Vũ Vương

Chương 306: Khiêu khích (2)




- Hô!

Lúc này, Hoắc Nham rốt cục không chống đỡ nổi nữa, đình chỉ vận chuyển công pháp, như trút được gánh nặng thở dài ra một hơi. Tu luyện trong Cực Chân Các còn phải ngăn cản áp lực, nếu sau khi đạt tới cực hạn bản thân mà vẫn mạnh mẽ chống đỡ, đau đớn trong linh hồn tuyệt không phải người thường có thể chịu được.

Cố nén cảm giác áp bách trong linh hồn, Hoắc Nham đứng dậy, vô ý thức quét mắt một vòng.

Khi ánh mắt xẹt qua cầu thang đi thông tầng năm, Hoắc Nham suýt nữa đã lảo đảo ngã xuống đất, chợt vội dụi mắt, gắt gao nhìn chằm chằm tới. Nhìn xem đạo thân ảnh từng bước tiến lên bậc thang, Hoắc Nham mở lớn miệng đến mức đủ nhét cả hai quả trứng gà, trên mặt tràn đầy thần sắc khó có thể tin.

Thẳng đến khi thân ảnh kia biến mất, Hoắc Nham mới bị một thanh âm thở dài đột nhiên vang lên bên cạnh khiến tỉnh hồn lại, không thể tưởng tượng nổi nói thầm:

- Mộ Hàn... Ta, ta không nhìn lầm a, hắn một mực không rơi xuống, lại thật sự chạy đến tầng năm... Hơn nữa động tác không có nửa điểm miễn cưỡng, tinh thần của hắn từ lúc nào trở nên cường đại như vậy chứ? Còn có tu vi của hắn, dường như đã đạt đến Huyền Thai lục trọng thiên rồi?

- Hoắc Nham, ngươi đang nói cái gì?

- Không có gì... Chỉ là thấy được chút chuyện kỳ quái ...

...

Ngay khi Hoắc Nham khiếp sợ, Mộ Hàn rốt cục bước lên tầng năm Cực Chân Các.

Lúc hắn đi qua bậc thang cuối cùng, áp lực linh hồn gặp phải đột nhiên gia tăng, giống như gánh nặng trên vai phải đang vác một vật nặng, đột nhiên lại thêm một gánh nặng khác rơi vào vai trái vậy. Cho dù Mộ Hàn đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng hắn dù sao cũng là lần đầu đến Cực Chân Các, áp lực bạo tăng đột nhiên xuất hiện vẫn khiến linh hồn của hắn đột nhiên run lên.

Động tĩnh của linh hồn cơ hồ cùng thời khắc đó tác động lên phản ứng thân thể, thân hình Mộ Hàn thoáng lay động một cái

Trừ hơn hai mươi người đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn là không có động tĩnh gì, chỉ có hơn mười đệ tử Thiên Cực mới đến biên giới đều phản xạ có điều kiện quay đầu lại.

Nhìn thấy Mộ Hàn xuất hiện ở tầng năm Cực Chân các, tất cả mọi người đều sững sờ.

Ngay sau đó mọi người lại nhìn thấy Mộ Hàn động thân, thần tình trên mặt trở nên cổ quái, có mấy người khinh thường cười xùy một tiếng.

- Chỉ có tu vi Huyền Thai Cảnh, lại vọng tưởng ở tầng năm Cực Chân Các tu luyện, thật sự tự mình chuốc lấy cực khổ.

- Có ai dám đánh cuộc với ta hay không? Ta đếm tới năm, hắn sẽ xám xịt lăn xuống cầu thang.

- Không biết lượng sức! Chẳng lẽ không có người nói cho hắn biết, tầng năm Cực ChaanCacs chỉ có tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh mới có thể lên sao.

Thanh âm nhẹ nhàng, nhưng ở trong không gian yên lặng này thì cực kỳ chói tai.

Những ánh mắt trêu tức của đám đệ tử Thiên Cực không hề ảnh hưởng đến Mộ Hàn, thân hình hắn không nhừng đung đưa. Một lần, hai lần, ba lượt...biên độ lắc lư càng ngày càng nhỏ.

Đến khi thân thể Mộ Hàn lắc lư lần thứ năm thì đã ổn định.

Mọi người đang vui vẻ đột nhiên cứng mặt lại, mà khi bọn hắn chứng kiến cước bộ của Mộ Hàn, biểu hiện trên mặt trở nên đặc sắc dị thường. Tốc độ không nhanh, nhưng bước chân lại phi thường vững vàng.

Áp lực của tầng năm Cực Chân Các cực kỳ khủng bố, vốn lấy lực lượng tinh thần cường đại của Mộ Hàn, vẫn có thể đủ chống cự từng đợt xâm nhập.

- Hắn vẫn có thể đi được?

- Mới chỉ có tu vi Huyền Thai lục trọng thiên, lực lượng tinh thần của hắn có thể so với Mệnh Tuyền Cảnh.

