Vùng Đất Vô Hình

Chương 106: 106: Đêm Trở Gió Phần 1





Minh Dũng đưa cho Hoàng Thanh một chiếc khăn bông dày để lau mồ hôi, giọng y cứ đều đều: “Thế nhưng khi đối mặt với một linh hồn ở đẳng cấp cao như thế, chỉ cần chịu đựng, chúng ta sẽ thu hoạch được lợi ích rất lớn.

Tướng quân có bao giờ nghe được một thứ gọi là công đức?”
Hoàng Thanh gật đầu.

Trong một lần đánh giết người tu đạo, hắn có thu được một quyển sách.

Trước khi giao nộp lại cho phủ nha, hắn có đọc qua.

Nói về công đức, thứ này rất có ích với người tu đạo, thậm chí với cả người luyện võ không biết cách để sử dụng.

Minh Dũng tiếp tục giải thích: “Bần đạo nghe nói tướng quân từng đối mặt với nó một lần.

Có phải sau khi tỉnh dậy ngài cảm thấy trở nên mạnh mẽ hơn nhiều? Và các vết thươn cũng phục hồi rất nhanh chóng.”
Hoàng Thanh tiếp tục cắn răng lau mồ hôi trên mặt, chỉ có cái đầu hơi gật gật ra hiệu đồng ý.

Lúc này quần áo của hắn đã ướt đẫm, dính sát vào cơ thể, khiến những múi cơ trên ngực trên tay nổi lên.

Minh Dũng vừa nhìn về phía cánh cửa, nơi mà Tru Tiên Trảm Tà Song Phù Đao đạo trưởng vẫn đang hì hục phá giải phép cấm cửa của con quỷ trong trang viên, vừa giải thích cho Hoàng Thanh: “Trong cuốn Tu Đạo Lục của Kim Thiền chân nhân có nói: Sinh tử có thể kích thích tiềm năng trong cơ thể con người, nhưng cũng sẽ làm cho con người ta suy yếu trong một khoảng thời gian dài sau đó.

Đó là khi những thứ căn bản nhất của cơ thể bị mất đi và phải bổ sung rất nhiều để phục hồi qua ăn uống, qua hít thở.


Ngược lại, nếu kích thích đến tiềm năng của linh hồn, thì cơ thể con người có thể phục hồi rất nhanh chóng.

Đó là bởi vì thông qua linh hồn, mỗi một khắc, con người đều có thể dễ dàng hấp thu năng lượng từ trời đất để bổ sung cho những thứ đã mất.”
“Theo Kim Thiền chân nhân công đức chính là việc hấp thu năng lượng từ trời đất.

Thông thường muốn có một năm công đức thì người tu đạo phải hấp thu suốt một năm.

Tuy nhiên cũng có những cách khác khiến quá trình này trở nên nhanh chóng.

Chẳng hạn như việc đối mặt với những linh hồn tà ác mạnh mẽ, khiến linh hồn chúng ta tự động chống lại.

Trong thời gian ngắn chúng ta sẽ bị kích thích và thu thập một số lượng lớn năng lượng của trời đất, thậm chí đến vài chục năm công đức chỉ trong một cái hơi thở.”
Minh Dũng bất chợt thở dài.

“Nhưng không phải ai cũng có thể làm được.

Việc chịu đựng áp lực từ những linh hồn mạnh mẽ khác khiến người ta rất dễ đổ vỡ.

Hầu như những người bình thường đối mặt với ma quỷ thường là phát điên, hoặc trở nên ngu ngốc, thậm chí dễ dàng bị ma quỷ thao túng.

Vì thế giới trừ tà rất khó tìm kiếm truyền nhân và cứ lụi tàn dần.”
Lúc này cuối cùng Tru Tiên Trảm Tà Song Phù Đao đạo trưởng đã phá vỡ phép thuật của con quỷ.

Hai cánh cửa gỗ nặng nề từ từ mở ra, gợi nên tiếng ken két như hai mảnh sắt cọ lên nhau, khiến tai Hoàng Thanh đau nhói.

