Vũ Vương

Chương 554: Âm Dương Triền Long Kiếm Quyết




- Ân?

Tâm thần của Mộ Hàn khẽ động, lực chú ý lập tức hồi chuyển, lúc này mới phát hiện mìn đã tới bầu trời của Tàng Kiếm sơn mạch.

Chỗ sâu sơn mạch phảng phất có hai con cự thú ngủ say vô số năm đột nhiên tỉnh lại, vốn là khí tức bình tĩnh lại dữ dội giống như bạo phong điên cuồng tịch quyển mà ra.

- Sưu! Sưu!

Chợt liền có một đỏ một lam hai đạo thân ảnh lao ra sơn lâm, bay lên đến trên không trung mấy ngàn thước.

- Thái thượng trưởng lão xuất quan!

Chỉ một thoáng tiếng kinh khiếu mừng rỡ như điên ở bên trong Kiếm Thần tông quanh quẩn mà ra, những tu sĩ Kiếm Thần tông kinh hoàng thất thố kia giống như tìm được người tâm phúc, đột nhiên trấn định lại.

- Hai vị Thái thượng trưởng lão của Kiếm Thần tông?

Ánh mắt của Mộ Hàn lóe lên, chỉ là trong nháy mắt công phu cường độ khí tức của hai người kia lại có tăng trưởng thật lớn, mặc dù còn chưa chân chính bước vào Linh Trì cảnh, nhưng cũng đã chênh lệch không xa, hai người nếu là liên thủ, hẳn có thể phát huy ra được thực lực sánh ngang cường giả Linh Trì nhất trọng thiên.

- Hai vị sư thúc, cứu mạng!

Chỗ cách Mộ Hàn hơn hai ba trăm thước, thấy hồng, lam hai đạo thân ảnh kia, Lộc Nham giống như là người chết đuối bắt được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, la lên khàn cả giọng.

- Lộc Nham, không nên kinh hoảng, lão phu bây giờ liền qua cứu ngươi đây!

Tiếng hét lớn đột nhiên vang lên, hai đạo thân ảnh kia bạo xạ mà đến, trong khoảnh khắc, khoảng cách cùng với Mộ Hàn đã rút ngắn tới mấy ngàn thước, lại là hai lão giả có dung mạo hoàn toàn giống nhau, một người hồng bào, một người lam bào, mặc dù râu tóc bạc trắng nhưng da thịt trên gương mặt lại là hồng nhuận bóng loáng, tựa như đứa bé.

Lộc Nham thấy thế không nhịn được thầm thở phào nhẹ nhõm, đã biết được tính mạng của mình xem như bảo vệ rồi.

Hắn tuyệt không tin, Mộ Hàn bây giờ còn có thể giết được chính mình.

Song, sau sát na, tiếng cười lớn của Mộ Hàn lại làm cho trái tim bị nắm chặt, ngay cả lông tơ cũng nhịn không được dựng lên:

- Ta muốn giết hắn, các ngươi ai có thể cứu được?

- Hô!

Cơ hồ là trong nháy mắt thoại âm của Mộ Hàn rơi xuống, Lộc Nham liền nghe được một trận tiếng xé gió lăng lệ, trong lòng bỗng dưng dâng lên một tia báo động, theo bản năng quay đầu nhìn lại. Lại thấy năm kiện siêu phẩm đạo khí hồn nhiên nhất thể kia giống như đinh ốc hướng chính mình bắn nhanh tới, trong nháy mắt liền đã xuyên qua vài trăm thước hư không, bắn tới trước mặt.

Trong lòng Lộc Nham kinh hãi một trận, mười một gã tu sĩ Kiếm Thần tông chết đi có quá nửa đều là trước bị năm kiện siêu phẩm đạo khí của Mộ Hàn đánh trọng thương.

- Mộ Hàn, ta liều mạng với ngươi!

Lộc Nham bỗng nhiên xoay người lại, trong miệng hét lên điên cuồng.