- Chờ coi a! Cho dù hắn đến được, cũng không có khả năng chèo chống quá lâu.

Mọi người kinh ngạc không hiểu, ánh mắt lăm lăm nhìn chằm chằm vào thân ảnh Mộ Hàn.

Mộ Hàn như không nhìn thấy hơn mười đệ tử Thiên Cực đang chú mục đên mình, lòng Mộ Hàn yên tĩnh như nước, không nhanh không chậm bước từng bước một.

Thời điểm này, pháp lực của Mộ Hàn đã bắt đầu ở trong Tử Hư Thần Cung chấn động.

Tinh thần lực diễn sinh ra trong tâm cung ngưng kết thành thực chất. Mà căn nguyên của tinh thần lực cùng lực lượng tinh thần chính là linh hồn. Sau khi vận dụng pháp lực, lực chống cự của Mộ Hàn tăng lên rất nhiều.

Bất tri bất giác, Mộ Hàn đã đi tới không gian trên tầng năm.

- Hắn còn không dừng lại, chẳng lẽ hắn muốn đi lên tầng sáu hay sao?

Một tiếng kinh hô vang lên, ngữ điệu kinh ngạc, sắc bén, khó có thể tin được.

- Ân?

Đang đắm chìm trong tâm cung, Mộ Hàn bừng tỉnh, ánh mắt vô ý thức nhìn lại. Chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi mặc áo tím trong đám người, trên mặt đột nhiên hiện lên một tia cười quái dị, lại xông lên muốn bắt lấy cánh tay phải của hắn. Mọi người còn đang không biết chuyện gì xảy ra, ngón trở Mộ Hàn đột nhiên khẽ động.

- Ngươi...

Nam tử áo tím lập tức bạo nộ.

Lúc ở cầu thang tầng bốn Cực Chân Các, hắn đã gây sự với Mộ Hàn, không nghĩ tới nhanh như vậy đã gặp lại Mộ Hàn. Thấy đồng bạn kinh ngạc nhìn mình, mặt nam tử áo tím nóng rát, đột nhiên bước nhanh vượt qua Mộ Hàn chặn đường.

Nhìn chằm chằm vào bóng lưng người nọ. trong mắt Mộ Hàn lộ lên vẻ không vui, bước chan vẫn như trước không nhanh không chậm.

- Càn rỡ! Dám khiêu khích ta!

Một nữ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, khuôn mặt sương lạnh, sắc mặt mọi người xung quanh cũng khó coi.

Mặc dù Mộ Hàn chỉ nhằm vào một người, nhưng mọi người ở đây đều là đệ tử Thiên Cực, sao có thể thờ ơ.

Hừ lạnh một tiếng, một nam tử liền theo sau. Hắn khẽ động, những người khác cũng đi theo.

Mười mấy người lại gần đi trước mặt Mộ Hàn.

- Quả thực có bệnh.

Lắc đầu, trong lòng Mộ Hàn cười thầm, cho dù các ngươi lên hết tầng sáu thì thế nào, ta vẫn không hề tổn thương lấy một cọng lông.

Mộ Hàn có thể cảm nhận được những đệ tử Thiên Cực này đang tỏ ra tức giận với mình, nhưng hắn không thèm để ý đến. Thời điểm ở tầng một, Mộ Hàn đã cảm nhận được bọn hắn đối với minh có địch ý như có như không. Hiện tại chẳng qua là địch ý rõ ràng hơn một chút. Huống hồ, bọn hắn phẫn nội thì cũng không có khả năng làm gì chính mình?

Bất quá, rất nhanh Mộ Hàn biết rõ mình sai. Lại đi thêm mấy chực bước về phía trước, bồ đoàn ở gần đó đã không còn thân ảnh tu sĩ. Nhưng vào lúc này, bốn đạo khí tức khủng bố như bài sơn đảo hải ập tới.

Trong lúc chống cự áp lực mà Cực Chân Các tạo ra đối vói linh hồn, lại đột nhiên tao ngộ xâm nhập như vậy. Đừng nói là tu sĩ Huyền Thai Cảnh, coi như là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng không chịu nổi.

Hai loại áp lực trong ngoài giáp công, chỉ sợ là người khác sẽ ngay lập tức sụp đổ, cho dù không nguy hiểm đến tính mạng nhưng sẽ bị thống khổ mộ phen không thể nào tránh được.

Nhưng bọn hắn gặp phải lại là Mộ Hàn.

Lúc phát giác ra được khí tức kia đánh về phía mình, trong nháy mắt Mộ Hàn đã vận chuyển Thái Hư Động Thần quyết, chuẩn bị đem áp bách này hóa giải.

Nháy mắt qua đi, Mộ Hàn đột nhiên cải biến chủ ý, bộ pháp vốn nước chảy mây trôi đột nhiên trì trệ, thần sắc cũng đại biến, ngưng trọng mang theo một tia tức giận.

Phát giác được biến hóa của Mộ Hàn, nam tử áo tím nhe rằng cười.