Từ bên trong bóng tối, một làn gió lạnh thổi ra khiến những ngọn đuốc trên tay mọi người tắt ngấm.

Vì đã chuẩn bị từ trước, tất cả vội vàng đốt đuốc lên lại, nhưng ngọn gió dường như cứ quanh quẩn trên không khiến lửa cháy chập chà chập chờn.

Tru Tiên Trảm Tà Song Phù Đao đạo trưởng thấy vậy liền vứt hẳn cây đuốc trên tay xuống đất, hừ lạnh một tiếng.

Hoàng Thanh không để ý ông ta làm thế nào nhưng chỉ trong giây lát, một lá bùa trong tay ông bừng sáng lên, soi rõ tất cả không gian xung quan.

“ Đây là Thái Dương phù, một loại bùa chuyên hấp thu ánh sáng mặt trời.

Chúng rất đắt giá.” Minh Dũng giải thích cho Hoàng Thanh.


Lúc này Tru Tiên Trảm Tà Song Phù Đao đạo trưởng đã bắt đầu bước lên bậc tam cấp để vào trong cánh cửa.

Lúc này, trong khu vườn tối tăm, cây cối bắt đầu kêu lên ồ ồ như có bão đi qua.

Sau khi bốn người kia đã đi vào, Minh Dũng đạo trưởng nhấc chiếc xe lăn của Hoàng Thanh theo.

Qua cái cổng gỗ, Hoàng Thanh bỗng thấy áp lực trên người dường như biến mất.

Thay vào đó là cảm giác cực kỳ trống rỗng, khô khan và khó chịu như trong một cái lò nung mà người ta rút hết không khí.

Tiếng ồ ồ của đám cây cũng càng lúc càng lớn, lá bùa Thái Dương phù trên tay Tru Tiên Trảm Tà Song Phù Đao đạo trưởng bắt đầu cũng nhấp nháy như những ngọn đuốc bên ngoài.

Tru Tiên Trảm Tà Song Phù Đao đạo trưởng lại hừ một tiếng, quát lớn: “Giả thần giả quỷ.” Nói rồi ông ta rút đao, vung lên.

Hoàng Thanh cảm giác như từ thanh đao đó, vô số lưỡi đao bay ra ngoài.

Chỉ trong chốc lát, tiếng cây đổ rào rào vang lên.

Dường như đạo trưởng vừa chặt hết cây cối trong vườn.

Tiếng động ồ ồ của cây cối biến mất, thay vào đó là tiếng ken két, xèn xẹt như đao chạm vào nhau.

Thái Dương phù dường như cũng biến mất.

Tất cả xung quanh Hoàng Thanh liền chìm vào bóng tối.

Trước khi ánh sáng rời đi, Hoàng Thanh có nghe tiếng của Minh Dũng truyền vào trong tai: “Đừng tin tưởng bất cứ ai cả!” sau đấy hắn cảm giác có một lá bùa dán vào sau gáy của mình.


Minh Dũng đạo trưởng mất hút trong bóng tối bỏ lại Hoàng Thanh ngồi trên xe lăn một mình.

Hắn cũng không sợ hãi, tay trái đã rút đao ra khỏi vỏ, thủ thế trước ngực.

Hắn chờ đợi một cái kết cục cho chính mình, chờ đợi một đao cuối cùng trong đời.

Trong bóng tối, Hoàng Thanh hít vào thở ra nhè nhẹ, cánh tay trái cầm đao luôn trong sẵn sàng để vung ra.

Lúc này hắn cứ như một con hổ rình mồi, bình thản nhưng đầy dữ tợn.

Thế nhưng dường như quỷ dữ đang cười nhạo Hoàng Thanh, một lúc lâu sau cũng không có gì xuất hiện cả.

Chỉ có những tiếng thở nhẹ vang vọng trong đêm.

Bất đắc dĩ, Hoàng Thanh đành dùng đao cắt đứt dây vải treo trên cánh tay phải.

Cánh tay gãy thả xuống va vào thành chiếc xe lăn khiến hắn đau đớn.