- Phong Thiên Đại Thủ Ấn!

Sát na tiếng nói phát ra, song chưởng của lão ở trong nháy mắt bành trướng lên trăm thước đột nhiên đánh ra, nơi đi qua thương khung cũng tựa như sụp đổ xuống, lực đạo bàng bạc phô thiên cái địa liền đánh lên năm kiện siêu phẩm đạo khí kia của Mộ Hàn.

Oanh!

Cự chưởng cùng đạo khí chạm vào nhau phát ra tiếng nổ kinh thiên, khí kình giống như sóng triều từng vòng gợn sóng tản ra.

Công kích của Lộc Nham đem hết toàn lực mặc dù đã được như nguyên mà khiến cho năm kiện siêu phẩm đạo khí ở trên hư không dừng lại trong chốc lát, nhưng đây không có chút nào có thể thay đổi vận mệnh của lão, cơ hồ ở trong nháy mắt tiếng bạo minh vang lên, một đạo lôi điện thô to liền là gào thét mà ra, xé mở khí kình nặng nề tàn sát bừa bãi, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đánh trúng thân thể của Lộc Nham.

Phốc!

Lộc Nham như gặp phải đòn nghiêm trọng, máu tươi không nhịn được phun ra. Đúng lúc này chín đạo tử mang bay lên mà đến, một chút quấn lấy thân thể của lão thật chặt, đem lão kéo đến trước mặt của Mộ Hàn. Cả quá trình nhanh như thiểm điện, hai gã Thái thượng trưởng lão kia căn bản đúng là không còn kịp cứu viện.

- Thả hắn, lão phu còn có thể cho ngươi một cái chết thống khoái!

Phát hiện Lộc Nham liền ở trước mặt mình sinh sinh bị Mộ Hàn bắt tới, hai vị Thái thượng trưởng lão cũng là tức giận như điên, đồng thời lớn tiếng chợt quát.

- A!

Nhưng mà đáp lại hai người lại là một tiếng hét thảm của Lộc Nham, trong công phu nháy mắt tâm cung của lão đã bị rút ra rồi, Mộ Hàn cười lớn đem Lộc Nham đã biến thành thi thể vứt hướng hai vị Thái thượng trưởng lão của Kiếm Thần tông cách ngoài ngàn thước:

- Nếu muốn lão như vậy, vậy thì tiếp lấy.

Thấy một màn như vậy, vô số tu sĩ trong Tàng Kiếm sơn mạch trợn mắt há hốc mồm, tiếng hoan hô trước một khắc còn vang dội núi rừng bỗng dưng đột nhiên ngừng lại.

Ở thời khắc mấu chốt Kiếm Thần tông gặp phải uy hiếp khổng lồ, hai vị Thái thượng trưởng lão xuất quan, để cho mọi người thấy hi vọng trở mình. Thật không nghĩ đến sau một nháy mắt, Mộ Hàn ở trước mắt hai vị Thái thượng trưởng lão đem Lộc Nham đã trốn về trên bầu trời Tàng Kiếm sơn mạch bắt lại đánh chết.

Cử động lần này của Mộ Hàn giống như là hung hăng cho hai vị Thái thượng trưởng lão một cái tát, cũng đem tia kích động từ đáy lòng kia của mọi người đánh cho biến mất.

- Càn rỡ!

Nhìn thân thể của Lộc Nham bắn nhanh mà đến, hai vị Thái thượng trưởng lão chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, trước một khắc bọn họ còn nói cho Lộc Nham không nên kinh hoảng, nhưng sau một khắc liền thấy được Mộ Hàn đem thi thể của Lộc Nham ném tới, loại cảm giác vẽ mặt trước mọi người này để cho trong lồng ngực của hai người tức giận dâng trào.

Gần trăm năm này, hai người còn chưa bao giờ tức giận như vậy.

- Tiểu bối thật càn rỡ, nếu đã muốn chết tới Tàng Kiếm sơn mạch, vậy lão phu sẽ để cho ngươi thưởng thức tư vị tử vong một chút!

