Vũ Vương

Chương 678-679: Hợp tác




Trước khi đi tới Linh Vũ Pháp Giới, Mộ Hàn từng nghe Dịch Chân Nhân giảng giải cặn kẽ về Linh Võ Tiên Nguyên.

Vật này đích thật là phi thường thích hợp dùng để tu luyện, thế nhưng nếu muốn dùng một con tu luyện ở chỗ này lại không được dễ dàng. Bởi vì sau khi luyện hóa một đám Linh Võ Tiên Nguyên, sẽ khiến Linh Võ Tiên Nguyên khác căm thù, thân thể cũng bị gánh chịu áp lực càng lúc càng lớn, làm cho tiếp tục quá trình luyện hóa sẽ trở nên càng tỏ ra gian nan.

Nguyên nhân chính vì như thế, nên tu sĩ cảnh giới Linh Trì rất khó dừng lại trong thời gian dài ở Linh Vũ Pháp Giới này.

Cho tới bây giờ, một vị tu sĩ Linh Trì Thất Trọng Thiên lợi hại nhất trong lịch sử Chân Vũ Thánh Sơn cũng chỉ là để lại kỉ lục hai mươi ngày tu luyện ở chỗ này .

Chỉ có sau khi đạt tới cảnh giới Dương Hồ, mới có thể một mức lớn độ trừ khử cảm giác bị đè nén mà Linh Võ Tiên Nguyên mang đến .

Chỉ trong thời gian chốc lát, câu nói đầu tiên của Dịch Chân Nhân đã được nghiệm chứng. Linh Võ Tiên Nguyên quả nhiên là hoang dã khó thuần. Nhưng mà tức thì , trên khuôn mặt Mộ Hàn liền hiện lên một niềm vui bất ngờ khó có thể che dấu:

- Những 'Linh Võ Tiên Nguyên' này không ngờ lại phi thường thích hợp dùng để ngưng tụ luyện ra 'Anh Lôi' .

Linh khí thiên địa, cũng có thể dùng để ngưng tụ luyện ra Anh Lôi, nhưng tốc độ sẽ phi thường thong thả.

Chỉ có những lực lượng vốn là cực kì ngưng tụ lại thì mới càng thích hợp để ngưng tụ luyện ra Anh Lôi. Ví dụ như lôi điện sấm chớp ở trong Cửu Long Lôi Hỏa Tráo kia hay là như Linh Võ Tiên Nguyên ở nơi này.

Sau khi lực lượng của Cửu Long Lôi Hỏa Tráo kiệt sức, Mộ Hàn vẫn luôn hơi rầu rĩ về việc đi nơi nào tìm kiếm lực lượng thích hợp để ngưng tụ luyện ra Anh Lôi. Lại không nghĩ rằng Linh Vũ Pháp Giới liền giấu được lực lượng như vậy. Giờ khắc này, Mộ Hàn thậm chí có loại cảm giác "đạp phá thiết hài vô mịch xử , đắc lai toàn bất phí công phu "( gót sắt đi mòn tìm đâu thấy, bỗng dưng có được chẳng mất công) .

Có nhiều 'Linh Võ Tiên Nguyên' như vậy . Nói không chừng có thể ngưng tụ luyện ra bảy trăm đạo Anh Lôi còn lại, sau đó làm cho Thiên Anh biến đổi, rồi kết thành viên Anh Đan thứ ba.

Trong lòng Mộ Hàn mãnh liệt giật thột một cái, chợt ý niệm khẽ nhúc nhích, lực tâm thần khổng lồ tựa như lưới đánh cá liền lôi kéo đám Linh Võ Tiên Nguyên kia trở về. Chỉ trong thời gian không quá một lần chớp mắt, Linh Võ Tiên Nguyên liền hóa thành một đám tia sáng xanh lam u ám nhập vào mi tâm, tiến vào bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn.

Sau đó, Thiên Anh há miệng một cái, liền hút đám Linh Võ Tiên Nguyên kia vào trong bụng.

