Vào ban đêm, tin tức như mọc cánh bay đi khắp nơi.
Tòa nhà thí nghiệm của trường Đại học D là nơi đầu tiên phát hiện ra cổng cơ sở dữ liệu[1] đã được kết nối lại, lập tức khẩn trương tiến hành công tác khôi phục dữ liệu, đồng thời thông báo vấn đề liên quan đến các phòng thí nghiệm lớn.
Tuy nhiên, các giáo sư trong nhóm chat nhỏ đều hỏi: [Khắc phục bằng cách nào vậy? Không phải ban ngày còn nói tình hình rất bi quan sao?]
Quản trị viên chỉ có thể trầm ngâm một lúc, rồi đáp:
[Thượng đế hiển linh.]
Mọi người: “…” Cạn lời.
Quản trị viên cũng đồng thời thông báo cho các chuyên gia kỹ thuật của SA.
Tin tức vừa đến, các chuyên gia ban đầu đều ngạc nhiên, sau đó là vui mừng, rồi nhanh chóng tụ tập lại với vẻ mặt háo hức.
“Chuyện gì vậy, đã tìm ra cách giải quyết rồi sao?”
“Là người của chúng ta, hay là của M, hay là lũ ngốc ở phía Bắc đã thực sự tìm ra giải pháp?”
“Thủ pháp âm thầm lặng lẽ như vậy, chắc là cao thủ ẩn dân rồi.”
“Khả năng không cao, nhân tài kỹ thuật tầm cỡ đó mà ẩn dân thì không thể nào vô danh được, tuyệt đối không thể nào.”
“Thị trường Bitcoin vẫn chưa khôi phục, ai có thể tìm ra tác giả virus chứ?”
“Mọi người đừng cãi nhau nữa, trước tiên hãy để bên trường Đại học D gửi toàn bộ nhật ký hệ thống[2] sang đây đã.”
…
Trong số đó, có một người đàn ông đội mũ da, đeo bảng tên “Cố vấn an ninh mạng”, cầm bản báo cáo fax, lặng lẽ rời khỏi đám đông, bước nhanh đến bệnh viện quân đội bên cạnh.
Trong phòng bệnh lúc nửa đêm.
Mục Giang Thiên đang ngồi dựa vào thành giường, đeo kính lão, cúi đầu nhìn chiếc máy tính bảng trên tay, đang đọc một bài luận văn mới.
Trên mu bàn tay nhăn nheo của ông đang được truyền dịch.
Lúc này, người đàn ông bước nhanh vào, khẽ nói: “Thầy, trường Đại học D đã mở khóa được rồi, hôm nay thầy có thể nghỉ ngơi sớm một chút. Bài luận văn này, ngày mai xem cũng được mà.”
Ông ta cởi mũ ra, lộ ra mái tóc bạc phơ, hóa ra chính là người đàn ông đã tình cờ gặp Thời Dạ ở thư viện hôm qua.
Mục Giang Thiên nhìn thấy ông ta, liền cười nói: “Cảnh Thụ đến rồi à. Thầy mới xem được hai phút, chỉ hai phút thôi.” Ngón tay ông run rẩy mạnh, sờ sờ gọng kính.
Dư Cảnh Thụ thấy vậy, bước tới tháo kính giúp ông, lo lắng nói: “Khối u của thầy ngày càng nghiêm trọng, đã ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt bình thường rồi, thực sự cần phải có người chăm sóc.”
Mục Giang Thiên khẽ thở dài, nói: “Thầy già rồi, mọi người muốn đưa thầy vào viện dưỡng lão, thuê người chăm sóc… Vậy A Dạ thì sao? Ai sẽ chăm sóc A Dạ đây?”
Căn phòng im lặng một lúc.
Dư Cảnh Thụ nói: “Thầy đang nói đến cậu bé mà sư huynh đã nhận nuôi, A Dạ sao?”
Mục Giang Thiên đột nhiên đập mạnh tay xuống giường, giận dữ nói: “Không được phép gọi hắn ta là ‘sư huynh’! Hắn ta là kẻ có tội! Thầy chưa bao giờ dạy dỗ một tên súc sinh như vậy!”
Dư Cảnh Thụ vội vàng đứng dậy xoa xoa lưng cho ông: “Thầy bình tĩnh, bình tĩnh, là em lỡ lời. Thầy đừng lo lắng cho Thời Dạ nữa, bây giờ thầy còn phải nằm viện mấy hôm. Em sẽ đến trường thăm Thời Dạ, cũng có thể đến nhà chăm sóc thầy, thầy cứ yên tâm đi.”
Mục Giang Thiên thở phào hai cái, mới bình tĩnh lại được, cười khổ nói: “Đứa trẻ ấy, đáng lẽ phải được sống một cuộc sống bình thường, đều bị tên súc sinh kia hại, haiz! Thầy có lỗi với nó, cũng có lỗi với đất nước…”
Dư Cảnh Thụ chỉnh lại gối cho ông, lại nói: “Thầy đừng nghĩ đến chuyện buồn nữa. Mấy hôm trước Thời Dạ đạt giải nhất Bông Sen Vàng, thầy không phải vui lắm sao? Cứ nói đi nói lại khiến tai em sắp mọc kén rồi đây này!”
