Vườn Hoa Của Anh Chu - Tri Tiểu Ngư

Chương 24: Bón phân 06




A, anh Chu Nghi có bạn gái rồi à? Hahaha, chào chị dâu! Em chỉ giúp xách chút trái cây thôi, đây là phép lịch sự của quý ông, phép lịch sự của quý ông, chị dâu nhất định đừng hiểu lầm!

Câu “chị dâu” này khiến Hoa Tình rất hài lòng, nên cũng không so đo với cậu ta nữa.

“Đi thôi.”

“Chị dâu đi thong thả, chị Tô Cẩm đi thong thả!”

Sau khi từ cửa hàng trái cây trở về, Tô Cẩm vừa nhặt rau vừa nói: “Cửa hàng trái cây nhà Tiểu Kiện là do anh Chu Nghi giúp mở, những người nông dân cung cấp trái cây cho họ cũng do cậu ấy giúp đỡ. Cả làng, có rất nhiều người được Chu Nghi giúp đỡ, chị  cũng vậy, nếu không phải Chu Nghi cho chị công việc này, chị chắc chắn không thể tranh được quyền nuôi dưỡng Tiểu Khê.”

Hoa Tình bỏ sầu riêng vào tủ lạnh: “Đúng rồi, chị Tô Cẩm, chị và chồng cũ của chị thế nào rồi? Em có thể hỏi không?”

“Đương nhiên rồi, đều là chuyện đã qua rồi, không có gì không thể hỏi cả.”

“Vậy chị kể em nghe đi.”

Hoa Tình đứng bên cạnh Tô Cẩm, học theo cách nhặt rau của chị ấy.

“Tụi chị là bạn cùng trường đại học, vừa ra trường liền kết hôn, rất nhanh lại sinh con. Trước khi sinh con, tình cảm của tụi chị rất tốt, khi mang thai anh ấy cũng rất chăm sóc chị, nhưng sau khi sinh con thì mọi chuyện bắt đầu dần dần thay đổi.”

Tô Cẩm bỏ rau đã nhặt vào bồn rửa, mở vòi nước.

“Tụi chị dần dần không còn nhiều chuyện để nói với nhau, mỗi ngày trao đổi nhiều nhất chỉ là chuyện con cái và một số chuyện thường ngày. Mặc dù trước khi kết hôn, hai người bọn chị cũng không có sở thích chung nào, ít nhất cũng hiểu sở thích của nhau, nhưng sau khi kết hôn thì không còn sức lực đó nữa, con cái đã đủ khiến chị đau đầu rồi, còn anh ấy, áp lực công việc cũng lớn, bọn chị dần dần thiếu sự quan tâm, kiên nhẫn đối với nhau, số lần cãi vã, tranh cãi, chiến tranh lạnh ngày càng nhiều, rồi một ngày nọ, chị phát hiện anh ấy ngoại tình.”

Nước gần như ngập rau rồi, Tô Cẩm tắt vòi nước: “Anh ấy sai rồi, nhưng bây giờ nghĩ lại, chị cũng không phải không có lỗi.”

“Hai người dần xa nhau có thể nói là không hợp, nhưng anh ấy ngoại tình thì chính là sai lầm của anh ấy chứ, ngoại tình chính là sự phản bội và trái đạo đức!”

Tô Cẩm lắc đầu: “Mặc dù sự bắt đầu của tình yêu, bắt nguồn từ sự chủ động của một người, nhưng nỗ lực của một người là không thể khiến tình yêu giữa hai người bền lâu được. Tình yêu luôn là chuyện của hai người, giống như một chiếc thuyền nhỏ đang chạy trên mặt nước, hai bên đều cần có người chèo thuyền phối hợp tốt với nhau mới có thể đi đúng hướng.”

“Ừm, điểm này em cũng đồng ý. Nhưng chị Tô Cẩm chị quá tốt bụng rồi.”

Hoa Tình rửa sạch cà rốt đặt lên thớt, cầm dao chuẩn bị thái.

“Đợi đã, chưa gọt vỏ.”

“À, còn phải gọt vỏ nữa à, hahaha, gọt thế nào ạ?”

Tô Cẩm cầm con dao gọt vỏ treo trên tường: “Dùng cái này này.”

