Vũ Vương

Chương 713: Huyết Linh Kiếm Độn




- Ngươi. . . Ngươi lại cũng bắt cả Khúc Kiên?

Mắt thấy Khúc Kiên biến mất, mà Hồi Phong Kiếm Cương của mình lại bị Cửu Long Lôi Vương Đao của Mộ Hàn phá giải, Bạch Đạo Tử trong lòng kinh ngạc sợ hãi đan xen.

Sau khi đã chứng kiến tình cảnh Mộ Hàn và Long Thụ đánh nhau, Bạch Đạo Tử liền đoán được, mặc dù chính mình và Khúc Kiên liên thủ thì chặn đánh giết chết Mộ Hàn cũng phải phí một phen công phu. Thế nhưng cuối cùng tình hình chiến đấu đã phát triển hoàn toàn ra ngoài dự liệu của lão. Đến cuối cùng chẳng những không thể thành công, ngược lại ngay cả Khúc Kiên đều cũng bị bắt.

Không có Khúc Kiên chi viện, lão một cây chẳng chống vững nhà, chỉ sợ không phải đối thủ của Mộ Hàn.

Chỉ một thoáng, dưới đáy lòng Bạch Đạo Tử nổi lên ý định rút lui mãnh liệt. Mặc dù cách làm như vậy khiến cho lão như cường giả Dương Hồ Cảnh độc bá một phương tại Pháp La Thiên Vực cảm thấy cực kì bị đè nén lăng nhục. Nhưng lão phi thường rõ ràng, nếu như chính mình tiếp tục chống đỡ nữa, rất có thể sẽ đi vào rập khuôn theo Long Thụ và Khúc Kiên.

- Vèo!

Chỉ trong tích tắc, Bạch Đạo Tử liền biến ý nghĩ của chính mình thành hành động. Thân hình vừa chuyển, liền điều động chân nguyên còn sót lại trong cơ thể nhằm hướng xa xa mà bắn nhanh đi. . .

. . .

- Khúc Kiên biến mất?

Ở cách hai ngàn dặm, trong mắt nhung Tuyết Thần Sơn Chủ Cơ Lộ toát ra vẻ kinh hãi.

Tuy nói trước đây đã sớm phán đoán ra Long Thụ là bị Mộ Hàn bắt, nhưng dù sao không phải đích thân thấy. Cho nên sau khi kinh ngạc qua đi liền nhanh chóng khôi phục bình tĩnh. Nhưng lúc này tâm thần rõ ràng nắm bắt được cả quá trình Khúc Kiên bị Mộ Hàn bắt sống, làm cho tâm thần Cơ Lộ lập tức bắt đầu dao động kịch liệt.

Đối với Khúc Kiên, Cơ Lộ thập phần hiểu rõ.

Tu vi cảnh giới của Khúc Kiên mặc dù hơi thấp so với nàng, thế nhưng lai lịch của hắn lại rất lớn. Hắn là em ruột của một vị phó Tông chủ Bảo Tiên Thiên Vực Thiên Vũ Tông. Lúc này mới có thể trở thành Vực Chủ của chỗ Trung Thiên Vực Thế Giới như Pháp La Thiên Vực này. Tu sĩ cảnh giới Linh Trì hẳn là đã biết lai lịch Khúc Kiên, không nghĩ tới hắn lại vẫn dám động thủ.

Từ đó có thể thấy được, tu sĩ cảnh giới Linh Trì có lai lịch cũng không đơn giản.

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, Cơ Lộ hít vào một hơi thật sâu, đúng là không hề đi tới nữa, để tránh khiến cho tu sĩ cảnh giới Linh Trì phía trước kia phát sinh hiểu lầm, có hại cho bản thân.

. . .

- Mộ Hàn kia, làm sao lại trở nên cường đại như vậy !

Đang lúc hăng hái phóng đi, bốn người Lâm Ngọc Bạch và Phùng Thịnh cũng là trợn mắt cứng lưỡi. Thân hình bỗng nhiên ngừng phắt mà dừng lại ở trên không trung.

Hai cường giả Dương Hồ Cảnh vây công một tu sĩ cảnh giới Linh Trì, chẳng những không chiến thắng nổi, ngược lại còn bị đối phương bắt một người. Thế này cũng quá làm cho người khác rung động .

- Chỗ mà bọn họ ban đầu giao chiến, còn có khí tức của 'Viêm Long Đạo chủ' Long Thụ, chẳng lẽ hắn đã sớm bị Mộ Hàn bắt đi ?