Nghe ông ta nói vậy, Mục Giang Thiên lại không nhịn được cười, nói: “Cũng may, mấy năm nay A Dạ cũng khá hơn một chút, vẫn không thể uống thuốc, nhưng đã chịu nghe thầy nói chuyện rồi. Mấy hôm trước thầy đã bảo nó đến phòng tư vấn của trường…”
Dư Cảnh Thụ hỏi: “Phòng tư vấn tâm lý của trường Đại học D sao?”
Mục Giang Thiên nói: “Ừ, đứa trẻ ấy, không thể nào sắp xếp cho nó được, phải tự nó muốn đi thì nó mới chịu đi. Hôm qua thầy đã nhờ người gửi hồ sơ đến phòng tư vấn rồi, hy vọng môi trường trong sạch ở trường Đại học D có thể khiến tâm trạng A Dạ tốt hơn…”
Cứ nhắc đến Thời Dạ, Mục Giang Thiên lại nói chuyện không ngừng.
Dư Cảnh Thụ mỉm cười lắng nghe một lúc, thi thoảng lại gật đầu, cuối cùng liếc nhìn đồng hồ trên tay, nói: “Thầy, đã muộn rồi, ngày mai em lại đến thăm thầy.”
Ông ta đắp chăn cho Mục Giang Thiên, kiểm tra lại bình truyền dịch, sau đó lật xem hồ sơ khám bệnh hôm nay, xác nhận mọi thứ đều ổn, rồi mới rón rén bước ra ngoài.
Vừa bước ra ngoài, ông ta thấy điện thoại cứ liên tục sáng lên, tin nhắn như muốn nổ tung:
[Sếp ơi! Khẩn! Về ngay!]
[Trường Đại học D đã mở khóa được rồi, bên trường Đại học B và trường Đại học T cũng vậy, chúng ta nhận được rất nhiều tin tức!]
[“Chìa khóa” của virus Badguy đột nhiên được phân phát trên diện rộng!]
[Hệ thống xác nhận hiện tại đã có ít nhất 1500 máy tính được mở khóa!!! Trong đó có 2 máy cấp quan trọng!! Nghe nói là do một hacker có nickname là ‘Chúa’ làm!]
Dư Cảnh Thụ: “?”
Dư Cảnh Thụ: [Trong nước không có ai như vậy đâu nhỉ.]
Thành viên trong nhóm: [Em đã hỏi hết một vòng rồi, hình như các bậc tiền bối cũng không ai biết nhân vật nào lợi hại như vậy. Nhưng mà bọn em đã kiểm tra cơ sở dữ liệu hacker trong nước rồi, trong số 21 ID hacker có chứa từ ‘GOD’, hiện tại đang cho người điều tra từng người một…]
Dư Cảnh Thụ: [Tin tức từ đâu ra?]
Thành viên trong nhóm: [Trường Đại học D, nơi đầu tiên được mở khóa.]
Dư Cảnh Thụ: [Được rồi, mọi người tiếp tục điều tra đi, tôi sẽ đến trường Đại học D xem thử.]
Trên đường đi, điện thoại của ông ta lại sáng lên vài lần, là tin nhắn của thành viên trong nhóm và thông báo tự động của vài trang web lớn.
Tin tức virus tống tiền đột nhiên được mở khóa đã gây bão trên mạng xã hội!
[Thiên Định Technology: Gần đây, một loại virus có tên là Badguy đã lây lan trên diện rộng thông qua mạng riêng ảo[3], các phần mềm diệt virus thông thường đều vô hiệu…]
[Chuyện thị trường tiền ảo 123: #Virus Badguy đột nhiên được mở khóa# Theo nguồn tin đáng tin cậy, virus tống tiền đã bắt đầu được mở khóa vào đêm qua, sinh viên trường Đại học D đã xác nhận điều này…]
[Kênh hacker thực tế: Tại sao virus Badguy lại đột nhiên được mở khóa trong thời điểm nó đang hoạt động mạnh nhất! Là một cao thủ ẩn dân không muốn tiết lộ danh tính, hay là tổ chức cấp cao của M đã ra tay; nhiều người đã cung cấp thông tin cho cơ quan chức năng để nhận thưởng, liệu tác giả virus đã bị bắt chưa?]
Lúc virus tống tiền mới bắt đầu lây lan chậm, người bình thường vẫn chưa biết đến sức mạnh của nó, rất ít người quan tâm.
Nhưng đến nay đã được khoảng ba tuần, số thiết bị bị nhiễm trên toàn cầu đã vượt mốc 300.000, cái tên “Badguy” vang lên như thần chết trên mạng Internet, ai cũng có thể nói vanh vách về nó.
Tin tức mở khóa được lan truyền từ nửa đêm ở Hoa Quốc, nhưng lại gây bão trên mạng xã hội của M vào buổi chiều.