Đám Linh Võ Tiên Nguyên kia phảng phất ý thức được chính mình đã lâm vào trong hoàn cảnh cực kỳ không ổn, nên lại càng bắt đầu va đập húc phá kịch liệt hơn ở trong cơ thể Thiên Anh. Chỉ có điều là Mộ Hàn lần đầu chọn lựa đám Linh Võ Tiên Nguyên thử nghiệm vốn là không lớn, nên lực bộc phát ra ngoài đánh sâu vào tự nhiên liền không lớn đủ để thấm vào đâu. Cho nên bất kể nó điên cuồng công kích như thế nào thì thân thể Thiên Anh cũng không có bất cứ biến đổi nào. Trước sau nó vẫn lù lù bất động mà ngồi ở chính giữa Tử Hư Thần Cung.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Trong giây lát sau đó, Mộ Hàn đã vận hành Anh Lôi Đan Quyết đến mức tận cùng. Hai viên Anh Đan bắt đầu rung động kịch liệt, kình lực hút điên cuồng mãnh liệt tác động lên trên Linh Võ Tiên Nguyên. Cái loại lực lượng thần kỳ này tách ra nhè nhẹ từng đợt từng đợt. Rồi không ngừng ngưng tụ thành hình trong cơ thể Thiên Anh.

Không mất bao nhiêu thời gian, những tiếng sấm sét ầm ầm liền xuyên thấu qua thân thể Thiên Anh, rồi kích động bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn. Một đạo Anh Lôi mới rốt cục ngưng tụ luyện ra thành công.

Mà lúc này, đám Linh Võ Tiên Nguyên kia chỉ mới tiêu hao áng chừng ba thành.

Một đám 'Linh Võ Tiên Nguyên' loại nho nhỏ liền không sai biệt lắm có khả năng ngưng tụ luyện ra ba đạo Anh Lôi, vậy đám lớn nói không chừng có thể ngưng tụ luyện ra xuất mấy chục đạo. Cứ tính như vậy thì phỏng đoán luyện hóa khoảng chừng một trăm đám 'Linh Võ Tiên Nguyên', hẳn là là có thể đủ khiến cho tổng số Anh Lôi đạt tới một ngàn.

Tâm niệm Mộ Hàn mạnh mẽ chuyển động, nhưng mà cũng không hề lạc quan mù quáng. Cho dù là tu sĩ cảnh giới Linh Trì nào, lần đầu tiên luyện hóa Linh Võ Tiên Nguyên đều là phi thường dễ dàng. Thế nhưng theo thời gian trôi qua, mặc dù cũng vẫn chỉ luyện hóa loại Linh Võ Tiên Nguyên có hình thể nhỏ thì khó khăn cũng sẽ càng lúc càng lớn.

Chỉ chốc lát sau đó, tâm thần Mộ Hàn lại một lần nữa xuất kích, nhưng lần này thì lại lựa chọn, cũng là một đám Linh Võ Tiên Nguyên loại to như cái cối xay .

- Vút!

Khi mà lực tâm thần của Mộ Hàn áp sát tới gần, rồi chăng ra cái lưới ở phía trước nó mà chờ đợi thì đám Linh Võ Tiên Nguyên cực đại kia thật giống như cảm ứng được nguy cơ tồn tại. Vào lúc còn cách xa nhau đến mấy thước thì đột nhiên đổi chếch phương hướng, lấy tốc độ nhanh hơn mà tà tà nhằm hướng bên trái vọt tới.

- Ái chà? Không ngờ còn có thể chạy trốn?

Trong lòng Mộ Hàn kinh ngạc, phản ứng cũng vô cùng nhanh chóng. Cơ hồ trong giây lát đám Linh Võ Tiên Nguyên kia chuyển hướng, lực tâm thần liền lại chặn phương hướng nó chạy trốn. Đến khi đám Linh Võ Tiên Nguyên kia lại lần nữa muốn chuyển hướng thoát đi, thì lực tâm thần của Mộ Hàn đã tuôn ra vừa vặn bao bọc nó lại.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!. . .

Trong nháy mắt đôi bên đụng chạm , Linh Võ Tiên Nguyên kia giống như bị máu gà chọi, bắt đầu công kích điên cuồng mà hung hãn. Nó gây ra những tràng tiếng nổ đì đùng kinh thiên động địa.

Chỉ trong khoảnh khắc, lớp Bích Chướng do Mộ Hàn từ lực tâm thần ngưng tụ mà thành liền bị hung hăng đánh đến mấy mươi lần.

Kình đạo điên cuồng mãnh liệt chấn động lan ra, làm cho những cụm lực tâm thần trói buộc bao bọc Linh Võ Tiên Nguyên đúng là suýt nữa vỡ tung tán loạn. Mộ Hàn đồng thời với ngạc nhiên thì cũng lập tức cực lực vận hành Thái Hư Động Thần Quyết, lực tâm thần cuồn cuộn không ngừng từ bên trong Tâm Cung bốc ra. Đến lúc này mới duy trì được trạng thái lúc ban đầu.