Chỉ chốc lát sau đó, Lâm Ngọc Bạch đột nhiên nói đầy kinh ngạc.

Hắn đã sớm cảm ứng được khí tức Long Thụ lưu lại ở trên không trung. Cũng biết khí tức kia sau này biến mất, hắn vốn tưởng rằng là bởi vì duyên cớ đặc thù gì đó nên đã sớm rời đi. Cho nên hắn cũng không hề suy nghĩ sâu xa. Nhưng hiện tại sau khi phát hiện Khúc Kiên bị bắt, hắn mới mãnh liệt ý thức được có hơi không ổn.

Có lẽ, Long Thụ không phải đã rời khỏi chiến trường, mà chính là trước Khúc Kiên một bước thì đã bị Mộ Hàn bắt nhốt vào Tâm Cung!

Nếu mà thực sự là như vậy, thực lực của Mộ Hàn cũng không tránh khỏi quá mức khủng bố.

- Ba cường giả Dương Hồ Cảnh vây công Linh Trì Tam Trọng Thiên Mộ Hàn, lại bị hắn liên tiếp bắt hai người?

Nam nhân áo đỏ kia vẻ sợ hãi cả kinh.

- Phỏng đoán không phải hai người , mà là ba người!

Phùng Thịnh đột nhiên bất thình lình nói tiếp lời.

- Chúng ta đây có đi hay là không?

Nam nhân đầu bóng lưỡng hơi có chút chần chờ mà hỏi. Bắt được Mộ Hàn thù lao mặc dù sẽ vô cùng hậu hĩnh, nhưng nếu cần phải là ngay cả mạng nhỏ của mình đều không giữ được, thì thù lao dẫu hậu hĩnh đi nữa lại có ích lợi gì? Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc. Ba người hai mặt nhìn nhau, nhanh chóng trao đổi ánh mắt với nhau. Rồi tất cả đều trở nên bắt đầu có hơi do dự .

Lâm Ngọc Bạch cũng là sắc mặt nóng lạnh thất thường, giống như đang không ngừng so đo lợi hại trong đó.

- Đi! Tại sao lại không đi?

Không được bao lâu sau, Lâm Ngọc Bạch liền kiên quyết cắn răng một cái

- Mộ Hàn kia coi như cường thịnh hơn đi chăng nữa, rốt cuộc cũng chỉ là tu sĩ cảnh giới Linh Trì. Sau khi kịch chiến với Long Thụ, Khúc Kiên, Bạch Đạo Tử, coi như cuối cùng chiến thắng thì bản thân cũng tất sẽ có hao tổn thật lớn. Chúng ta bốn người cùng nhau xuất thủ, hắn nhất định chắp cánh khó thoát! Hơn nữa, ta từng vừa vặn gặp may thu được bốn miếng 'Thiên Diễn Thần Phù'. Vừa lúc một người một quả, chỉ cần trong thời gian cực kì ngắn ngủi liền xuyên qua ba ngàn dặm không gian. Cho dù cuối cùng xuất hiện biến cố gì, chúng ta vận dụng 'Thiên Diễn Thần Phù' thì thoát thân có lẽ không có vấn đề.

- Thật tốt quá!

Nghe được bốn chữ Thiên Diễn Thần Phù này, sắc mặt bọn người Phùng Thịnh lộ vẻ vui mừng. Bốn người lại lần nữa hóa thành từng đạo điện quang, bắn nhanh đi về phía trước.

. . .

- Bạch Đạo Tử, nếu đã đến đây, vậy thì cũng đừng nghĩ đến chạy nữa!

Thấy Bạch Đạo Tử lui bước, Mộ Hàn cũng là cất tiếng cười to.

Tuân theo ý niệm, Động Huyền Thiên Hồn Thai, Huyền Vũ Bội, Thất Tinh Kim Tiễn cùng với Cửu Long Lôi Vương Đao kia liền chia nhau từ bốn phương hướng, nhằm vào Bạch Đạo Tử mà gào thét lao đi. Ba món Đạo Khí siêu phẩm, một kiện Thánh Phẩm Đạo Khí cùng bộc phát ra kình khí ngập trời, giống như phải nện cho hắn thành phấn vụn.

Cơ hồ cùng thời khắc đó, một khối gồm năm chủng loại lực lượng trình độ cao nhất bỗng nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Bạch Đạo Tử. Đúng là nó che khuất bầu trời, mà bảy trăm sáu mươi chín đạo Anh Lôi thì lại lần nữa ngưng tụ thành một quả lôi điện sấm chớp tím biếc thật lớn đang dần hiện ra ở phía dưới Bạch Đạo Tử , đám mây tím chiếu rọi thiên địa.

