Vườn Hoa Của Anh Chu - Tri Tiểu Ngư

Chương 15: Tưới nước 07




“Anh Chu Nghi…”

Hoa Tình cảm thấy đầu mình choáng váng, uống quá nhiều rượu mạnh, say đến mức đầu óc không còn tỉnh táo.

“Đầu em chóng mặt quá…” nói rồi cô còn chu môi, vẻ mặt như muốn được hôn.

Chu Nghi đột nhiên thấy hơi buồn cười, cô đã uống loại rượu gì mà lại say như vậy?

Anh vuốt ve khuôn mặt cô, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô.

Hoa Tình tỉnh dậy đã là trưa ngày hôm sau, cô ôm lấy cái đầu vẫn còn choáng váng ngồi dậy.

“Tối qua mình làm gì thế nhỉ, đầu sao lại đau thế này?”

Đột nhiên trong đầu lóe lên một vài mảnh kí ức, cô đột ngột ngồi thẳng dậy, kéo chăn lên.

Áo sơ mi trắng vẫn mặc tử tế, từng cúc áo cũng đều cài kín.

“A, lại thất bại rồi!”

Cô nhảy xuống giường chạy bằng chân trần ra khỏi phòng, lúc này Chu Nghi đang chuẩn bị bữa trưa.

Thấy Chu Nghi, cô đột nhiên chậm bước lại: “Anh Chu Nghi.”

“Đã tỉnh rồi à.” Ánh mắt dừng trên đôi chân trần của cô: “Đi mang giày vào đã, anh lấy cho em thuốc giải rượu.”

“Anh Chu Nghi!”

Hoa Tình vừa tủi thân vừa nản lòng, vốn dĩ đã khó chịu vì say rượu, nghĩ đến việc tối qua bị từ chối lại càng khó chịu hơn.

Chu Nghi nhận ra tâm trạng cô không ổn, vội rửa tay sạch sẽ đi tới, nhẹ nhàng ấn lên trán cô: “Đồ ngốc, đừng nghĩ nhiều.”

“Vậy thì sao phải làm sao thì anh Chu Nghi mới chấp nhận em chứ?”

“Chấp nhận em cần em phải tự làm mình say rượu sao? Muốn quyến rũ đàn ông, tự làm mình say rượu là vô dụng, phải làm cho đối phương say mới chắc chắn được, cho nên đừng tự uống rượu nữa, hại sức khỏe.”

Đôi mắt Hoa Tình đang chuẩn bị rơi lệ đột nhiên sáng lên, câu này là có ý gì? Anh Chu Nghi muốn cô làm cho anh ấy say rượu? Hóa ra, anh ấy thích kiểu này?

Hoa Tình suy nghĩ cả ngày lẫn đêm, vẫn không nghĩ ra được cách nào để làm cho Chu Nghi say rượu.

Sáng sớm hôm sau Chu Nghi nói có việc quan trọng phải vào thành phố một chuyến, bảo cô tự chăm sóc bản thân, có chuyện gì có thể đi tìm Tô Cẩm. Hoa Tình ở nhà một mình quả thật buồn chán, chỉ có thể đi tìm Tô Cẩm tán gẫu.

“Hoa Tình, Hoa Tình? Đang nghĩ gì thế?” Tô Cẩm thấy cô ngậm ống hút mãi, nước ép trong ly cũng chẳng giảm đi chút nào.

“Chị Tô Cẩm, em muốn hỏi chị một vấn đề, làm sao để làm cho anh Chu Nghi say rượu?”

“Hả? Sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này? Ừm, theo ấn tượng của chị, Chu Nghi chưa từng uống rượu.”

“Vậy thì em chẳng lẽ thật sự không có cơ hội nào sao?”

“Ý em là gì? Em muốn làm cậu ấy say rượu để làm gì?”

“Để quyến rũ anh ấy chứ, chuyện đã rồi, anh ấy sẽ không thể từ chối em được!”

“Ha, sinh viên bây giờ thật là cởi mở, không chỉ dũng cảm, mà suy nghĩ cũng rất táo bạo.”

