Vũ Vương

Chương 466: Vô Cực Ngọc Điển (1)




Không thể không nói, thân thể Cơ Vân Thiền lồi lõm tinh tế, đường cong uyển chuyển, đích xác gợi cảm phi thường nóng bỏng. Nếu như đổi thành Mộ Hàn kiếp trước, nói không chừng thật sự tâm thần đại chấn động. Nhưng mà hiện nay Mộ Hàn có tính cách vô cùng kiên nghị, khối thân thể trước mắt này dẫu có xinh đẹp hơn nữa thì trong mắt chẳng qua cũng là phấn hồng Khô Lâu mà thôi.

- Đại tỷ!

Thấy Cơ Vân Thiền xích lõa thân thể mềm mại, Cơ Vân Yên lại không nhịn được kinh hãi đến kêu thành tiếng, gương mặt kia thoáng chốc hiện lên một vệt đỏ bừng. Nhưng Cơ Vân Thiền lại chỉ là lạnh lùng nhìn chăm chú vào Mộ Hàn, khóe môi lộ ra một tia khinh thường và đùa cợt. Phảng phất coi thân thể củamình đang hoàn toàn bại lộ kia như không tồn tại.

Nữ nhân này quả nhiên kiên quyết đối với chính mình.

Đánh giá thân hình Cơ Vân Thiền, Mộ Hàn không dễ phát hiện mà nhíu mày. Cơ Vân Thiền bị giam tại Tâm Cung, Mộ Hàn có thể cảm ứng rõ ràng dao động linh hồn của Cơ Vân Thiền . Vẻ mặt có khả năng giở trò, nhưng dao động linh hồn tuyệt đối không làm giả được. Chỉ là hơi hơi cảm ứng, Mộ Hàn liền biết nàng thật sự không coi thân thể của mình là đáng để ý. Đừng nói chỉ là cướp đoạt sạch sẽ y phục của nàng, coi như chính mình thực sự có ăn nàng thì nàng cũng sẽ không có bất cứ phản ứng gì.

Đối với nàng mà nói, thân thể trong sạch thật sự không quan trọng.

Sau khi đến Thái Huyền Thiên Vực này, Mộ Hàn đã gặp không ít nữ nhân ưu tú. Nhưng nữ nhân giống như Cơ Vân Thiền thì có lẽ lần đầu hắn nhìn thấy. Điều này làm cho Mộ Hàn thật sự có hơi đau đầu. Thủ đoạn uy hiếp đối với nữ nhân khác thì hữu hiệu , nhưng trên người Cơ Vân Thiền đúng là không mang lại được bất cứ hiệu quả gì.

Tâm niệm Mộ Hàn xoay như chong chóng, phút chốc cười nói:

- Cơ sư tỷ, ngươi không thèm để ý, nhưng muội muội của ngươi cũng là chưa chắc.

Cơ Vân Yên không được quả quyết như tỷ tỷ của nàng. Khi nghe được những lời này của Mộ Hàn, khuôn mặt vốn lộ ra vết đỏ ửng thoáng chốc trở nên hơi trắng bệch:

- Mộ Hàn, ngươi. . .

Không đợi nàng nói cho hết lời, Cơ Vân Thiền liền cười lạnh nói:

- Mộ Hàn, nếu như ngươi thật sự coi trọng thân thể Nhị muội của ta? Thì cứ việc lấy đi mà dùng.

Vừa nói, Cơ Vân Thiền liền đảo mắt nhìn về phía Cơ Vân Yên

- Vân Yên, ngươi phải nhớ kỹ, chúng ta không phải nữ nhân tầm thường, mà là tu sĩ võ đạo!

- Đại tỷ, ta hiểu rồi.

Cơ Vân Yên cắn đôi môi đỏ mọng, âm thanh hơi có run rẩy, nhưng mà sự e ngại kia cũng là giảm đi rất nhiều.

- Đối với thân thể của nàng ta, ta không có bất cứ hứng thú. Nhưng mà đối với linh hồn và Tâm Cung của nàng ấy thì ta rất có hứng thú.

- Mộ Hàn, ta biết ngươi sẽ không nuốt chửng linh hồn và Tâm Cung của Nhị muội. Đừng nói những lời vô dụng này để uy hiếp ta. Bất cứ uy hiếp gì đối với ta đều vô dụng, ta tuyệt không nói bất cứ công pháp võ đạo gì cho ngươi. Đạo Khí và đan dược của ta, ngươi đều tự lấy đí. Nếu như ngươi có bản lãnh, cũng có thể tự lấy đi công pháp võ đạo của ta.

. . .

Uy hiếp đối với nàng ta thật sự là không có chút xíu tác dụng, Mộ Hàn có lẽ lần đầu đụng phải nữ nhân khó dây dưa như vậy.

