Vũ Vương

Chương 387: Gặp lại Vân Phiêu Phiêu (2)




Đừng nói là tu sĩ có thực lực yếu kém hơn hắn, coi như là tu sĩ có tu vi cảnh giới tương đương cảnh giới Mệnh Tuyền như hắn cũng không ngăn cản được thế công của Sát Sinh Kiếm.

Trong những người cảnh giới ngang nhau thì Đạo Văn Sư là mạnh mẽ nhất. Những lời này ở trên người Mộ Hàn được thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn.

- Vút!

Tia chớp sáng trắng lóe ra, Mộ Hàn đã trở lại võ đài phía bắc. Ở xung quanh bóng người đã có vẻ rất thưa thớt. Số tu sĩ có thể chống đỡ qua được sáu vòng đầu tiên, tiến vào vòng tỷ thí thứ bẩy chỉ có hơn một ngàn người.

Trong số tu sĩ ít ỏi này, cơ hồ tất cả đều đạt tới Đạo Cảnh. Tu sĩ Vũ Hóa Cảnh đỉnh cao đã là ít lại càng ít, chỉ có gia hỏa nghịch thiên với vận may tốt đến cực cá biệt mới tiến vào được vòng thứ bẩy. Nhưng mà sau khi một vòng tỷ thí này kết thúc, chỉ sợ rất khó lại thấy được bóng dáng tu sĩ Võ Cảnh trên sàn đấu.

Gần một khắc canh giờ sau, vòng tỷ thí thứ bẩy hoàn toàn kết thúc.

Năm trăm tám mươi ba người thu được thắng lợi, hơn nữa thêm một người vòng vừa rồi may mắn không phải đấu , liền có năm trăm tám mươi bốn người tiến vào đến một vòng tỷ thí tiếp theo.

- Ba trăm bốn mươi hai tu sĩ cảnh giới Huyền Thai tu sĩ, hai trăm ba mươi sáu tu sĩ cảnh giới Mệnh Tuyền, tu sĩ Vạn Lưu Cảnh lại có. . .

- Sáu người!

Mộ Hàn có được linh hồn và tâm thần của Vạn Lưu Cảnh , nên có khả năng dễ dàng cảm ứng được tu vi của hơn năm trăm người kia trên bốn tòa võ đài. Hiện tại những tu sĩ còn lại này, có thể nói tất cả đều là tinh anh của Tứ Đại Thiên Tông, cơ hồ mọi người đều là hạng người tài hoa hơn người. Mỗi một người mà rơi vào các tông phái hoặc là gia tộc khác, đều được coi là nhân vật quí giá như bảo bối. Mà nay, tất cả bọn họ lại đều tụ tập ở chung một chỗ, ra sức tranh đoạt phần vinh dự thuộc về mình kia.

Nếu ở trong Thiên Tông Võ Hội có thể lấy được thứ tự tốt, điều này đều tự khiến cho địa vị trong tông phái cũng là nước lên thì thuyền lên, thu được tài nguyên tu luyện cũng sẽ càng nhiều. Đây là điều không thể nghi ngờ.

- Không biết đối thủ vòng thứ tám của chính mình sẽ là người nào?

Cảm ứng được từng đạo khí tức khổng lồ kia, Mộ Hàn cũng là có chút chờ mong. Đối với hắn mà nói, vài vòng chiến đấu phía trước cũng không có tính khiêu chiến quá lớn, chiến thắng cũng là chuyện theo lý phải đến. Những vòng tỷ thí phía sau mới làm hắn chú ý nhất. Bởi vì càng đi về phía sau, tỷ lệ gặp phải cao thủ liền càng lớn.

Thời gian từng li từng tí trôi đi, phía chân trời bốn phía sân điện là những tiếng gầm một đợt tiếp theo từng đợt.Mà trên bốn tòa võ đài cũng là lặng ngắt như tờ, những tu sĩ này qua được kịch chiến mới chiến thắng đều đang cực lực khôi phục chân nguyên. Mà những tu sĩ không có hao tổn gì thì đều đang cố gắng điều chỉnh trạng thái của bản thân mình.

Dù sao mỗi lần tỷ thí, đều là ngẫu nhiên lựa chọn đối thủ.

Cũng không ai biết chính mình một vòng tiếp theo sẽ gặp phải đối thủ có tu vi như thế nào, chỉ có mọi thời khắc đều làm tốt việc chuẩn bị đầy đủ mới có thể đi được xa hơn trong võ hội. Mà vì để cho các đệ tử tứ tông đều có thể lấy trạng thái tốt nhất khi tham gia tỷ thí, đến bây giờ, thời gian nghỉ ngơi lưu cho mọi người đều kéo ra khá dài.

- Vòng tỷ thí thứ tám , bắt đầu!

Một hồi thật lâu sau đó, âm thanh của Tiêu Dịch Tiên lại vang lên lần nữa. Sau khi Mộ Hàn hướng tới Ngọc Bài đưa vào chân nguyên, thì cỗ lực lượng nhẹ nhàng quen thuộc kia lại lần nữa bao bọc toàn thân, đưa hắn vào đến trên một tòa sàn đấu .