- Đây là sự lợi hại của 'Linh Võ Tiên Nguyên' này.

Mộ Hàn âm thầm cảm khái một tiếng, một mặt chống cự những đòn mãnh liệt của Linh Võ Tiên Nguyên , một mặt thử kéo nó về hướng chính mình. Tức thì, Mộ Hàn liền phát hiện chính mình thử nghiệm có vẻ phí công, dưới tác động của những cú va chạm liên tục không ngừng này, nếu muốn thu nó vào Tâm Cung thì cơ hồ là không có khả năng.

So sánh với việc luyện hóa đám Linh Võ Tiên Nguyên vừa rồi kia thì lực kháng cự của nó ít nhất mạnh hơn gấp trăm lần.

- Muốn thu được nó vào Tâm Cung, nhất định trước tiên phải làm kiệt sức sự kháng cự của nó.

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, Mộ Hàn liền đã trấn tĩnh tâm thần, tất cả sự chú ý đều tập trung vào đám Linh Võ Tiên Nguyên, kể cả Thái Hư Động Thần Quyết cũng phát huy đến mức vô cùng nhuần nhuyễn.

- Rầm rầm rầm. . .

Những tiếng va chạm dồn dập mà kịch liệt vang lên liên tiếp, càng không ngừng vọng về ở bên trong Võ Cực Điện này.

Thời gian trôi qua từng li từng tí , áp lực bốn phía xâm nhập, cùng với sự va đập vào đám Linh Võ Tiên Nguyên kia đã khiến cho lực tâm thần Mộ Hàn tiêu hao càng ngày càng nhiều. Nhưng mà sự phản kháng của Linh Võ Tiên Nguyên đã dần dần lâm vào xu thế suy yếu, những va đập kích động ra cũng là từ từ nhỏ đi cho đến lúc chôn vùi không nghe thấy nữa.

- Vút!

Cũng không biết trải qua bao lâu, Mộ Hàn kiên quyết cắn răng một cái, vận dụng một chút lực tâm thần cuối cùng trong cơ thể. Đám Linh Võ Tiên Nguyên kia cũng không chống đỡ nổi nữa, bị túm giật mạnh vào Tử Hư Thần Cung. Mà giờ phút này Mộ Hàn cũng đã là sắc mặt hơi bạch, đầu mê muội, tâm thần đã là kiệt sức.

Qua một hồi thật lâu sau, Mộ Hàn mới bừng tỉnh lấy lại thần hồn.

Sau đó, Mộ Hàn hình như có cảm giác nên theo bản năng quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy Tiêu Tố Ảnh đúng lúc hai mắt không hề chớp mà nhìn mình chăm chú, vẻ mặt ngạc nhiên.

-Sư đệ La Thành, ngươi còn muốn luyện hóa đám 'Linh Võ Tiên Nguyên' lớn như vậy sao?

Ánh mắt của Mộ Hàn khiến cho Tiêu Tố Ảnh bỗng nhiên bừng tỉnh, rất là khó có thể tin nổi mà lên tiếng hỏi. Nàng từng nghe sư phụ Ngư Thanh Liên nói qua, tu sĩ cảnh giới Linh Trì tiến vào nơi này cũng chỉ là lựa chọn những đám Linh Võ Tiên Nguyên có hình thể nhỏ để tiến hành luyện hóa hấp thu. Còn đối với những đám lớn này, trên cơ bản đều là rất ít đụng chạm tới.

Mộ Hàn bất giác cười nói:

- Nếu đã vào đây mà không nếm trải thử nghiệm thì chẳng phải đáng tiếc sao? Cũng may cuối cùng vẫn bắt được, không có uổng phí công sức lần này.

Ngữ điệu mới hơi dừng lại, Mộ Hàn đột nhiên giống như nhớ ra cái gì, bỗng dưng hỏi han:

- Tiêu sư tỷ, vừa rồi tổng cộng ta mất thời gian bao lâu?

- Ít nhất cũng hai ngày đi.

Tiêu Tố Ảnh có hơi không quá chắc chắn.

- Hai ngày?

Mộ Hàn thất kinh, khó có thể tin nhìn qua Tiêu Tố Ảnh. Sau đó lại cảm ứng một phen đám Linh Võ Tiên Nguyên vừa mới thu vào. Hắn còn tưởng rằng nhiều nhất cũng hai ba giờ mà thôi, không nghĩ tới lại hao phí hai ngày.

