Vũ Vương

Chương 492: Tuyền Dũng Vạn Lưu




- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

Trong chớp mắt. Tâm Cung Vạn Lưu Cảnh thứ hai bị Thiên Anh nuốt vào trong bụng. Nó lại nổ tung mãnh liệt. Kình đạo Tâm Cung bùng nổ vừa rồi kia còn chưa tiêu tan hết, thì lại là một tầng kình đạo khủng bố nữa bao phủ lên trên.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Cái Tâm Cung Vạn Lưu Cảnh thứ ba nổ tung!

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

Cái thứ tư, cái thứ năm , cái thứ sáu. . .

Trong chớp mắt, sáu cái Tâm Cung của cường giả Vạn Lưu Cảnh Lê tộc ở Bắc Hải và Vũ Long Thiên Tông đã hoàn toàn nổ nát bấy. Trong bụng Thiên Anh phảng phất đang nổi lên cơn lốc cấp mười hai. Giống như cơn sóng phong ba mãnh liệt mênh mông, kình đạo chồng chất đánh sâu vào tầng Bích Chướng vô hình kia. Chỉ một thoáng, tiếng nện kịch liệt đã vang lên ầm ầm.

Dưới những đợt công kích mãnh liệt như thế. Tầng Bích Chướng vô hình kia trong nháy mắt liền trở nên cực kỳ mong manh.

Nó giống như một chiếc thuyền con trong sóng biển trào dâng cuồn cuộn. Do sóng gió phát động mà càng không ngừng nghiêng ngả lắc lư, tựa hồ lúc nào cũng đều có khả năng hoàn toàn vỡ tan. Có điều là, cho dù chòng chành rung động kịch liệt đến đâu, nó lại trước sau vẫn có thể làm cho vị trí của mình được thẳng lại, nhiều lần từ trong cơn cực kì nguy hiểm lại né tránh qua được một kiếp.

Quả nhiên vẫn còn kém một chút!

Mộ Hàn mặc dù sớm có dự liệu, nhưng lại vẫn không nhịn được mà cảm thấy ngạc nhiên.

Khi một người Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên có được hai cái Mệnh Tuyền thì lực lượng cần thiết lúc đột phá vào Vạn Lưu Cảnh đúng là xa vượt xa tổng lực lượng cần thiết của hai tu sĩ Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên đột phá vào Vạn Lưu Cảnh. Đến ngay cả toàn bộ lực lượng bộc phát ra ngoài của sáu cái Tâm Cung Vạn Lưu Cảnh cũng không đủ sức để phá tan đạo chướng ngại vật kia.

Mới hai viên Anh Đan thì đã như thế. Sau này kết thành ba viên, bốn viên . . . Thậm chí là chín viên Anh Đan thì lực lượng cần thiết sẽ phải khổng lồ như thế nào đây?

Chỉ là suy nghĩ một chút, Mộ Hàn liền cảm giác có hơi khủng bố.

Nhưng mà, giờ phút này còn không phải lúc để quan tâm đến việc này. Sáu cái Tâm Cung của cường giả Vạn Lưu Cảnh không đủ, Mộ Hàn còn có Thái Tiêu Thần Tinh.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Trong ý niệm của Mộ Hàn , Tâm Cung rung chuyển mạnh mẽ, thần lực lại tách ra từ bên trong Thái Tiêu Thần Tinh như dòng nước chảy, rồi điên cuồng mà chuyển hóa thành chân nguyên để rót vào bên trong Thiên Anh.

Giờ phút này, lực lượng bộc phát ra ngoài của sáu cái Tâm Cung cũng vẫn chưa hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ, vẫn còn kịch liệt chấn động. Nay lại thêm dòng chân nguyên mới luyện hóa ra cùng gia nhập đi vào, làm cho những cơn sóng bắt đầu dấy lên trong bụng Thiên Anh kia lập tức trở nên càng kịch liệt hơn. Tầng Bích Chướng vô hình kia cũng tức thì bắt đầu run rẩy kịch liệt.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

Chân nguyên khởi nguồn từ Thái Tiêu Thần Lực liền giống như một cọng rơm rạ cuối cùng đè gục con lạc đà. Chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, dưới một đạo sóng cồn mãnh liệt đánh sâu vào, tầng Bích Chướng vô hình kia liền giống như miếng băng mỏng rơi xuống trên mặt đất dưới ánh mặt trời nóng bỏng , trong nháy mắt đã chia năm xẻ bảy, tiếp theo liền biến mất hoàn toàn sạch sẽ.

Chỉ trong tích tắc, hai ao Mệnh Tuyền đang sôi sùng sục kia lại hóa thành hàng vạn dòng nước thật nhỏ. Anh Đan phóng ra như tia chớp, sau khi chui ra khỏi Thiên Anh rồi lại lần lượt ngưng tụ bên trong Tử Hư Thần Cung đã bắt đầu dung hợp chung một chỗ cùng đám mây tím dày đặc chung quanh kia. Điều đó làm cho bên trong không gian Tâm Cung bắt đầu điên cuồng phun trào như những vòi nước.