Cô một tay cầm cà rốt, một tay cầm dao gọt vỏ, áp dao gọt vỏ vào cà rốt với góc 45 độ và cạo xuống, một lớp vỏ mỏng liền bong ra.

“Cứ thế này.” Tô Cẩm đưa cà rốt và dao gọt vỏ cho Hoa Tình.

Hoa Tình học theo dáng vẻ của cô vừa rồi, cạo hai cái: “Cái này rất thú vị nha.”

Tô Cẩm mỉm cười, tiếp tục rửa sạch các nguyên liệu khác: “Hoa Tình này, phụ nữ dù có kết hôn có con cũng không thể không đi làm, điều quan trọng nhất là không được đánh mất chính mình, nếu không sẽ giống như bông hoa héo úa vậy, ảm đạm không có sức sống. Chính vì sau khi kết hôn sinh con chị không có việc làm, nên dần dần mất đi bản thân mình, không trang điểm, không giao tiếp, thậm chí cả sở thích cũng đều bỏ hết.”

“Chị Tô Cẩm, chị yên tâm đi, thực ra em là một người rất có cá tính. Hơn nữa theo em thấy, không thể đơn giản là ví phụ nữ như một bông hoa, mà nên ví như một cái cây, hoặc là như những bông hoa tuyết xanh phủ đầy tường. Sau khi những đóa hoa trên cành nở xong từng đợt rồi lại từng đợt tàn lụi, nhưng nếu thường xuyên tỉa tót, chúng lại sẽ nở thêm những  đợt khác! Những đóa hoa tàn chẳng qua chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi trong cuộc đời.

Tô Cẩm nhìn nụ cười trên mặt Hoa Tình, cảm thấy trên người cô ấy dường như có một loại ánh sáng, tươi sáng tràn đầy sức sống, hướng về phía trước.

Tình yêu đẹp có thể khiến cho cả hai cùng tiến bộ, tình yêu sai lầm chỉ khiến cho hai người cùng sa đoạ.

“Chuyện này chắc chắn sẽ không xảy ra với các em, Chu Nghi là người rất tôn trọng ý nguyện của người khác, em cũng vậy.”

“Em không phải thế đâu, em thích ép buộc anh Chu Nghi lắm, mục tiêu tối nay của em là đè anh ấy xuống! Hì hì.”

Tô Cẩm hơi ngạc nhiên, rồi lại cười: “Con gái bây giờ thật sự khác biệt, trước đây từ “dâm đãng” có thể nói là dành riêng cho đàn ông, bây giờ cũng có thể dùng cho phụ nữ rồi.“

Hoa Tình nháy mắt với Tô Cẩm: “Đúng là, thời thế thay đổi rồi, hahaha. Thế giới này vốn dĩ nhiều định nghĩa không chỉ giới hạn ở một người hoặc một vật nào đó, chỉ là do sự hạn chế thời đó thôi. Về mặt tình cảm, trước đây nhiều người quen đặt phụ nữ vào vị trí thiệt thòi, nhưng thời đại đang thay đổi, quan điểm cũng dần thay đổi.”

“Được rồi, rau đã rửa sạch thái xong rồi, chúng ta bắt đầu nấu thôi.”

“Thật sự không dễ dàng gì, em phải để anh Chu Nghi thưởng cho em thật tốt.”

Hai người lại bận rộn trong bếp gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng chuẩn bị xong một bữa tối thịnh soạn.

Hoa Tình lấy nửa quả dưa hấu và sầu riêng đã ướp lạnh ra đưa cho Tô Cẩm, rồi tiễn cô ấy ra cửa, đúng lúc đó Chu Nghi trở về đến cửa sân.

“Cảm ơn chị, chị Tô Cẩm.”

“Cố lên!”

Tô Cẩm và Chu Nghi vẫy tay chào rồi rời đi.

Chu Nghi đi tới: “Hai người đang cười cái gì mà vui vẻ như vậy?”

Hoa Tình khoác tay Chu Nghi: “Anh Chu Nghi, anh nhắm mắt lại trước đi, em chuẩn bị một bất ngờ cho anh đó!”

Editor: Kites

Nguồn: Tấn Giang