Đây đã là lần thứ ba Mộ Hàn thi triển Anh Lôi Tịnh Thế Chú.

Trên có lực lượng trình độ cao nhất, dưới có lôi điện sấm chớp, trước có tả hữu có Đạo Khí siêu phẩm và Thánh Phẩm Đạo Khí. . . Giờ phút này, Bạch Đạo Tử đã là đích thực trời cao không đường, độn thổ không cửa.

Bạch Đạo Tử hiển nhiên cũng ý thức được hoàn cảnh của mình, sắc mặt run sợ đại biến.

- Tiểu hỗn đản, lão hủ liều mạng với ngươi!

Một tâm tình kinh hoảng từ dưới đáy lòng chậm chạp lan tới, Bạch Đạo Tử há miệng gầm rú dữ dội một tiếng. Thân hình vừa mới trở lại bình thường không lâu liền nhanh chóng khô quắt đi. Huyết dịch trong cơ thể tựa hồ toàn bộ chảy vào đến trường kiếm trong tay. Sau một khắc, trên thân trường kiếm kia liền trở nên đỏ sẫm như máu.

- Ông ông! Ông ông! Ông ông!

Một tiếng rung chuyển mạnh mẽ, khí tức đỏ rực từ bên trong trường kiếm kích động ra.

Chỉ trong chớp mắt, cả một vùng vài trăm thước liền hóa thành một mảnh Huyết Hải mãnh liệt bốc lên, thân thể Bạch Đạo Tử kia như bộ khung xương Khô Lâu hoàn toàn dung nhập hòa tan vào không gian đỏ bầm màu máu. Trong giây lát sau đó, Huyết Hải kia liền giống như con mãnh thú điên cuồng, liều mạng chạy về khắp tứ phía.

- Lại tới một chiêu này.

Mộ Hàn phút chốc lạnh lùng cười ra tiếng. Thanh Cửu Long Lôi Vương Đao này liền như quỷ mỵ đột nhiên biến mất từ phía trước Huyết Hải. Nó hướng về phía bên phải mà phóng mạnh đi. Trong khoảnh khắc, một đạo ánh đao tím ngắt thật lớn liền xuất hiện ở ngoài ngàn thước. Nó xẻ ra ở trên không trung một đạo vết rách không gian hẹp dài mà tối tăm .

- Phốc!

Một đám máu tươi đúng là bỗng đột ngột phun tung toé ra. Trong chớp mắt, bóng dáng gầy gò kia của Bạch Đạo Tử kia liền tách rời khỏi không trung, như uống rượu say mà lắc la lắc lư trên trên không trung.Còn Cửu Long Lôi Vương Đao thì xuyên thấu ngực bụng hắn, chạy suốt cả thân hình hắn. Máu tươi không ngừng dọc theo lưỡi dao mà nhỏ giọt xuống.

- 'Huyết Linh Kiếm Độn' của ta . . .

Bạch Đạo Tử khó có thể tin nhìn mũi đao trước ngực, một vẻ tuyệt vọng hiện ra ở trong mắt .

Vị Tông chủ tiền nhiệm Tử Tiêu Tông này mặc dù trong miệng hô muốn liều mạng cùng Mộ Hàn. Nhưng lão làm sao chịu cam lòng thực sự liều chết cùng Mộ Hàn. Mục đích chủ yếu nhất vẫn là chạy thoát đi ra ngoài. Lão vừa mới thấy được hy vọng chạy trốn thì cũng không dự đoán trong nháy mắt sau đó, hy vọng liền hoàn toàn hóa thành bọt nước.

- Lão gia hỏa, ngươi thật đúng là không có trí nhớ tốt. 'Kim thiền thoát xác' của Khúc Kiên không thể gạt được hai mắt của ta, 'Huyết Linh Kiếm Độn' này của ngươi lại há có thể là ngoại lệ?

Trên khóe môi của Mộ Hàn hiện lên một nụ cười mỉa mai. Trong thời gian ngắn, Huyết Hải đã bị lôi điện sấm chớp tím biếc tịnh hoá. Thanh trường kiếm trước đây vẫn còn huyết hóa chói mắt thật giống đã hóa thành thanh sắt thường lờ mờ không ánh sáng, nó rơi xuống từ trên cao. Còn thân hình Bạch Đạo Tử thì bị Cửu Long Lôi Vương Đao lôi cuốn mà quay về, tiến vào Tâm Cung. . .