Cơ hồ trong giây lát hắn tiến vào phạm vi sàn đấu, một đạo bóng trắng cũng lọt vào trong tầm mắt của Mộ Hàn. Đó là một người thiếu nữ, mười chín tuổi, thân hình lồi lõm tinh tế, có một gương mặt trái xoan xinh đẹp và một đôi con ngươi to tròn vành vạnh. Da thịt càng là như tơ lụa mới dệt thành , trơn bóng như mỡ dê, sáng loáng giống như ngọc.

- Vân Phiêu Phiêu?

Một cái tên đã lâu mãnh liệt nhảy ra trong óc, Mộ Hàn đúng là kìm lòng không đậu mà hét to một tiếng.

- Mộ Hàn?

Vân Phiêu Phiêu cũng là duyên dáng gọi to thành tiếng, một đôi mắt nhung trừng đến tròn xoe. Giống như cũng không nghĩ tới lại nhìn thấy Mộ Hàn ở chỗ này, mà lại là gặp nhau ở trong dạng trường hợp này.

- Vân cô nương, đã lâu không gặp.

Hai mắt to tròn xoe nhìn đôi mắt nhỏ, sau một lúc lâu, Mộ Hàn rốt cục phục hồi tinh thần lại trước mà cười dài nói.

Kỳ thật, lúc mới vừa rồi trong tình huống cảm ứng bốn tòa võ đài thì Mộ Hàn đã phát hiện ra sự tồn tại của Vân Phiêu Phiêu. Chỉ là không có ngờ tới số phận lại trùng hợp như thế, dĩ nhiên khiến cho chính mình lại đối đầu nàng ở vòng thứ tám.

Mặc dù sau khi quen được Vân Phiêu Phiêu không bao lâu thì nàng liền rời khỏi thành Liệt Sơn Việt Quốc để gia nhập Linh Bảo Thiên Tông. Nhưng nàng cũng là bằng hữu sớm nhất của Mộ Hàn .

Bạn cũ gặp lại, Mộ Hàn tự đáy lòng cảm thấy vui mừng.

- Mộ Hàn, thật là ngươi a.

Vân Phiêu Phiêu như mới tỉnh lại từ trong giấc mộng , không nhịn được bắt đầu thán phục. Trên gương mặt cũng lộ ra sự kinh ngạc lẫn vui mừng

- Năm ngoái lúc ta về nhà thăm sư phụ, chợt nghe nói chuyện tại Hắc Yểm Sâm Lâm ngươi đã giết tộc trưởng Mộ gia và trưởng lão, ta còn nhờ sư phụ hỗ trợ thăm dò tình huống của ngươi. Chỉ là một mực không có tin tức.

- Hôm nay ta chợt nghe rất nhiều người đang lan truyền, nói có người tên là Mộ Hàn đệ tử Vô Cực Thiên Tông đã làm cho Cơ Vân Thiền của Vũ Long Thiên Tông phải xuất ra 'Thái Ất Huyền Phách Đan', 'Chân Diễm Hồng Liên' và 'Vu Minh Phù Ba Đao' đến trao đổi lấy người bị ngươi bắt. Lúc ấy ta còn tưởng rằng là một người trùng tên trùng họ với ngươi, không nghĩ tới người kia thật là ngươi. Ngươi thật sự gia nhập đến Vô Cực Thiên Tông. Thật sự là quá tốt, ta đã sớm biết rõ ngươi sẽ không ở mãi tại tiểu địa phương như thành Liệt Sơn.

Vân Phiêu Phiêu nói như liên tiếp pháo nổ, tốc độ nói ra cực nhanh. Sau khi bùm bùm nói xong lại dị thường tò mò hỏi

- Mộ Hàn. Ngươi thật sự đã đạt đến Mệnh Tuyền Nhị Trọng Thiên?

- Không sai.

Nghe Vân Phiêu Phiêu vẫn còn nhờ Mộ Thanh Long thăm dò qua tình huống của mình, Mộ Hàn cũng là có chút cảm động

- Vân cô nương, Thanh Long tiền bối có khỏe không?

- Mộ Hàn, đừng gọi cô nương làm gì. Ngươi trực tiếp gọi Phiêu Phiêu là được rồi.

Vân Phiêu Phiêu đầu tiên là liếc mắt tức tối nhìn Mộ Hàn , chợt mặt mày hớn hở nói

- Sư phụ lão nhân gia ông ta rất tốt, nói cho ngươi một tin tức tốt. Liền tại năm ngoái, sư phụ rốt cục Hóa Võ Nhập Đạo, bước chân vào cảnh giới Huyền Thai. Sau khi đột phá, tu vi của sư phụ tăng lên phi thường nhanh, hiện tại nói không chừng đã đạt đến Huyền Thai Nhị Trọng Thiên.

- Thật sự?

Mộ Hàn không khỏi vui mừng.