Bắt được một đám Linh Võ Tiên Nguyên liền đã cần lâu như vậy, nếu như luyện hóa chỗ đó thì còn cần thời gian chắc chắn dài hơn.

Cứ tính toán như vậy, sợ là rất khó trước khi bị Linh Vũ Pháp Giới cưỡng chế tống ra ngoài mà kịp ngưng tụ luyện ra xuất cho đủ Anh Lôi . . . Trừ phi có thể ngây người ở chỗ này áng chừng khoảng hai tháng. Mà thực hiện mục tiêu này có thể nhận thấy tính hiển nhiên không lớn. Chỉ hấp thu những đám nhỏ Linh Võ Tiên Nguyên này cũng sẽ không thành. Đừng có so với lần đầu tiên luyện hóa thì phi thường dễ dàng. Thế nhưng cùng với thời gian trôi qua, luyện hóa những đám Linh Võ Tiên Nguyên nhỏ cũng sẽ trở nên càng ngày càng khó khăn.

So sánh với đám Linh Võ Tiên Nguyên nhỏ vẫn còn lưu lại bên trong Tâm Cung, và đám lớn Linh Võ Tiên Nguyên vừa mới bắt được kia , Mộ Hàn bất giác có hơi đau đầu. Lúc này hắn mới phát hiện chính mình có hơi lạc quan quá đáng. Ý muốn ở trong Linh Vũ Pháp Giới này ngưng tụ luyện ra xuất bảy trăm Anh Lôi, chuyện cũng không hề đơn giản như trước đây tính vậy.

- Có lẽ phải nghĩ ra biện pháp khác mới được.

Mộ Hàn chau mày, tâm niệm xoay như chong chóng.

Ánh mắt thoáng nhìn Tiêu Tố Ảnh ở bên cạnh mà trên mặt vẫn còn vẻ kinh ngạc thì, trong đầu Mộ Hàn lập tức hiện ra một ý tưởng kỳ diệu. Hắn vui vẻ ra mặt mà nói:

- Tiêu sư tỷ, chúng ta đều chỉ có tu vi cảnh giới Linh Trì, coi như năng lực chống cự có cường thịnh hơn đi chăng nữa thì cũng không có khả năng kéo dài ở chỗ này trong thời gian rất dài. Ta có một phương pháp, nói không chừng có thể khiến cho hai người chúng ta thu được rất nhiều 'Linh Võ Tiên Nguyên'. Không biết sư tỷ có hứng thú nghe một chút hay không?

Tiêu Tố Ảnh mắt nhung sáng ngời:

- A? Phương pháp gì vậy?

Mộ Hàn cười nói:

- Sư tỷ, ngươi có được 'Vô lượng Tiên Cung', mà ta có được 'Phệ Linh Tiên Cung'. Nếu như hai cái Tiên Phẩm Tâm Cung này có thể hợp tác thì tốc độ bắt được 'Linh Võ Tiên Nguyên' nhất định tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, trước khi bị tống xuất ra ngoài thì đối với những 'Linh Võ Tiên Nguyên' này chúng ta chỉ bắt chứ không luyện. Đến lúc đó mỗi người một nửa, tin tưởng số lượng 'Linh Võ Tiên Nguyên' được phân chia sẽ xa vượt xa hơn khi chúng ta đơn đả độc đấu ở chỗ này.

Lần này, Mộ Hàn cũng không hề lại vận dụng thủ đoạn dùng chân nguyên truyền âm , cho nên đành lấy Phệ Linh Tiên Cung để chỉ thay thế cho Thần Phẩm Tâm Cung của mình. Chỉ có điều là khi nói đến bốn chữ này thì giọng điệu có hơi hơi tăng thêm một chút. Cũng chỉ có Tiêu Tố Ảnh biết nội tình thì mới nghe ra được hàm ý đích thực của Mộ Hàn khi nói những lời này.

Tiêu Tố Ảnh nghe vậy, hứng thú càng đậm liền hỏi:

- La sư đệ, hợp tác như thế nào?

Một cái Thần Phẩm Tâm Cung, một cái Tiên Phẩm Tâm Cung. . . Nếu mà có thể tụ lực một chỗ, có lẽ thật sự có thể như Mộ Hàn nói, thu được càng nhiều Linh Võ Tiên Nguyên.

