Tòa nhà thương mại cao cấp và các mặt hàng xa xỉ xung quanh được trang trí vô cùng lộng lẫy.
Phòng triển lãm rộng rãi và tinh xảo được thắp sáng rực rỡ, lộ ra một vẻ kiêu ngạo lạnh lùng, như đang ám chỉ“người nghèo không nên đến gần”, nhưng lại khiến nhiều người đổ xô đến đó hơn, đắm mình trong bữa tiệc của những h@m muốn vật chất.
Diệp Hàm nói một tiếng cảm ơn, sau đó mở cửa bước xuống xe.
Một chiếc Porsche chạy qua, theo sát là một chiếc Mercedes-Benz S-Class, tài xế bật đèn xi nhan rồi nhanh chóng quay đầu xe rời khỏi nơi không phù hợp này.
Diệp Hàm rất ít khi tới con phố này.
So với mức tiêu dùng bình quân hàng triệu, chục triệu ở đây, một sinh viên đại học phải tự kiếm tiền sinh hoạt như cô đúng là có phần không được phù hợp cho lắm.
Lần gần nhất cô đến đây là để dự tiệc sinh nhật của một người bạn cùng phòng.
9 giờ 46 phút, Diệp Hàm bước vào một quầy có nhãn hiệu T và chọn một chiếc vòng tay trong vòng 3 phút.
Diệp Hàm nhớ Trình Mộng Đình khá ưng một mẫu vòng vàng hồng 18K đính kim cương.
Lúc mới ra mắt rõ ràng là cô ấy rất thích, nhưng mấy tháng đầu giá thành của nó lại quá cao, do dự hồi lâu cuối cùng vẫn quyết định không mua.
Tuy nhiên, dựa trên sự hiểu biết của cô về Trình Mộng Đình, có thể là vào thời điểm lần sau khi cô ấy đi mua sắm, nhìn thấy thứ này chắc chắn là sẽ mua.
Rốt cuộc thì ngàn vàng cũng chẳng mua được thứ chính bản thân mình thích.
“Kiểu này đi, size M.
”Diệp Hàm so sánh với cổ tay của mình, dưới ánh đèn, sự kết hợp giữa màu vàng hồng và ngọc bích hồng nhạt khiến làn da của cô vốn đã trắng lại càng trắng sáng hơn.
Chiếc vòng đeo trên cổ tay mảnh khảnh, màu sắc tương phản sắc nét, thiết kế tuy đơn giản nhưng lại sang trọng, có vẻ đẹp tự nhiên và giản dị.
Chị gái ở quầy không khỏi liếc nhìn cô lần nữa, sau đó dẫn Diệp Hàm đến quầy thu ngân để thanh toán.
Tổng chi phí là 29300.
Diệp Hàm không khỏi cảm thấy may mắn khi nhận được việc làm ở vườn bách thảo, nếu không với số tiền tiết kiệm hiện tại của cô, chắc chắn sẽ phải thắt eo buộc bụng để mua được chiếc vòng này.
Có tiền thật tốt…*Cùng lúc đó, một chiếc Bentley phiên bản dài chậm rãi dừng lại ở chỗ bóng râm, như thể là cố tình tránh né đám đông, thể hiện sự trầm lặng và khiêm tốn.
"Tổng giám đốc Phó, tôi đi lấy chiếc vòng phỉ thúy do phu nhân đặt làm, anh chờ tôi một lát.
”“Ừm.
”Phó Vân Trạch trầm giọng đáp lại.
Anh cau mày lại, không thoải mái mà day day vào huyệt Thái Dương.
Không biết tại sao, anh luôn cảm thấy gần đây cơn đau đầu của anh hình như có dấu hiệu trầm trọng hơn, cảm giác khó chịu bực bội trong lòng càng ngày càng tăng, như bị một cây kim không ngừng đâm vào dây thần kinh mẫn cảm, buổi tối cũng sẽ thỉnh thoảng rơi vào trạng thái mất ngủ.
Có điều, trong mắt người ngoài, anh vẫn là vị Thái Tử cao quý của Phó thị.
Tài xế trộm liếc nhìn về phía sau, liền bị ánh mắt không mang theo tình cảm của anh đảo qua, ông ấy không khỏi rùng mình một cái, lập tức thu hồi ánh mắt.
“Mở cửa sổ ra.
”Anh giơ tay nới lỏng cà vạt, nhắm mắt dựa lưng vào ghế, những đường gợn sóng mịn màng của chiếc áo sơ mi được cắt may khéo léo phập phồng theo hơi thở của anh.
“Vâng, Tổng giám đốc Phó.
”Tài xế tắt đèn và hạ cửa sổ xuống để không khí trong lành tràn vào.
.