Hai gã lão giả đồng thành gầm thét lên, trong tay đồng thời trống rỗng dần hiện ra một thanh lợi kiếm dài nhỏ. Trong tiếng chiến minh mãnh liệt, một thanh lợi kiếm bạo tán ra hỏa hồng quang mang lóa mắt, nhiệt ý rừng rực điên cuồng mà tràn ngập thiên địa, một thanh lợi kiếm khác cũng là lam mang tất lộ, trong thân kiếm phảng phất như có một cái cổ tuyền xanh lam đang nhè nhẹ tuôn chảy, khí tức ôn nhu liên miên như liên y ở trên hư không dập dờn bồng bềnh ra.

Hô! Hô....

Trường kiếm trong tay của hồng bào lão giả giống như câu vồng, thiểm điện liên tiếp đâm ra, vô số kiếm ảnh hỏa hồng ngưng tụ thành một con cự long đỏ rực, khí tức nóng rực bao phủ phương viên mấy ngàn thước, thiên địa chung quanh bị nhiệt ý chiếu rọi đến đỏ bừng như máu, ở dưới nhiệt độ cực nóng này, hư không không ngừng phát ra tiếng nổ vang, thậm chí ngay cả cây cối ở Tàng Kiếm sơn mạch phía dưới cũng là lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được mà khô héo xuống.

Lam bào lão giả kia lại như là hồ điệp xuyên hoa mà vũ động chuôi bích lam trường kiếm ở trong tay, nhưng so sánh với cuồng bạo như lửa của người trước, kiếm thế của hắn lại là âm nhu vô cùng, mỗi một đạo kiếm khí đều như tia nước nhỏ, mà vô số tế lưu âm nhu tụ tập lại đồng dạng ngưng tụ thành một con cự long.

Hồng, Lam hai con cự long sôi trào quấn quanh, hai loại khí tức hoàn toàn ngược lại lại hết sức thần diệu mà dung hợp ở chung một chỗ, đạt đến hiệu quả thủy hỏa tương dung, âm dương tương hợp, uy thế liền là tăng vọt lên mấy lần, khí thế bàng bạc bao phủ thiên địa khiến cho phiến hư không này tựa như đều ngưng trệ.

- Hống! Hống!

Trong miệng phát ra tiếng hống thanh chấn thiên động địa, hai đạo cự long giao xoa tựa như hung thú thoát khỏi lao tù điên cuồng mà hướng Mộ Hàn gầm thét mà đi, hai loại lực đạo sí liệt như hỏa, âm nhu như thủy hoàn mỹ nối thành một mảnh, tựa như có thể đem bất kỳ đồ vật gì ở trong thiên địa đều đốt thành tro bụi, oanh thành phấn vụn.

- Âm Dương Triền Long kiếm quyết!

Bên trong Kiếm Thần tông, thấu hai vị Thái thượng trưởng lão phát động thế công mãnh liệt những cường giả Vạn Lưu cảnh kia càng là khó ức chế mà rối rít kinh hô ra tiếng.

- Hai vị Thái thượng trưởng lão bế quan nhiều năm, không nghĩ tới lại đem Âm Dương Triền Long kiếm quyết đều luyện thành rồi, lấy thực lực của hai vị Thái thượng trưởng lão, thi triển loại võ đạo công pháp này tất có thể đem Mộ Hàn đánh chết!

Sở Thần Thông lẩm bẩm tự nói, lo lắng ở hai đầu lông mày bị vẻ phấn chấn bao phủ.

Tất cả võ đạo công pháp ở bên trong Kiếm Thần tông, uy lực của Âm Dương Triền Long kiếm quyết càng ở trên Thập Phương Di Thiên đại trận, hai vị Thái thượng trưởng lão đột nhiên triển lộ loại công pháp này nhất thời làm cho tất cả tu sĩ của Kiếm Thần tông đều hơi bị xúc động không hiểu, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm lên không trung.