Mộ Hàn nhìn thẳng vào Tiêu Tố Ảnh, trên mặt tràn đầy vui vẻ mà nói:

- Cái này cần xem sư tỷ có thể tin được ta hay không ! Nếu như tin được, sư tỷ chỉ cần tiến vào bên trong Tâm Cung của ta là được, ta có biện pháp dung hợp được lực lượng của chúng ta, cùng nhau đi bắt 'Linh Võ Tiên Nguyên' .

Chỉ hơi hơi làm bộ do dự. Tiêu Tố Ảnh liền mỉm cười gật đầu:

- Vậy thì liền chiếu theo ý nghĩ của La sư đệ mà làm, nếu như ngay cả sư đệ cũng không tin nổi. Chân Vũ Thánh Sơn còn có ai có thể tin tưởng?

- Hảo!

Mộ Hàn vỗ tay cười nói

- Sư tỷ, chúng ta lập tức bắt đầu, vẫn còn thỉnh sư tỷ không nên kháng cự.

Trong lúc đang nói, một chút lực tâm thần của Mộ Hàn vừa mới khôi phục như vậy liền trào ra Tâm Cung, bám vào trên thân thể Tiêu Tố Ảnh. Quả nhiên nàng không có bất cứ ý nghĩ phản kháng gì. Có Mộ Hàn dẫn dắt, thân thể thướt tha mềm mại liền hóa thành một tia chớp sáng trắng. Trong thời gian ngắn liền đã tiến vào Tử Hư Thần Cung.

Bên trong không gian Tâm Cung tím biếc mênh mông , bóng dáng Tiêu Tố Ảnh bỗng nhiên thoáng hiện.

Tức thì, đôi mắt nhung kia của Tiêu Tố Ảnh liền phản xạ có điều kiện mà quét một lượt về phía chung quanh. Nàng lại phát hiện cách đó không xa có hai tên nữ nhân trẻ tuổi đang ngồi xếp bằng. Hai gương mặt quen thuộc kia đột nhiên lọt vào tầm mắt khiến cho Tiêu Tố Ảnh thậm chí có chút hoài nghi chính mình có đúng là đã đi nhầm nơi hay không. Mà vào lúc Tiêu Tố Ảnh nhìn thấy các nàng , thì bọn họ cũng đồng thời đã nhận ra sự tồn tại của Tiêu Tố Ảnh, theo bản năng liền ngước mắt nhìn lại, rồi cũng không khỏi ngẩn người.

- Cơ Vân Thiền! Cơ Vân Yên!

- Tiêu Tố Ảnh!

Chỉ sau cơn kinh ngạc chốc lát trôi qua, ba người cơ hồ không hẹn mà cùng lên tiếng gọi lớn, tiếp theo mắt to trừng đôi mắt nhỏ, hai mặt nhìn nhau, đều là nét mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi. Giống như không nghĩ tới sẽ ở một nơi như vậy mà gặp được đối phương. Cuối cùng vẫn là Tiêu Tố Ảnh phục hồi tinh thần lại trước hết , nàng ngạc nhiên hỏi:

- Tại sao các ngươi lại ở chỗ này?

- Đương nhiên là bị Mộ Hàn chộp vào.

Cơ Vân Thiền đánh giá Tiêu Tố Ảnh, trong mắt xẹt qua một sự cực kỳ hâm mộ khó có thể che dấu. Ban đầu khi vẫn còn ở Thiên Huyền Thiên Vực thì nàng và Tiêu Tố Ảnh trước sau đều bước vào cảnh giới Vạn Lưu, thực lực đôi bên cũng là đại khái tương đương. Nhưng mà ngay vào lúc này nàng mới đột phá đến Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên ở bên trong không gian Tâm Cung của Mộ Hàn. Mà thực lực của Tiêu Tố Ảnh cũng đã trở nên sâu không lường được, lấy tu vi, thậm chí cảm ứng đều không ra đến tột cùng Tiêu Tố Ảnh mạnh tới đâu.

- Có lẽ, nàng ấy đã đột phá đến cảnh giới Linh Trì!

Thời gian thấm thoắt, năm đó bên trong không gian phong ấn ở Hắc Ma Điện tại Hắc Long Tử Uyên , nàng liền bị Mộ Hàn giam giữ. Cho đến hôm nay cũng không thể thu được tự do đích thực.

Xem xét lại Tiêu Tố Ảnh, nàng có thể xuất hiện ở này, hẳn là cũng đi tới Xích Thành Thiên Vực. Nói không chừng lại cũng như Mộ Hàn, trở thành đệ tử Nội Sơn của Chân Vũ Thánh Sơn.

