậy hay không!” Mộc Khuynh Cuồng mắt trợn trắng, hắn dám bịt miệng của nàng sao!
“Trời ạ, vừa rồi là loài sói biến thái nào thế!” Sửu Sửu lẻn đến trên vai Thánh Khinh Hồng tò mò hỏi, ngay cả nó cũng cảm thấy một cỗ cường đại uy áp.
“Cút ngay, không cho phép ngươi chạm vào chủ nhân của ta.” Đột nhiên một đạo thanh âm uy thế mười phần vang lên trên ngã tư đường, Sửu Sửu run một cái thật nhanh nhảy đến trên vai Mộc Khuynh Cuồng, nhếch miệng, bất mãn hừ hừ, có cần bá đạo như vậy hay không nha.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn bộ dáng Sửu Sửu phốc cười ra tiếng, rốt cục gặp được ma thú mạnh mẽ hơn nó đi!
“Cười cái gì mà cười, lão tử về sau cũng sẽ lợi hại như nó, hừ hừ!” Sửu Sửu hướng Mộc Khuynh Cuồng nhe răng nghiến răng nghiến lợi nói.
“Khuynh Cuồng, các ngươi không sao chứ!” Lam Mị run rẩy chạy đến bên cạnh Mộc Khuynh Cuồng, nhìn cũng không dám nhìn Thánh Khinh Hồng, hắn rốt cuộc lợi hại như thế nào, chính mình biến thái thì thôi đi, đến ma sủng cũng biến thái như vậy.
Mộc Khuynh Cuồng hướng nàng lắc đầu, “Ta không sao, không nghĩ tới bọn họ đuổi giết tới đây.”
“Bọn họ đều là người Đấu Khí Thánh Đường.” Đột nhiên có người trong thập đại ác ma mở miệng nói, những người khác nghe xong vẻ mặt liền ngưng trọng, người Đấu Khí Thánh Đường làm bọn họ rất cố kỵ, bọn họ so với Ác Ma đảo không biết nổi danh gấp bao nhiêu lần, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
“Đấu Khí Thánh Đường!” Mộc Khuynh Cuồng kinh ngạc nói, Mộc Thải Thanh lại mời người Đấu Khí Thánh Đường tới, nàng nhếch môi cười lạnh, nàng ta tiêu bao nhiêu tiền, hiện tại, hai nhóm người này toàn bộ chết, lại là Đấu Tôn và Đấu Thánh, chắc hẳn nàng ta lần này tổn thất rất lớn.
Thánh Khinh Hồng ánh mắt sắc bén quét về phía thi thể trên đất, trầm mặc một hồi, lạnh lùng nói, “Đem thi thể của bọn họ toàn bộ đưa trở về cho kẻ địch của ngươi.”
Mộc Khuynh Cuồng nhìn Thánh Khinh Hồng, cảm thấy phương pháp kia rất tốt, không biết Mộc Thải Thanh và Mộc Thanh Lam nhìn thấy thi thể những người này sẽ có vẻ mặt gì.
“Tốt, đem thi thể của bọn họ đóng gói toàn bộ đưa đến Lôi Lạc Đế Đô cho Mộc gia.” Đáy mắt Mộc Khuynh Cuồng lóe tia tàn nhẫn.
Thập đại ác ma nghe lời của bọn họ hai mặt nhìn nhau, hai người này......
Mộc Khuynh Cuồng để cho đám ma thú giải tán, rồi đưa Mộc Phong về tứ hợp viện, thật may là hắn không chịu thương quá nặng, có Thánh Khinh Hồng giúp hắn chữa thương, lại ăn đan dược của Lam Mị, cho nên rất nhanh liền chuyển biến tốt hơn.
“Ngươi dĩ nhiên là luyện dược sư?” Mộc Khuynh Cuồng mừng rỡ nhìn Lam Mị.
Lam Mị sờ sờ mặt trơn mềm non mịn của chính mình, dương dương đắc ý cười nói, “Đó là đương nhiên, nếu không ngươi cho rằng tất cả trú nhan đan đều hiệu quả như vậy sao, đây chính là ta dốc lòng nghiên cứu ra nha.”