“Chị Tô Cẩm, chị mau giúp em nghĩ cách đi, làm sao để làm cho anh ấy say rượu?”

“Sao em lại nhất định phải làm cho anh ấy say rượu? Ai bày cho em, chẳng lẽ là chính em tự nghĩ ra?”

“Là anh Chu Nghi, chính anh ấy nói, muốn quyến rũ anh ấy, làm cho anh ấy say rượu thì sẽ chắc chắn thành công!”

Tô Cẩm bật cười thành tiếng, vẻ mặt đầy tò mò: “Sao anh ấy lại nói thế với em?”

“Ừm, tối qua em uống nửa chai rượu mạnh, vốn định dựa vào rượu để làm liều, đẹp đẽ chiếm được anh ấy, không ngờ rằng, chuẩn bị mọi thứ nhưng còn chưa kịp làm gì thì  em lại say mê man.” Hoa Tình tự thấy xấu hổ, mặt đỏ bừng lên.

“Em, uống nửa chai rượu mạnh, đi quyến rũ anh ấy?” Tô Cẩm như nghe được tin tức chấn động, lại khó tin.

“Ừm ừm.” Hoa Tình gật đầu.

“Em mua rượu ở đâu thế?”

“Ở cửa hàng tạp hóa.”

“Ha, ha ha, em đúng là giỏi thật đấy!”

Hoa Tình lắc đầu thở dài: “Em cũng thấy em giỏi thật, dù có say mê man, nhưng, em đã mặc như thế, sạch sẽ trơn tru, mùi thơm ngào ngạt, cả người cả thịt đều đưa đến bên miệng anh ấy, anh ấy cũng không nếm thử một chút, thậm chí còn không liếm một cái! Em có tệ đến vậy sao?”

“Khụ khụ khụ, thật ra, bình thường mà nói, đối mặt với người phụ nữ mình thích chủ động ôm ấp, là đàn ông thì sao có thể từ chối được.”

“Đúng rồi, chính là vậy, anh Chu Nghi chẳng lẽ thật sự… không được sao?” Hoa Tình nói rồi, lại không khỏi tự hỏi mình có phải thật sự không có sức hấp dẫn hay không?

“Ha ha ha, nhưng mà, đàn ông bình thường nếu thật sự thương tiếc con gái, thì không thể nào đối với cô gái say rượu mà làm như vậy, đây là sự bất kính với con gái, cũng là biểu hiện không có trách nhiệm. Chu Nghi cậu ấy, rất nhiều lúc, mọi người đều không đoán được cậu ta đang nghĩ gì, nhưng phẩm chất vẫn tốt.”

“Chị Tô Cẩm, chị mau giúp em nghĩ cách đi, rốt cuộc phải làm sao mới có thể làm cho anh Chu Nghi say rượu chứ? Em nhất định sẽ chịu trách nhiệm với anh ấy!”

“Ha ha, chị nghĩ, em không cần phải vội vàng như vậy, Chu Nghi sớm muộn gì cũng bị em chinh phục. Cũng không phải, thật ra anh ấy đã bị em chinh phục rồi, chỉ là cứng miệng mà thôi.”

“Chị cũng nghĩ vậy sao? Em cũng thấy anh Chu Nghi là cứng miệng!”

Tô Cẩm cười nhẹ, “Đúng vậy.”

Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Hoa Tình cầm điện thoại lên, thấy một dãy số điện thoại lạ.

“Alo, xin chào, xin hỏi đây có phải là Hoa Tình không?”

“Đúng, là tôi. Anh là ai?”

“Ồ, đây là hàng mà anh Chu Nghi đặt, phiền cô ra nhận giúp, tôi đang ở trước cửa nhà.”

“Cửa nhà anh Chu Nghi?”

“Đúng đúng đúng.”

“Được rồi, tôi ra ngay.”

Hoa Tình nói lời tạm biệt với Tô Cẩm rồi lập tức chạy về nhà Chu Nghi, thấy người giao hàng một tay ôm một con gấu bông màu nâu cao đến nửa người, một tay cầm một bó bóng bay màu hồng đang đứng ở cửa.

Editor: Kites

Nguồn: Tấn Giang