Một mực gây sức ép đến lúc sẩm tối, đều còn không thu được công pháp võ đạo Vũ Long Thiên Tông từ trong miệng nàng. Hắn không thể làm gì khác hơn là tạm thời thôi. Nhưng mà, một lần không có thành công thì Mộ Hàn cũng không thể nào sốt ruột. Dù sao nàng vẫn đang ở bên trong Tâm Cung của mình. Chính mình còn có rất nhiều thời gian từ từ tiếp tục dây dưa với nàng ta.

Sau khi giải tán đi thân thể bên trong Bá Vương Điện do pháp lực ngưng tụ mà thành, Mộ Hàn liền rời khỏi chỗ ở.

Ước chừng một khắc canh giờ sau , bóng dáng của hắn đã xuất hiện ở tầng chín Đăng Thiên Tháp. Tiêu Tố Ảnh, Lưu Phàm và Lận Hồng Nhan đã lần lượt đến nơi này. Trừ Cung Hạo phản loạn tông phái ra, lần này tất cả đệ tử Vô Cực Thiên Tông may mắn còn sống sót ở bên trong không gian phong ấn của Hắc Ma Điện đều tụ tập đầy đủ.

Bọn họ, đều thu được cơ hội tu luyện Vô Cực Ngọc Điển.

- Các vị!

Tiêu Dịch Tiên cười dài nói

- 'Vô Cực Ngọc Điển' là công pháp võ đạo cao thâm nhất của Vô Cực Thiên Tông chúng ta. Từ trước đến giờ không dễ dàng truyền thụ cho mọi người, chỉ có số ít đệ tử ưu tú nhất các đời mới có thể thu được sự truyền thụ. Nhưng mà, loại công pháp võ đạo này quá mức huyền diệu sâu xa. Từ cổ chí kim, số đệ tử được truyền thụ 'Vô Cực Ngọc Điển' không phải là số ít. Nhung mà có thể lĩnh hội được ảo diệu trong đó, cuối cùng đệ tử tu luyện thành công lại ngay cả một thành cũng không có.

Vừa nói, ánh mắt của Tiêu Dịch Tiên chậm rãi đảo qua mọi người

- Hiện tại, các ngươi đã chuẩn bị tốt ?

- Chuẩn bị tốt !

Đừng nói là Lưu Phàm và Lận Hồng Nhan, mà ngay cả Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh đều đã có hơi không thể chờ đợi được, cơ hồ là đồng thanh lên tiếng gật đầu đáp.

- Hảo! Buông lỏng tâm thần, không nên kháng cự!

Tiêu Dịch Tiên giơ chỉ khẽ bắn. Một đám khí tức màu xanh to như nắm đấm liền từ chỉ bắn nhanh ra, trong khoảnh khắc liền đã nhập vào mi tâm của Tiêu Tố Ảnh.

Thân thể mềm mại khẽ run, Tiêu Tố Ảnh trong chớp mắt liền khép hờ đôi mắt.

Người thứ hai là đến phiên Mộ Hàn. Sau khi cũng đồng dạng được một đám khí tức màu xanh rơi tại mi tâm của hắn, nó liền không hề trở ngại mà tức thì chìm vào Tâm Cung.

Ngay sau đó, khí tức mênh mông kia liền bắt đầu vặn vẹo biến ảo.

Chỉ trong thời gian nháy mắt, nó đã ngưng tụ thành hình dáng quyển sách to bằng bàn tay. Trông nó óng ánh nhẵn nhụi sáng bóng, gần như nhìn thấu qua. Xem ra tựa như một khối Thanh Ngọc.

- Vô Cực Ngọc Điển!

Ý niệm của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, tâm thần đã áp sát vào đó, bao bọc lấy quyển sách.

Sau một khắc, quyển sách Thanh Ngọc kia tựa như băng tuyết dưới ánh mặt trời, tức thì tan rã. Chính là ngay trong khoảnh khắc đó ở trong đầu Mộ Hàn liền xuất hiện ra vô số chữ viết. Chỉ qua mấy giây ngắn ngủi, tất cả nội dung trên Vô Cực Ngọc Điển đã khắc hoàn toàn vững chắc ở chỗ sâu trong linh hồn Mộ Hàn.

Mộ Hàn lẳng lặng cảm nhận. Qua một hồi lâu, hắn đột nhiên hiểu được vì sao các đời Vô Cực Thiên Tông không ít người thu được cơ hội tu luyện , nhưng có thể tu luyện thành công lại là cực kì ít ỏi đến đáng thương.

Vô Cực Ngọc Điển này không phải công pháp mang tính công kích, nó chỉ là một loại công pháp chuyên môn nhằm vào Tâm Cung .

Công pháp tổng cộng có Cửu Trọng (chín tầng). Khi tu luyện thì Tâm Cung sẽ từ từ biến đổi thành một đám hỗn độn. Mà ở mỗi tầng, khi tu luyện tới trình độ cao nhất thì đám hỗn độn này sẽ nổ tung, làm cho kích cỡ không gian Tâm Cung thể hiện ra gần như tăng trưởng theo bội số. Còn khi tu luyện tới Đệ Cửu Trọng thì Tâm Cung sẽ đích thực biến đổi thành một cõi đại hỗn độn vô biên vô hạn.