Vũ Vương

Chương 338: Tu Di thượng pháp (1)




- Tiểu gia hỏa, giờ lão phu sẽ dần dần buông ra phong cấm đối với ‘ Mặc Tâm Thần Thủy ’, để ngươi có đầy đủ thời gian hấp thu nó từng chút một, toàn bộ quá trình chỉ sợ cần đến nửa tháng, ‘ Vô Cực Thiên Cung ’ cũng còn hai mươi ngày nữa mới mở ra, sau khi ngươi dung hợp ‘ Mặc Tâm Thần Thủy ’ còn kịp tiến vào ‘ Vô Cực Thiên Cung ’.

Phong Lưu Vân cười nói:

- Đương nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn đi ‘ Vô Cực Thiên Cung ’ trước rồi đến chỗ lão phu. Nếu ngươi có thể lấy được thu hoạch lớn trong ‘ Vô Cực Thiên Cung ’ thì có lẽ lúc dung hợp ‘ Mặc Tâm Thần Thủy ’ sẽ nhẹ nhõm hơn không ít.

- Vãn bối xin dung hợp ‘ Mặc Tâm Thần Thủy ’ trước!

Mộ Hàn chỉ hơi chút trầm tư liền làm ra quyết định.

- Tốt!

Phong Lưu Vân nhẹ nhàng vỗ tay:

- Đã như vầy, vậy thì việc này không nên chậm trễ nữa, ngươi lập tức chuẩn bị sẵn sàng đi.

Đang khi nói chuyện, một cổ Chân Nguyên bàng bạc từ trong thân thể khô héo của Phong Lưu Vân tản ra ra, nháy mắt sau đó, toàn bộ cung điện đều đang vù vù rung động, một cổ kình đạo vô hình càng thêm cường đại hội tụ ở chỗ cửa viên tráo.

Mộ Hàn thấy thế cũng không chậm trễ, lúc này ngồi xếp bằng xuống.

Hướng Phong Lưu Vân gật đầu ý bảo một cái, Mộ Hàn liền khép hai mắt, cực lực vận chuyển "Thái Hư Động Thần Quyết", Tử Hư Thần Cung dùng tốc độ trước nay chưa từng có rung động lắc lư lên.

- Mở.

Ánh mắt nhanh chóng xẹt qua trên người Mộ Hàn, trong mắt Phong Lưu Vân hiện lên một tia dị sắc không dễ dàng phát giác, chợt trong miệng hét lớn một tiếng, viên tráo vô hình bao trùm lấy cửa động như đột nhiên nhiều ra một lỗ thủng nho nhỏ. Ngay lập tức sau đó, "Mặc Tâm Thần Thủy" trong động liền như có phát giác, khói đen kịch liệt cuồn cuộn.

Xùy~~!

Lập tức, một tia cột nước đen như mực thật nhỏ xuyên thấu qua lỗ thủng, chếch về hướng bên hông, tựa hồ không muốn va chạm với Mộ Hàn ở đối diện.

Nhưng nháy mắt khi nó kích xạ ra, Thiên Anh trong Tâm Cung Mộ Hàn liền há miệng ra, một cổ hấp kình mạnh mẽ đến cực điểm chợt tràn ra, thoáng cái liền bao trùm cái lỗ nhỏ kia lại cực kỳ chặt chẽ, cứ thể mà đảo ngược về hướng cột nước.

Sau một khắc, cột nước đne như mực kia đã rơi vào mi tâm Mộ Hàn, tiếp theo xuyên vào Tâm Cung, bị Thiên Anh hấp thụ.

Hấp lực do Thiên Anh diễn sinh ra liên tục không ngừng, mà "Mặc Tâm Thần Thủy" kia cũng càng không ngừng lao ra khỏi lỗ thủng, mặc kệ nó chếch đi hướng nào, cuối cùng nhất đều chui vào mi tâm Mộ Hàn. Chứng kiến tình cảnh này, trong mắt Phong Lưu Vân hiện lên một vòng thần thái kích động, nhưng lập tức đã khôi phục lại bình tĩnh.

Gần một phút đồng hồ sau, khói đen bốc lên trong động kịch liệt co rút lại, "Mặc Tâm Thần Thủy" giống như đã nhận ra nguy hiểm, cũng không chui ra ngoài lỗ hổng nữa.

- Lên.

Phong Lưu Vân trong mũi hừ nhẹ, lực lượng vô hình bao phủ cửa động liền điên cuồng hạ thấp xuống dưới, cũng không lâu lắm, "Mặc Tâm Thần Thủy" ở đáy động lại liên tiếp kéo lên.

Thời gian hăng hái trôi qua, "Mặc Tâm Thần Thủy" lúc ban đầu còn cực lực phản kháng, nhưng thời gian dần qua, nó giống như đã biết mình rất khó chống cự được lực hấp phệ từ "Tử Hư Thần Cung" của Mộ Hàn và áp bách của Phong Lưu Vân, loại lực lượng kháng cự kia cũng trở nên càng ngày càng yếu ớt, đến cuối cùng cơ hồ triệt để biến mất.