Đời người cơ may biến hóa như thế, Cơ Vân Thiền không khỏi buồn bã.

- Ta hiểu được.

Tiêu Tố Ảnh bỗng nhiên tỉnh ngộ, lúc ấy đệ tử Tứ Đại Thiên Tông tiến vào không gian phong ấn trấn áp Hắc Ma thần thú , có rất nhiều người đều là một đi không còn quay về nữa. Cơ Vân Thiền cũng là một trong số đó.

Lúc ấy, nàng còn tưởng rằng Cơ Vân Thiền đã bị Hắc Ma thần thú nuốt chửng, trong lòng vẫn còn thương tiếc rất lâu. Nàng và Cơ Vân Thiền mặc dù không hợp nhau, nhưng cũng không sinh ra hận thù sinh tử. Mà thân làm hai nữ nhân kiệt xuất nhất trong lớp trẻ tuổi ở Thái Huyền Thiên Vực , thậm chí còn có chút cảm giác như thể đồng cảnh.

Chỉ là nàng dù thế nào cũng không nghĩ ra, Cơ Vân Thiền cũng chưa chết, mà là bị Mộ Hàn bắt, nhốt vào Tâm Cung.

Về phần muội muội Cơ Vân Yên của nàng, tất nhiên là năm đó Mộ Hàn rèn luyện tại Vực Giới Sát Tràng thì liền bị bắt. Trong kì Thiên Tông Võ Hội sau này, sự kiện kia vẫn còn gây huyên náo xôn xao. Thậm chí Mộ Hàn vẫn còn từng mở Tâm Cung ra, tùy ý như không để cho đám người Như Ý tiến vào bên trong tùy ý dò xét.

Nhưng mà nhiều người như vậy, cũng không thể tìm ra Cơ Vân Yên ở trong Tâm Cung của Mộ Hàn .

Một lát sau, Tiêu Tố Ảnh do dự hỏi:

- Các ngươi có muốn đi ra ngoài hay không?

Cơ Vân Thiền nghe vậy, trên mặt không nhịn được lộ ra một nụ cười:

- Trước kia phi thường muốn rời khỏi nơi này, nhưng hiện tại lại chẳng phải suy nghĩ.

- Tại sao?

Tiêu Tố Ảnh sửng sốt, không nghĩ tới Cơ Vân Thiền lại trả lời như vậy.

Cơ Vân Thiền cười dài đáp:

- Ngây người ra ở chỗ này trong một thời gian dài, tự nhiên là có thể đủ đoán ra Mộ Hàn có được Thần Phẩm Tâm Cung. Nếu muốn giữ gìn bí mật này, một là giết chúng ta, hai là một mực đặt chúng ta hoàn toàn trong tầm khống chế của hắn. Mộ Hàn lựa chọn chính là loại phương pháp thứ hai . Dù sao điều này đối với hắn cũng sẽ không tạo thành bất cứ gánh nặng gì. Cho nên, trừ phi là Mộ Hàn cảm giác bí mật Thần Cung đã không cần phải dấu nữa, thì hắn tuyệt đối sẽ không đích thực bỏ qua chúng ta. Chúng ta coi như muốn đi ra ngoài đến đâu chăng nữa cũng không có được chút xíu tác dụng. Hơn nữa, ta từng có giao dịch cùng Mộ Hàn . Hắn không hề áp chế lực lượng chúng ta nữa, chỉ cần không phản kháng thì tu luyện ở bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn, tốc độ kỳ thật so sánh bên ngoài còn nhanh hơn nhiều lắm.

Cơ Vân Yên cũng không nhịn được lên tiếng nói phụ họa theo:

- Tỷ tỷ nói không sai, khi ta bị Mộ Hàn bắt đi vào thì mới là Huyền Thai Thất Trọng Thiên, mà hiện tại đã đạt tới Mệnh Tuyền Ngũ Trọng Thiên. Nếu là ở bên ngoài chính mình tu luyện, hiện tại có thể có tu vi Mệnh Tuyền Tam Trọng Thiên cũng đã là phi thường không tồi.

Tiêu Tố Ảnh ngạc nhiên nói:

- TU luyện bên trong Thần Phẩm Tâm Cung lại vẫn có tác dụng như vậy sao?

- Đương nhiên.

Một âm thanh trong trẻo phút chốc tiếp theo lời của Tiêu Tố Ảnh. Đó cũng là Mộ Hàn lấy tâm thần ngưng tụ mà thành một đạo hư ảnh xuất hiện bên cạnh người .