Người dân yêu cầu chính phủ M đưa ra lời giải thích: “Hiện tại đang tiến hành điều tra” là như thế nào, “Chúng tôi có giải pháp tốt nhất” là như thế nào?
Người M luôn tự hào về trình độ khoa học công nghệ mạng của mình, đến giờ vẫn chưa giải quyết được virus tống tiền, để mặc cho một số doanh nghiệp của họ mỗi ngày phải chịu thiệt hại hàng triệu USD!
Bây giờ Hoa Quốc lại là nước đầu tiên mở khóa được, điều này khiến họ cảm thấy mất mặt.
Thậm chí đã có người giơ biển “M vô năng” đi biểu tình trên đường phố.
Dưới áp lực, cơ quan an ninh M đã nhanh chóng đăng thông báo trên trang web chính thức, cho biết:
Họ đã xác định được tác giả của virus tống tiền là Barrie (bên cạnh là ảnh chứng minh thư của hắn ta), nhưng trong quá trình bắt giữ đã để hắn ta trốn thoát. Lý do virus tống tiền vẫn chưa được mở khóa là vì Barrie đã phá hủy thiết bị của mình, và máy chủ điều khiển “chìa khóa” virus hiện đã rơi vào tay một hacker khác, hiện tại họ đang tiếp tục truy tìm dấu vết của hacker mới…
Thông báo vừa được đăng lên, sáng hôm sau, cộng đồng hacker Hoa Quốc vui mừng hớn hở.
xyzabc123 vừa thức dậy đã nhìn thấy thông báo, không nhịn được cười phun nước ra, vội vàng lên diễn đàn Hoa Hạ.
Trong nhóm chat quản trị viên của họ, mọi người đều đang chế giễu không thương tiếc.
[Ha ha ha ha ha nói phét không ngại ngùng gì cả, toàn nói là đã chiêu mộ được hacker giỏi nhất, giỏi nhì, giỏi ba thế giới, có ích lợi gì chứ, xác định được người rồi mà còn không bắt được!]
[Cười chết mất, mấy hôm trước còn khoe khoang về tiến độ giải mã của họ cơ mà? Kết quả sáng nay thức dậy thì thấy máy tính ở Hoa Quốc đã được mở khóa gần hết rồi, bên kia vẫn đang loay hoay trong biển lửa, chờ ông trùm nào đó đăng bài trên Facebook thôi, buồn cười quá.jpg]
[Giỏi quá đi, rốt cuộc là ai đã mở khóa vậy? Mở khóa bằng cách nào thế?]
[Trời ơi, chúng ta đang vắt óc suy nghĩ xem làm thế nào để mở khóa tệp, làm thế nào để ngăn chặn virus, vậy mà người ta lại âm thầm giết chết nguồn gốc của virus!! Đây chính là khoảng cách về trình độ đấy các ông anh em ạ.]
[Không biết tại sao, nhưng mà cảm thấy sướng vãi.]
xyzabc123 vui mừng khôn xiết, không nhịn được mở hộp thư cá nhân, gửi tin mừng này cho từng người một.
Nhìn thấy hộp thoại với Signale vẫn dừng lại ở câu “Sắp xong” kia, xyzabc123 lại cười.
[xyzabc123: Sếp ơi, anh xong việc chưa? Chuyện về virus tống tiền đấy, đêm qua đã có cao nhân ra tay giải quyết rồi! Tác giả virus đã bị bắt, nếu nhanh thì hôm nay cơ quan chức năng sẽ tung ra phần mềm diệt virus chuyên dụng.]
Cậu ta lăn lộn trên giường, chờ đợi một lúc lâu, nhưng vẫn không thấy hồi âm, cũng không nghĩ ngợi gì nữa.
Một lúc sau, xyzabc123 thức dậy đi đánh răng, vừa đánh răng vừa nghe tin tức trên điện thoại, vẫn còn đang vui vẻ.
Trên điện thoại vang lên giọng phát thanh viên: “… Thông qua một phương thức công nghệ cao, M đã khôi phục thành công hình ảnh màn hình máy tính của tác giả virus tống tiền Barrie vào thời điểm bị khóa. Các chuyên gia giải thích, người đã xâm nhập vào máy tính của Barrie và mở khóa cho phần lớn thiết bị bị nhiễm virus ở Hoa Quốc chính là một hacker nổi tiếng khác, Signale–“
“Phụt!!!!”
xyzabc123 phun hết cả kem đánh răng ra ngoài, dính đầy gương.
[1] Cổng cơ sở dữ liệu: Là một số cổng logic được sử dụng để kết nối và giao tiếp với cơ sở dữ liệu.
[2] Nhật ký hệ thống: Là một tệp tin hoặc một tập hợp các tệp tin ghi lại các sự kiện xảy ra trong một hệ điều hành hoặc một ứng dụng phần mềm.
[3] Mạng riêng ảo (VPN): Là một mạng riêng được thiết lập trên một mạng công cộng, cho phép người dùng gửi và nhận dữ liệu trên mạng công cộng như thể thiết bị của họ được kết nối trực tiếp với mạng riêng.