"Mặc Tâm Thần Thủy" như tơ như sợi tiến vào phần bụng Thiên Anh ngày càng nhiều, nhưng Mộ Hàn thủy chung vẫn không tiến hành luyện hóa nó.

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Mộ Hàn vẫn đang hấp thu, trong Tử Hư Thần Cung, Thiên Anh vẫn như trước, nhưng "Mặc Tâm Thần Thủy" trong động lại đang từ từ giảm bớt. Ba ngày trước, Phong Lưu Vân ở bên cạnh chỉ thỉnh thoảng nhíu mày, nhưng đến ngày thứ tư, trong mắt của hắn lại không nhịn được nổi lên vẻ vô cùng lo lắng.

Thiên anh bên trong Tử Hư thần cung tựa như một cái động không đấy, liên tục không ngừng hấp thu Mặc tâm thần thủy bên trong vào…

Phong Lưu Vân khẽ nhíu mày không thôi, sắc mặt càng ngày thêm lo lắng hơn.

- Không xong!

Lúc này sắc mặt Phong Lưu Vân đột nhiên biến đổi:

- Mặc tâm thần thủy muốn nổi giận rồi!

Cờ hồ là khi lời của Phong Lưu Vân vừa phát ra thì còn chút Mặc tâm thần thủy bên dưới động đột nhiên sôi trào, điên cuồng phóng lên bên trên, trong khoảng khắc bọt nước bắn lên tung tóe.

- Vốn lão phu cho rằng Mặc tâm thần thủy này đã bị Ngũ hành chân linh pháp thể hấp dẫn, đã cam tâm nhận mệnh, không ngờ rằng nó lại tích súc lực lượng bạo phát đúng thời khắc cuối cùng này!

Hai mắt Phong Lưu Vân trợn trừng, ngữ khi nhanh vô cùng, vô hình kình đạo mạnh mẽ đè xuống, tựa như muốn lần nữa ép Mặc tâm thần thủy phải quay về đáy động vậy:

- Tiểu gia hỏa, mau chóng luyện chến Mặc tâm thần thủy mấy ngày trước ngươi hấp thu được, một khi nó bị dẫn động thì tâm cung của ngươi sẽ không thể chịu được đâu.

Nhưng tuy có như vậy thì Mặc tâm thần thủy tựa như bạo phát từng tí lực lượng tích súc ra ngoài, hắn còn chưa nói hết câu, thì Mặc Tâm thần thủy đã phá tan tầng tầng lực lượng áp chế vô hình kia, lập tức khiến cho lỗ thủng bị phá to ra mấy chục lần.

- Hô!

Trong khoảnh khắc, Mặc Tâm thần thủy liền xuyên qua lỗ thủng kia, tựa như một đầu dã thú bị thương, hung ác lao về phía mi tâm Mộ Hàn, mà ngay khi Mặc Tâm thần thủy lao ra, cửa động kia liền đổ sụp ầm ầm, chỉ trong một thoáng đó, Phong Lưu Vân tựa như gặp phải trọng kích.

- Tiểu gia hỏa, tự mình lo cho mình đi!

Chỉ nói xong một câu tối nghĩa này, Phong Lưu Vân liền ngã quỵ, không còn nửa điểm động tĩnh nào.

Cơ hồ là đúng lúc đó, từ trong mi tâm Mộ Hàn chợt có một đạo tử mang hiện lên, một vòng xoáy màu tím đột nhiên xuất hiện, chẳng những hóa giải sự va chạm mãnh liệt của Mặc Tâm thần thủy kia, càng thuận thế hút nó vào tâm cung, tiến vào bên trong thiên anh.,

Uỳnh!

Khi bộ phận cuối cùng của Mặc Tâm thần thủy kia chui vào bụng thiên anh thì phần chất lỏng vốn đang yên lặng kia đột nhiên nổi sóng to gió lớn.

Hiện giờ Mặc Tâm thần thủy tựa như một con hung thú đang giương nanh múa vuốt, nổi điên tàn sát bừa bãi, tựa như muốn đem toàn bộ thân thể nhỏ bé của thiên anh xé nát thành từng mảnh nhỏ.

- Tới thật đúng lúc!

Lông mày Mộ Hàn khẽ nhíu lại, trầm tịch khoảng năm ngày, chân nguyên trong cơ thể lập tức hội tụ vào bên trong tâm cung, chuyển hóa thành Lôi ngục kính, sau đó liên tục tiến vào bên trong thân thể của thiên anh.

Trong lúc nhất thời, Thiên anh trong cơ thể mang theo tử quang lập lòe, điện xà cuồng vũ, tựa như có vô số lôi điện đang không ngừng đánh vào bên trong Mặc Tâm thần thủy.

Đúng lúc này, Mặc Tâm thần thủy cuồng bạo, cũng khiến cho Lôi Ngục kính của Mộ Hàn bạo nộ theo.

Chân nguyên hạo đãng khiên cho thiên anh trong một thời gian ngắn đã biến thành một ngục giam đầy lôi quang đan xen, mà Mặc Tâm thần thủy chính là tên phạm nhân bị nhốt bên trong.

Mộ Hàn vận chuyển công pháp không ngừng, tử lôi dầy đặc tựa như mưa rơi lên bên trên Mặc Tâm thần thủy.