Ngay sau đó, liền có hai cột khí tức xù xì to lớn màu tim tím bốc dựng lên, chỉ trong khoảnh khắc liền đã tràn ra khỏi thân thể của Mộ Hàn, xuyên thấu Hắc Ma Điện, bay thẳng hướng trời cao. Đến khi hai cột khí tức màu tim tím kia ngưng tụ mà thành cây trụ lớn dựng lên đến vạn thước trên trời cao thì từ mỗi cái cột lại có vạn đám mây tím cuồn cuộn không ngừng bùng nổ lan ra.

Tuyền Dũng Vạn Lưu!

Cái này chính là dị tượng hay xuất hiện khi mà có tu sĩ Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên đột phá đến Vạn Lưu Cảnh .

Hai cây cột trụ khổng lồ đã bùng nổ xuất ra những đám mây tím hoà lẫn vào bầu trời cao. Trong nháy mắt chúng đã bao phủ cả một vùng vạn thước , màn trời vốn đen ngòm lại bị đám mây tím này đột nhiên thoáng hiện này chiếu rọi đến giống như ban ngày. Cho dù là cả khu rừng u ám đen sì chung quanh Hắc Ma Điện phía dưới kia thì cũng là nhìn rõ từng li từng tí.

Tình trạng khác thường như vậy, vào ban đêm càng có vẻ cực kỳ chói mắt.

- Tuyền Dũng Vạn Lưu!

- Lại có tu sĩ đột phá đến Vạn Lưu Cảnh, nhưng lại là hai người ?

- Phương hướng kia hình như là 'Ám Dạ Hạp Cốc. . .

Ở trong dãy núi cách đó mấy trăm dặm , từng đạo bóng dáng đua nhau bay dựng lên. Khi nhìn về hai cột trụ lớn của vầng ánh sáng lấp lánh chói mắt rực rỡ màu tím ở xa xa kia thì đều là vô cùng kinh ngạc.

Nơi này chính là tổng bộ của Thiên Kiếm Tông.

Tại Thái Huyền Thiên Vực, Thiên Kiếm Tông mặc dù không so sánh được với Tứ Đại Thiên Tông, nhưng cũng là một tông phái có thực lực không nhỏ. Sau khi hai cây trụ lớn màu tim tím lớn kia xuất hiện, cơ hồ toàn bộ đệ tử Thiên Kiếm Tông đều bị kinh động. Tu sĩ Võ Cảnh chỉ có thể đứng ở trong núi ngắm nhìn, nhưng mà tất cả tu sĩ Đạo Cảnh đều xông lên trời cao.

Thiên Kiếm Tông bao gồm cả vị Tông chủ cũng chỉ có ba vị cường giả Vạn Lưu Cảnh. Nhưng giờ phút này ở trong Ám Dạ Hạp Cốc cách Thiên Kiếm Tông chỉ có mấy trăm dặm đã có hai người đồng thời đột phá đến Vạn Lưu Cảnh. Điều này không thể không làm bọn hắn cảm thấy ngạc nhiên. Ở phụ cận Thiên Kiếm Tông lại vẫn còn ẩn núp được hai vị cường giả như vậy sao?

- Vèo! Vèo! Vèo!

Giữa chốn núi non trùng điệp, lại có ba bóng người phóng lên cao. Đó là một người thân hình nhỏ thấp, là ông lão mặc áo bào tro. Một người nữ nhân trung niên mặt dài như mặt ngựa và một nam nhân áo đen tóc hoa râm, mặt mũi lại trẻ trung dị thường.

- Ra mắt Tông chủ!

- Ra mắt Đàm trưởng lão, Nguyễn trưởng lão!

Ba người vừa xuất hiện, tất cả những đệ tử Thiên Kiếm Tông này tất cả đều ngậm miệng, cả vùng không trung này thoáng chốc liền yên tĩnh trở lại. Nhưng ngay sau đó, mọi người liền đều một mực cung kính khom mình hành lễ.

Ông lão mặc áo bào tro này là Tông chủ Thiên Kiếm Tông Phó Chung, nữ nhân mặt ngựa là trưởng lão Đàm Thải, mà nam nhân áo đen kia chính là trưởng lão Nguyễn Cố, ba người đều là cường giả Vạn Lưu Cảnh.

Trên mặt Phó Chung, Đàm Thải và Nguyễn Cố đều lộ rõ sự kinh ngạc, chỉ khẽ gật đầu, liền không dừng lại chút nào mà nhằm hướng hai cây cột trụ to lớn koongr lồ màu tím kia để chạy đi như bay.